Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 423 - Liều mạng

Chương 423 - Liều mạng

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 423: Liều mạng

“Tiểu Sở giúp chị Trân làm mẫu nhá. Chị có kính râm, có mũ, có tóc giả, đảm bảo sẽ không sợ bị ai nhận ra. Chị chỉ mượn cái người của cậu thôi, giúp chị chút nhá. Mặc đúng một bộ thôi, thế nào?”

Sở Hy Văn lộ vẻ khó xử: “Cái này…”

“Vị khách kia rất quan trọng với chị, xong vụ này chị mời cậu một bữa tối thịnh soạn. Bò bít tết nhé, bò bít tết ở đây ngon lắm.”

Từ Trân quăng mồi, Sở Hy Văn dính câu liền.

Vì chầu bò bít tết hảo hạng, cậu chàng bắt đầu rối rắm hết nhìn mũ rồi lại nhìn chiếc kính râm to bản. Cái tay bắt đầu với lấy đội thử lên đầu rồi tiến tới trước gương quay trái quay phải. Nhìn thế này đến mẹ cậu cũng không nhận ra, Sở Hy Văn hít sâu một hơi: “Chốt kèo!”

Từ Trân cười ha ha: “Rất quyết đoán, chị thích! Để chị vào nói khách đợi một chút.”

“Các chị em từ từ đừng thoát vội, tìm được người mẫu rồi!”

Buổi phát sóng tiếp tục, khí thế mua hàng của các chị em hừng hực hơn bao giờ hết, rất nhiều người đã mua được bộ ưng ý rồi nhưng vẫn cố nán lại xem phía sau còn bộ nào đẹp hơn không.

Đã vậy lại nghe thông báo chuẩn bị xuất hiện thêm người mẫu nữa thì sự tò mò cùng phấn khích cứ phải gọi là nhân đôi, bầu không khí thoắt cái được đẩy lên cao trào đỉnh điểm, ai cũng căng mắt ra chờ mong, không hiểu chị Trân kiếm đâu ra nhiều gái xinh tới vậy.

Cô phía trước là tay ngang mà thần thái đã xinh đẹp cuốn hút vậy rồi, không biết cô tiếp theo còn đến mức nào nữa…

“Haha đang định thoát ra lại phải vào lại.”

“Chị Trân có tâm quá, mọi người vất vả rồi.”

“Chảy nước miếng.jpg”

“Nhiều chị đẹp quá, hôm nay được bữa bổ mắt, hí hí.”

“Có khi nào hôm nay chị Trân bão đơn không ta?!”

“Nhất định rồi, nay chị Trân trúng vố đậm.”

“Ban nãy mà cả hai người đẹp xuất hiện cùng lúc nhiều khi sập live cũng không biết chừng, kkkk”

Nhưng có trời mới biết, Đường Tư Kỳ đang phải nhịn cười khổ sở tới mức nào.

Phía sau rèm, Sở Hy Văn cao như cái sào được ông chủ bụng bự đích thân thay đồ cho. Đầu tiên là Choli trước, tuy không có ngực nhưng múi cơ cuồn cuộn nên phải lục tung cả tiệm mới kiếm được một cái cỡ to nhất mới vừa. Quay ra là có ngay chị Trân tô son điểm phấn, chấm nốt ruồi chu sa thiếu điều to gấp đôi cái mụn đỏ trên trán Đường Tư Kỳ.

Và cuối cùng, vẫn là ông chủ tự tay khoác lên người cậu kiện sari đỏ rực thêu tơ vàng đính kết kim sa lóng lánh diễm lệ.

Ngoại trừ kiểu tóc là giả còn lại từ đầu xuống chân đẹp tuyệt vời. Muốn vóc dáng có vóc dáng, muốn nhan sắc có nhan sắc, nói chung 10 điểm không có nhưng!

Cao Quang Vũ cười muốn tắt thở: “Lên hình…lên hình đi, đảm bảo một phát thành sao luôn.”

Ông chủ tuy không giao tiếp được nhưng cực kỳ nhiệt tình, loay hoay tháo mũ và kính đen xuống, trùm lên đầu Sở Hy Văn chiếc mạng che mặt cô dâu.

Có tóc giả rồi mạng che mặt, Sở Hy Văn thoắt cái biến thành nàng dâu Sri Lanka chuẩn bị về nhà chồng.

Đường Tư Kỳ nín cười làm bộ đau khổ: “Chết rồi, em thua mất rồi.”

Nghe vậy các chị em bên đầu cầu Trung Quốc lại càng sôi sục

“Đù căng nha, tiểu tiên nữ còn phải nhận thua thì xinh đẹp cỡ nào?”

“Tôi không tin, trừ phi kêu cô ấy bước ra đây!”

“Tôi cũng không tin! Em là đẹp nhất đêm nay!”

“Ủa đâu đâu, sao lâu quá vậy?”

Đường Tư Kỳ cười cười: “Chuẩn bị này…mọi người sẵn sàng chưa?”

Theo sau lời giới thiệu trên màn hình liền xuất hiện một thiếu nữ xuân thì, mình hạc xương mai mảnh khảnh quyến rũ, nửa gương mặt xoay nghiêng lấp ló lại càng khiến lòng người ngứa ngáy

“Oa, gu tui gu tuiiiiii!”

“Của tuii, cô ấy vừa liếc mắt nhìn tuii, nàng là của tui!”

“Trời đất, mình là con gái nhìn còn mê nữa huống hồ…Nếu tôi mà là đàn ông nhất định mang kiệu 8 người khiêng rước nàng về dinh.”

“Ê nhưng sao tôi cứ cảm thấy có gì là lạ nhỉ?!”

“Ừ mặt thì đẹp đấy nhưng ngực hơi phẳng nhỉ.”

“Lưu manh, sao lại dòm ngực người ta.”

“Bà trên nói tôi mới để ý, cái tóc nhìn cũng kỳ kỳ…”

Lúc này, do không quen mặc trang phục nữ giới cộng thêm bộ tóc giả hơi nặng nên nó bị lệch sang một bên, Sở Hy Văn luống cuống đỡ lấy nhưng do tay chân lóng ngóng nên làm tuột luôn cả mạng che mặt.

Tuy chỉ trong tích tắc nhưng cũng không thoát khỏi cặp mắt của mấy nghìn con người đang ngồi trước màn hình.

“Hahahahahahaha má ơi hoá ra là nam giả nữ!”

Sở Hy Văn càng chỉnh càng rối, cũng may có Đường Tư Kỳ ở bên hỗ trợ đội lại ngay ngắn tóc giả cùng mạng che mặt.

Từ Trân quên cả công việc bán hàng, cứ đứng ôm bụng cười sằng sặc.

Cao Quang Vũ khoa trương hơn, cười bò cả ra ghế. Vốn đoán trước sẽ khôi hài nhưng anh không nghĩ lại hề hước tới vậy. Coi bộ cậu ấy có khiếu làm diễn viên hài hơn đấy!

Cái này Cao Quang Vũ nhận xét không sai bởi rõ ràng Sở Hy Văn đang diễn kìa. Nét mặt thẹn thùng bẽn lẽn, muốn chồng lắm rồi nhưng còn rụt rè e ngại. Còn Đường Tư Kỳ đứng bên cạnh không khác gì phù dâu, đang chỉnh trang lại trang phục cho cô dâu chuẩn bị làm lễ bái đường thành thân.

“Hahahaha, Trân tỷ hôm nay chơi lớn quá, xin nhận của em một lạy!”

“Hahahaha cậu bé này nom cũng xinh trai đáo để.”

“Ôi cái vòng eo ấy, nước da ấy, không phải con gái quả lãng phí.”

“Thật sự, mặc váy còn muốn đẹp hơn chị em tụi mình.”

“Ôi thôi mấy bà ơi, nhìn hình cười 1, đọc bình luận cười 10, tôi sái mịa quai hàm rồi!”

“Nói ra thì xấu hổ, người ta đàn ông mà thon thả duyên dáng cỡ kia, còn mình thì cơ bụng sáu múi, bắp tay cuồn cuộn, chắc tôi phải nghiêm túc xem lại chính mình mới được!”

“Mấy đứa liều mạng quá, khó vậy mà cũng nghĩ ra! Cười chảy cả nước mắt haha, chị mua, Trân ơi chị lấy cả hai bộ.”

Đã là hàng cao cấp thì số lượng không nhiều, hai bộ vừa thượng lên đã được chị khách quen rinh về dù cái giá cao ngất ngưởng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận