Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 73 - Sành ăn

Chương 73 - Sành ăn

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 73: Sành ăn

Tiếp theo, nhân viên phục vụ lần lượt bưng lên bánh gạo xào cua bể (1), chân gà tàu xì, tôm phù dung, bánh Hà Hoa Tô (2), bày đầy cả một bàn.

Thế nhưng Cơm Cháy vẫn sốt ruột, liên tục vươn dài cổ, ngoái đầu ra sau cằn nhằn: “Sao mãi vẫn chưa lên nữa?!”

Đường Tư Kỳ thắc mắc: “Cậu đang đợi gì thế?”

Vì bận ngó nghiêng nên Cơm Cháy chẳng kịp trả lời, mãi tới khi nhìn thấy nhân viên đẩy xe đi về hướng này, nàng béo mới chịu thu người về vị trí, song hai mắt vẫn dán chặt không rời.

Anh nhân viên cẩn thận bưng cái khay to đùng đặt lên bàn cùng nụ cười lịch sự đúng chuẩn: “Đây là món gà ăn mày của quỷ khách, xin hỏi có cần tôi mở giúp các bạn không?”

Dường như chỉ chờ có thế, Cơm Cháy sốt sắng gật lia lịa: “Dạ có có, anh mở giúp chúng em với!”

Còn về phần Đường Tư Kỳ, cô lại đang mải chìm đắm với món bánh có cái tên Hà Hoa Tô tuyệt đẹp, nên chẳng còn tâm trí để ý xung quanh.

Ấy, đừng vội lên án cô, tất cả là vì hình dáng của nó quá tinh xảo, khiến một người theo đuổi sự hoàn mỹ như cô chẳng thể rời mắt!

Bánh được các nghệ nhân khéo léo tạo hình hoa sen ngàn lớp, từng cánh từng cánh màu hồng nhạt mỏng tang mong manh xếp chồng, đan khít vào nhau bao bọc lấy phần nhuỵ vàng rực.

Cắn một miếng, vị bùi béo của đậu xanh hoà cùng vị ngọt thơm thoang thoảng của hạt sen càng làm sự liên tưởng gần gũi hơn bao giờ hết. Nhắm mắt lại, cả cánh đồng sen bát ngát, rực rỡ như hiện ra trước mặt.

Cảnh đẹp ý vui, thật là một món điểm tâm khiến vạn người say mê!

Đứng bên cạnh, người phục vụ thành thạo gõ nứt lớp bùn bên ngoài, lớp lá sen lộ ra, anh ấy nhẹ nhàng bóc tách và một con gà vàng ươm đang nằm lẳng lặng ở chính giữa.

Đường Tư Kỳ lại mắt cho O miệng chữ A kinh hỉ tột độ: “Oà, cứ tưởng chỉ là cái tên thôi chứ, thật sự bọc bùn nướng à?”

Cơm Cháy nóng vội thúc giục: “Thôi thôi đừng ngâm cứu nữa, xông lên đi chị em.”

Đối với Cam Cháy mà nói thì sự tôn kính tối cao dành cho ẩm thực đó là trực tiếp ăn luôn. Chẳng phải sao? Đồ ngon bày ra trước mặt là phải dứt ngay. Chứ mà còn ngồi đó nghiên cứu này nọ lọ chai là không biết thưởng thức rồi!

Dứt lời, nàng béo cầm đũa xé ngay miếng đùi, bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến

“Ôi, hết xảy con bà bảy!”

Đường Tư Kỳ cũng gắp một miếng. Thịt gà non mềm, thoang thoảng mùi lá sen, rất đặc sắc.

Hơn nữa, vì được bọc một lớp lá sen rồi một lớp bùn nên thịt gà vẫn giữ được độ mọng nước chứ không khô không khốc như nướng bằng phương pháp thông thường.

Và đặc biệt, cái tài cái khéo ở đây phải kể đến sự chính xác của người canh lửa, gà được lấy ra vừa lúc đảm bảo chín đều từ trong ra ngoài. Nếu quá một chút sẽ mềm rục, mà sớm một tí sẽ dai nhách và chắc chắn chẳng thể đưa đến hương vị tròn vẹn tuyệt vời như thế này.

Cá dấm Tây Hồ, thịt kho Đông Pha và gà ăn mày đã vinh dự lọt vào danh sách yêu thích của Đường Tư Kỳ, nếu có cơ duyên quay lại quán này một lần nữa, cô nhất định sẽ lựa chọn chúng.

Hơn tám giờ tối, ba cô nàng mới đánh chén xong một bàn đầy ngập thức ăn. Đường Tư Kỳ no thở không ra hơi, chưa bao giờ cô ăn nhiều đến vậy.

Tới lúc thanh toán, dĩ nhiên Đường Tư Kỳ dùng tài khoản của mình để lấy ưu đãi. Cơm Cháy cùng Cam Cam cũng nhanh chóng chuyển khoản phần của bọn họ cho cô.

Khỏi phải nói, Cam Cháy cười tít mù: “Hahaha, cuối cùng thì cũng có WeChat của đại gia rồi. Nếu sau này mình muốn mua đồ ăn, mong đại gia đừng cự tuyệt nhé.”

Đường Tư Kỳ tươi cười nhận lời ngay: “Vô tư đi, cần gì cứ nhắn mình.”

À suýt chút quên mất, còn chưa làm nhiệm vụ Check-in nữa. Đường Tư Kỳ lập tức rút di động, mở ứng dụng Lữ Hành.

Ở một diễn biến khác, nhóc bút chì cũng đã thu dọn xong bàn ăn, khăn trải bàn phẳng phiu không một nếp gấp, bát đũa ly tách được bày biện chỉnh tề, ngay ngắn.

Nhóc ngồi nghiêm chỉnh trên ghế, lẳng lặng chờ đợi. Vừa nhấc khăn ăn lên, nhóc lại bình tĩnh đặt xuống, đi tới trước màn hình điều khiển, dõi theo nhất cử nhất động của cô chủ nhỏ.

Trong thâm tâm, nhóc cực kỳ mong cô chủ nhanh chóng ấn nút Check-in, nhưng nhóc không thể thúc giục quá lộ liễu nên chỉ đành im lặng chờ đợi.

Và rồi, giây phút ấy cũng tới. Thông báo của hệ thống vang lên

[ Chúc mừng người chơi đã thành công Check-in quán cơm “Tiểu Nhai Phường”. Xếp hạng: A. Khen thưởng: + 300 đồng vàng, +24 giờ sinh mệnh. Bảo khố: 977 đồng vàng. Thọ mệnh: 237 giờ đồng hồ.]

Wow, hạng A!

Đường Tư Kỳ kinh hỉ vạn phần. Phải biết rằng bình thường kiếm hạng A khó hơn lên trời, thế mà hôm nay liên tiếp bắt được tận ba lần. Tiền vàng và thọ mệnh tăng chóng mặt.

Không phải chỉ có một mình Đường Tư Kỳ vui vẻ, mà nhóc bút chì cũng thật lòng mừng cho cô. Thời điểm đã tới, nhóc bút chì làm vài động tác chuyển rương bảo vật ra.

Và ngay lập tức, bàn ăn trống trơn của nhóc cũng được lấp đầy quá trời đồ ăn thức uống.

“Bánh Hà Hoa Tô và gà ăn mày!” Nhóc bút chì reo vang, cặp mắt sáng rực đầy phấn khích!

Mỗi lần cô chủ nhỏ thành công Check-in một địa điểm hạng A là người giám sát như nhóc cũng được thơm lây. Và món quà thiết thực nhất, hấp dẫn nhất luôn luôn là mỹ thực.

Vì ngày thường chỉ ăn đi ăn lại một hai món cơ bản nên khi nhìn thấy những món ăn cầu kỳ và tinh xảo, nhóc bút chì hạnh phúc rớt nước mắt.

Nhóc lập tức sà tới bên bàn ăn, dí sát mũi hít lấy hít để.

Chà, thơm quá!

Nhưng nhóc chưa vội ăn ngay, bởi còn quan tâm phản ứng của cô chủ nhỏ sau khi thấy rương bảo vật sẽ thế nào, có giống nhóc ban nãy không.

Bên ngoài, Đường Tư Kỳ vẫn đang chăm chú dán mắt vào màn hình điện thoại, đọc thông báo thứ hai

[ Chúc mừng người chơi đã hoàn thành nhiệm vụ bí ẩn. Khen thưởng: Một rương bảo vật màu bạc.]

Một chiếc rương tinh xảo lấp lánh ánh bạc đột ngột hiện ra trước mắt khiến Đường Tư Kỳ nhất thời choáng ngợp ngây người.

Cô kích động ấn mở, vừa hồi hộp vừa tò mò chờ đợi món bảo vật quý giá bên trong.

[ Chúc mừng người chơi nhận được một tấm vé xem triển lãm. Vé điện tử đã được gửi vào hòm thư của bạn. Mời bạn kiểm tra và xác nhận.]

Đường Tư Kỳ lại chuyển qua hòm thư, nhấp vào mục tin mới nhất

[ Trung tâm triển lãm nghệ thuật Thướng Thượng - Hàng Châu

Xin chào Đường Tư Kỳ, bạn đã đăng ký thành công buổi triển lãm tranh cá nhân của hoạ sĩ Moran Joe. Để đảm bảo hành trình thưởng lãm của mỗi khán giả yêu nghệ thuật được trọn vẹn và ý nghĩa nhất, chúng tôi đã sắp xếp thời gian tham quan cho bạn vào khung giờ từ 8 giờ tới 9 giờ sáng mai. Mong bạn sẽ có mặt đúng giờ. Nếu tới trễ, vé của bạn sẽ tự động bị huỷ. Vé điện tử được đính kèm ở cuối thư. Khi tới, bạn cần quét mã QR để xác minh danh tính. Vậy nên tránh làm mất hoặc để lộ thông tin ra ngoài. Xin hẹn gặp bạn vào ngày mai và chúc bạn sẽ có một trải nghiệm thú vị.]

===

Chú thích:

(1)Bánh gạo xào cua bể là món ngon được chế biến từ các nguyên liệu cua bể, bánh gạo nếp, lá hẹ, rượu gạo, nước tương và đường. Món này không bỏ muối để tránh làm mất vị ngọt tự nhiên của cua.

(2)Bánh Hà Hoa Tô có nguồn gốc tại Hàng Châu (Chiết Giang - Trung Quốc). Bánh được tạo hình hoa sen ngàn lớp, nhân ở giữa được làm bằng hạt sen ngọt thơm, béo bùi giúp bánh có hương vị gần gũi với hoa sen nhất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận