Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 289 - Nhiệm vụ tìm kem

Chương 289 - Nhiệm vụ tìm kem

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 289: Nhiệm vụ tìm kem

Trương Thiên Ý chạy thẳng một mạch vào khu ăn uống trong cố cung, chỉ vào quầy kem, nói dõng dạc:

“Cô ơi lấy cho cháu ba cái ba vị.”

Đường Tư Kỳ: “…..”

Ngày đông giá rét mà ăn kem? Đùa sao?

“Haha, chị Tư Kỳ, ăn một cái đi, em ăn không hết cả ba.”

Trương Thiên Ý mãn nguyện, cười híp tịt mắt, mỗi tay cầm một que kem, còn hào phóng cho Đường Tư Kỳ một cái.

Đường Tư Kỳ nhận lấy, đang định bóc vỏ cắn một miếng thì Trương Thiên Ý đột ngột la lớn: “Ấy khoan, đừng ăn vội, đợi em chụp ảnh đã.”

Mà cũng nhờ vậy Đường Tư Kỳ mới để ý ba chiếc kem mang ba hình thần thú trên nóc đại điện, mỗi cái mỗi màu khác nhau tương ứng với ba hương vị xoài, sô-cô-la và vani.

Chà, thú vị quá!

Đến Đường Tư Kỳ còn cảm thấy thích thú thì hỏi sao mấy đứa nhóc cưỡng lại nổi

“Mấy cái này làm theo hình thú trên trần đại điện phải không?”

Trương Thiên Ý cười tít mắt: “Chính là nó! Gần đây loại kem này đang hot cực. Em không thích ăn sô-cô-la, chị ăn giúp em đi.”

Đường Tư Kỳ cắn thử một miếng, cũng ngon mà, chẳng qua y hệt hương vị kem sô-cô-la bình thường, không có gì đặc biệt

“Này bao tiền một cái?”

“Em không nhớ nữa, hình như 15 hay 18 đồng gì đấy.”

Đường Tư Kỳ trợn tròn mắt: “Đắt vậy sao?”

“Vâng, thì là kem làm từ hầm đá trong cố cung mà. Chủ yếu em mua để chụp ảnh sống ảo thui, hehe.”

Đường Tư Kỳ cười mà như mếu. Ô kê, cô em thích là được rồi!

Đúng lúc này, hệ thống bắn ra thông báo mới

[ Chú ý, người chơi có một nhiệm vụ nhanh ]

Lại nữa rồi! Đường Tư Kỳ lòng than thầm nhưng tay vẫn Click mở Thanh Nhiệm Vụ trên màn hình

[ Nhiệm vụ nhanh trạm Bắc Kinh: Mời người chơi Check-in ít nhất 5 quầy kem hiện đang gây sốt mạng xã hội tại các khu du lịch ở Bắc Kinh.

Phần thưởng:

1.Hoàn trả toàn bộ chi phí mua kem và vé tham quan danh thắng.

2.Tặng 01 vé xem biểu diễn bất kỳ.

3.Nhận được số đồng vàng ngẫu nhiên.]

Check-in ít nhất 5 chỗ…Như vậy có nghĩa là…

“Thiên Ý Thiên Ý, gần đây các khu du lịch ở Bắc Kinh đang hot mấy loại kem kiểu này hả?”

“Vâng, dạo trước tự dưng nổi lên kem hoa anh đào. Nhiều khu bán lắm, cụ thể là chỗ nào thì em không nhớ rõ nhưng nếu có cơ hội em cũng rất muốn ăn thử một lần cho biết và dĩ nhiên phải chụp ảnh sống ảo nữa, hehehe.”

Trương Thiên Ý tay phải cầm kem xoài, tay trái kem vani song vẫn không quên mơ tưởng tới kem hoa anh đào.

“Chị cũng muốn ăn thử một lần, nào em đi nhớ rủ chị nhé.”

Đường Tư Kỳ ngoài miệng thì nói vậy nhưng kỳ thực trong bụng đang thầm nghĩ nếu thành công chẳng những được hoàn tiền kem mà cả vé vào cổng nữa, coi như một công đôi chuyện, tội gì!

Kế đó, hai chị em vừa ăn kem vừa đi ngắm quầy hàng lưu niệm ở bên cạnh.

Tâm lý ban đầu chỉ là thuận đường đi chơi thôi nào ngờ nhiều đồ đẹp quá, Đường Tư Kỳ cầm lòng không đặng.

“Ôi, xinh Vãi, nhìn cái nào cũng muốn mua…”

Đường Tư Kỳ nhặt liên tục nào ô che mưa kiểu cổ trang, ba-lô màu vàng hoàng gia, móc chìa khoá, thẻ kẹp sách…

Sang đến quầy bán sổ tay thì ôi thôi, Đường Tư Kỳ muốn khuỵu chân tại chỗ: “AAA, bìa thiết kế xinh xỉu, chị muốn ôm về tất!”

Trương Thiên Ý ngậm ngùi: “Em nhìn cũng thích, cơ mà cái nghèo nhắc em phải lý trí thế nên em chỉ mua một cái gối ôm thôi.”

Nhìn thấy cái gối ôm, Đường Tư Kỳ lại rú lên: “Ê, gối ôm cũng đẹp nữa…Chết chị rồi, nhìn gì cũng muốn mua mà Vali thì hết chỗ, huhu…”

“Thì đóng thùng gửi chuyển phát nhanh hoặc về đặt mua trên mạng cũng được chị. Cố cung cũng có gian hàng flagship (1) trên Taobao, đảm bảo không sợ hàng giả.”

Đường Tư Kỳ thở dài: “Haizza…cũng chỉ có thể làm vậy. Nhưng chị vẫn thích mua trực tiếp hơn, cảm giác được sờ tận tay, nhìn tận mắt vẫn thích hơn nhiều. Mua trên mạng nhiều khi cứ bị hồi hộp í.”

Tuy nói thì nói vậy song vẫn may Đường Tư Kỳ còn giữ được một tia lý trí.

Đợt trước đóng đô ở Khai Phong hai tháng, cô mua một ề quần áo rồi chăn ga gối, đã phải đóng nguyên một thùng bự chảng gửi về Thượng Hải nhờ chị Thiên Ngưng nhận giúp. Giờ mua nữa gửi nữa e rằng phiền chị ấy quá.

Chắc có khi phải đổi cái Vali to hơn đựng đồ cho thoải mái, nhưng Vali to lại nặng lại cồng kềnh, mang vác không tiện.

Do dự tới lui một hồi, cuối cùng Đường Tư Kỳ đành phải bỏ mấy món to xuống, chọn vài thứ nhỏ nhỏ xinh xinh thôi. Coi như mua làm kỷ niệm một lần tới thăm cố cung Bắc Kinh.

Từ cố cung đi ra, Đường Tư Kỳ vô lực dựa vào lan can, mắt nhìn xa xăm về phía Tháp Pháo, miệng than thở: “Chị đói quá…”

Trương Thiên Ý đang mải chụp ảnh, vừa nghe người chị kêu đói thì cũng liền xoa bụng than: “Em cũng đói quá.”

“Bốn giờ chiều rồi, lúc trưa chỉ gặm tạm mỗi cái bắp luộc, không đói mới là lạ!”

Mà không phải đói thường đâu, đói đậm sâu luôn ấy. Đường Tư Kỳ cảm thấy da bụng dính vào da lưng, đầu váng mắt hoa, sắp tuột huyết áp tới nơi rồi!

Trương Thiên Ý gật gù: “Cũng phải…thế giờ mình ăn gì chị?”

“Đừng hỏi ăn gì, giờ chỉ cần có đồ ăn bỏ vào miệng là được rồi.”

“Không được, sống là không thể tuỳ tiện như vậy được. Ừhmm…đang đói thế này em nghĩ mình nên đi ăn thịt chị ạ.”

“Vịt quay?” Đường Tư Kỳ hào hứng góp ý kiến.

“Ui thôi đừng, đang đói bụng đừng đi ăn vịt quay, quay một con cả tiếng đồng hồ, đợi chết á. Hmm…để em nghĩ xem nào…”

“À, nhớ ra rồi, gần Tử Cấm Thành có một hàng ăn vặt nổi tiếng lắm, đợi tí để em tra đường.”

Trương Thiên Ý vội mở bản đồ.

“A, cách có 510m thôi. Ra khỏi tường thành là thấy liền!”

Trương Thiên Ý phấn khởi reo lên nhưng Đường Tư Kỳ lại lo ngại

“Gần như vậy liệu có đắt không?”

“Không đâu chị, quán ăn vặt thôi mà, bán đắt quỷ nó mua!”

“Ở đó bán những gì?”

“Có thịt, có bánh, đảm bảo chị ăn no thì thôi.”

===

Chú thích:

(1)Gian Hàng Flagship (Flagship Store) là gian hàng của các nhãn hàng và nhà bán lẻ được tuyển chọn bao gồm các Nhãn Hàng hàng đầu trong và ngoài nước cũng như của các Nhãn Hàng trực tuyến và Nhà Bán Lẻ nổi tiếng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận