Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 410 - Đãi ngộ chưa từng có

Chương 410 - Đãi ngộ chưa từng có

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 410: Đãi ngộ chưa từng có

Đường Tư Kỳ đọc đi đọc lại dòng tin nhắn của biên tập Hà Hân không biết bao nhiêu lần. Hành trình tiếp theo còn chưa ấn định mà nhà xuất bản đã bàn tới chuyện ký kết hợp đồng sao?!

Đây thực sự là đãi ngộ chưa từng có. Hơn nữa bản thảo Thái Lan cô còn chưa nộp lên mà bên xuất bản đã tin tưởng giao cho cô làm tiếp rồi.

Ngoài ra còn một tin nữa khiến Đường Tư Kỳ rất vui đó là bộ tranh “Tiểu Kỳ du ngoạn Bắc Kinh” đạt được mức doanh thu rất tốt.

Nói như vậy có nghĩa là nhà xuất bản thực sự xem trọng cô nên mới muốn đặt hàng trước các tác phẩm tiếp theo.

Đường Tư Kỳ: [Em chưa biết tiếp theo sẽ đi đâu nhưng chắc cũng chỉ vòng vòng mấy nước Đông Nam Á thôi.]

Hà Hân cân nhắc giây lát rồi quyết định gõ xuống

[Tư Kỳ này, hay là em thử suy xét tới các quốc gia xa hơn xem chứ chị thấy Đông Nam Á bây giờ người ta đi cũng nhiều. Ví dụ như đi Châu Âu hoặc một số quốc gia ít được chú ý ở Châu Á.]

Đường Tư Kỳ: [Cụ thể là nước nào hả chị?]

Biên tập Hà Hân: [Sri Lanka, Nepal ở Nam Á; Georgia thuộc khu vực Caucasus; Thổ Nhĩ Kỳ ở Tây Á; hoặc muốn đi Đông Á thì em có thể cân nhắc Nhật Bản, Hàn Quốc. Thậm chí khu vực Trung Đông, Jordan, Iran cũng có rất nhiều đề tài mới lạ. Trước mắt cứ khai thác châu Á trước, châu Âu với châu Phi để dành cho tương lai. mỉm cười.jpg]

Nhận tin nhắn, Đường Tư Kỳ lại lần nữa rơi vào trầm tư. Một lúc lâu sau cô mới hồi âm

[Cám ơn chị Hà Hân, em sẽ cân nhắc thêm, khi nào có lịch trình cụ thể em sẽ thông báo với chị.]

Biên tập Hà Hân: [OK.jpg]

Chỉ vài câu trao đổi đơn giản mà tâm trạng Đường Tư Kỳ xảy ra xáo động mạnh, vừa hưng phấn vui thích pha lẫn cả bồn chồn, lo âu.

Những nơi chị Hà Hân kể tên tất cả đều hoàn toàn xa lạ với Đường Tư Kỳ, thậm chí có một vài chỗ cô còn chưa nghe qua bao giờ. Như vậy là đủ biết mức độ khó tới cỡ nào. Ít nhất cũng phải khó hơn đi Thái Lan.

Du lịch Thái Lan tuy rằng cũng gọi là xuất ngoại đấy nhưng cảm giác thân thuộc không khác gì du lịch trong nước, khách Trung Quốc rất đông, ra đường đi mấy bước là chạm mặt đồng hương, cửa hàng quán xá nhiều nơi để hẳn thực đơn tiếng Trung, muốn ăn gì cũng dễ dàng.

Sang các nước khác tất nhiên sẽ không được như vậy nhưng chẳng hiểu sao biết rõ là khó mà Đường Tư Kỳ lại rất háo hức muốn thử sức.

Khác hẳn với trước đây, bảo đi chơi thôi đã sợ co vòi rồi nói chi sang hẳn trời tây, xa xôi lạ lẫm. Nhưng cũng có thể là nhờ chuyến đi Thái Lan lần này quá thành công, đem lại cho cô nhiều trải nghiệm quý giá, từ đó khiến cô nhận ra kỳ thực xuất ngoại không hề khó như trong tưởng tượng.

Đúng là cái gì thì cái, phải mạnh dạn đi bước đầu tiên thì mới biết được, chứ nếu để cô sắp xếp chắc còn lâu lắm mới chịu hoà nhập thế giới vì trong nước mình vẫn còn nhiều nơi chưa đi mà. Ví dụ như Quảng Tây.

Hôm bữa mấy chị em tán gẫu trên WeChat, Cam Cam khoe thi đậu tư pháp rồi. Lúc ấy Đường Tư Kỳ định bụng làm chuyến Quảng Tây vừa du lịch vừa kết hợp thăm bạn cũ luôn. Nào ngờ kế hoạch phá sản giữa đường và chưa biết bao giờ mới thực hiện được vì có vẻ bên phía nhà xuất bản đang hướng cho cô phát triển du lịch quốc tế.

Mà cái tính Đường Tư Kỳ đã không làm thì thôi, làm là phải tới nơi tới chốn thế nên ngay từ những bước đầu tiên cô đã nghiên cứu rất nghiêm túc.

Cô lân la tìm đọc những bài review chia sẻ kinh nghiệm trên các diễn đàn du lịch uy tín. Bên cạnh đó cũng tiện thể lướt sơ qua thị trường tranh ảnh thư báo và nhận thấy rất giống những gì biên tập Hà Hân đã nói trước đó. Sách ảnh về các nước Đông Nam Á nhiều vô vàn, kể cả khu vực Đông Á như Nhật Bản, Hàn Quốc cũng chẳng thiếu.

Chọn tới chọn lui, cuối cùng loại trừ hết chỉ còn lại khu vực Nam Á. Song Đường Tư Kỳ hơi bài xích nơi này. Tại trong ấn tượng của cô, quốc gia lớn nhất Nam Á là Ấn Độ rất dơ và bất ổn. Thú thực cô không muốn tới đó tí nào. Chưa nói nếu ba mẹ biết cô một thân một mình qua đó chắc chắn cũng sẽ không đồng ý.

Tuy nhiên Đường Tư Kỳ lại để ý tới một đảo quốc nhỏ bé xinh đẹp nằm ở phía nam Ấn Độ, nơi được mệnh danh là “hòn ngọc Ấn Độ Dương”. Và đó chính là đất nước Sri Lanka.

Sở dĩ trong rất nhiều sự lựa chọn, Đường Tư Kỳ chọn trúng Sri Lanka không phải chỉ đơn thuần do hình dáng đặc biệt của nó mà còn vì một nguyên nhân khác.

Gần đây Từ Thiên Ngưng đang ráo riết chạy đơn cho bộ sưu tập trang sức được lấy cảm hứng từ chuyến du lịch đảo Koh Sumai vừa rồi. Tuy nhiên chị lại đang đau đầu về vấn đề nguyên vật liệu. Đá quý trong nước quá đắt mà chất lượng không tương xứng.

Còn nhớ hồi chị tham gia khoá học thiết kế, các thầy cô nói đá quý ở Sri Lanka chất lượng rất tốt mà giá thành lại tương đối thấp.

Trong bộ trang sức Koh Sumai lần này của Từ Thiên Ngưng, đá sa-phia giữ vai trò chủ đạo cũng là chi tiết quan trọng nhất. Nếu chất lượng đá quá kém sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của chị. Nhưng nếu giá thành quá cao sẽ trực tiếp giảm số lượng khách mua dẫn tới mất doanh thu và bất lợi trong cạnh tranh.

Giờ ưu tiên hàng đầu của Từ Thiên Ngưng là mở rộng tìm kiếm thêm nhiều nguồn cung cấp đá quý. Chị đã chọn xong vỏ sò cùng trân châu, chỉ riêng đá sa-phia là mãi vẫn chưa hài lòng.

Từ Thiên Ngưng rất muốn sang tận Nam Á săn hàng nhưng còn vướng cha mẹ và con nhỏ nên chỉ có thể nhìn cô em mà ước: “Chị hâm mộ em quá Tư Kỳ, muốn đi là xách Vali lên đường luôn. Nếu chị có thể tới Sri Lanka thì tốt quá rồi, đỡ phải ngồi đây đau đầu nhức óc.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận