Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 286 - Lãnh cung

Chương 286 - Lãnh cung

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 286: Lãnh cung

Đường Tư Kỳ đánh liều Check-in. Đáng tiếc, hệ thống không chấp nhận.

Biết trước là thế cho nên Đường Tư Kỳ cũng không lấy làm buồn. Tạm gác nhiệm vụ sang một bên, cô tập trung quan sát bộ sưu tập đồng hồ rất đỗi tinh xảo và độc đáo.

Lúc trước xem qua phóng sự, Đường Tư Kỳ nghe được thông tin mỗi chiếc đồng hồ ở đây đều có thiết kế riêng biệt, nhiều cơ quan ẩn cùng nguyên lý vận hành phức tạp. Nhóm nghệ nhân đã phải mất rất nhiều thời gian và công sức mới có thể sửa chữa cũng như khôi phục lại bình thường.

Tuy nhiên, vì công tác bảo hộ nên ngày thường chỉ trưng bày chứ không lên dây cót cho chúng hoạt động.

Kể ra cũng hơi đáng tiếc, đã cất công đến tận đây rồi mà không nhìn được tới cùng. Tương lai nếu có phương pháp công nghệ nào đó cho phép trình chiếu lại quá trình các đồng hồ vận hành thì tốt biết mấy. Dù sao du khách cũng muốn xem cái động hơn là cái tĩnh.

Ngắm nhìn hết kỳ trân dị bảo thì cũng đến phân đoạn Trương Thiên Ý mong chờ nhất đó chính là hậu cung Tử Cấm Thành.

Mới đầu cứ tưởng đại sư đi tìm kiếm huyền cơ gì, hoá ra chỉ đơn thuần là một cô nương chết mê chết mệt bí mật hậu cung. Đường Tư Kỳ phì cười nghe cô em ba hoa về các thể loại phim cung đấu. Hầu như phim nào Thiên Ý cũng thuộc nằm lòng, các hoàng đế Thanh Triều kể tên vanh vách không vấp một nhịp và sơ đồ Tử Cấm Thành thì nằm gọn trong lòng bàn tay.

“Đây là Ninh Thọ Cung, nghiêm khắc mà nói thì nó không tính là hậu cung. Nơi này do vua Càn Long cho tu sửa để dành làm nơi tĩnh dương sau khi mình thoái vị. Tất nhiên, ông ấy chưa ở một ngày nào, haha. Sau Ninh Thọ Cung là vườn thượng uyển trứ danh của vua Càn Long mà phim nào cũng đề cập đến, hoa quý nhiều vô số kể, sắc hương rợp trời, chỉ đáng tiếc hiện giờ người ta đóng cửa một phần, không cho khách tham quan toàn bộ…”

“Đi hướng này là tới khu vực hậu cung.”

Trương Thiên Ý như hoá thân thành một hướng dẫn viên chuyên nghiệp. Đường Tư Kỳ chỉ việc đi sau, nghe thuyết giảng và bấm điện thoại Check-in, nhàn tênh thu về ba hạng A ở Ninh Thọ Cung, Thái Cực Điện và hoa viên Ninh Thọ Cung.

Nhìn trên bản đồ, mấy chỗ này nằm rất sâu, hiếm khi có du khách nào đủ kiên nhẫn đi tới, thế mà Trương Thiên Ý đi phăm phăm, thuộc làu làu từng ngóc ngách như vườn nhà mình.

Không hiểu một đại sư nghiên cứu huyền học sao lại có hứng thú mãnh liệt với hậu cung Tử Cấm Thành thế nhỉ?

“Thiên Ý, sao em biết nhiều vậy?”

Trương Thiên Ý nháy mắt cười thần bí: “Kỳ thực thì…”

Cô nàng quan sát tứ phía, xác định không có ai ở gần mới ghé tai người chị nói nhỏ: “Em nói chị nghe, em đã tự tính cho mình một quẻ, năm 25 tuổi cuộc đời em sẽ xảy ra một sự thay đổi trọng đại. Hơn nữa em với Bắc Kinh có duyên phận rất lớn. Và năm đó chính là năm nay, vậy nên em mới tới Bắc Kinh. Nói không chừng từ đây em có thể một bước lên mây, đi tới đỉnh cao nhân sinh cuộc đời mình.”

“Nhưng có liên quan gì tới Tử Cấm Thành?”

“Ô kìa, chị không thấy à? Đây là cố đô, lại có cố cung. Nhỡ đâu sự thay đổi trọng đại ấy là xuyên không thì sao? Em đã học rất kỹ lịch sử, nắm rõ mối quan hệ giữa hoàng đế và phi tần từng triều đại, các đại thần tiền triều kết cục ra sao em cũng thuộc nằm lòng, từng mốc thời gian trong lịch sử, từng sự kiện quan trọng em đây có thể kể vanh vách không sai một chi tiết. Từng đó là đủ yên tâm tung hoành ngang dọc khắp cái Tử Cấm Thành này rồi…”

Trương Thiên Ý mặt mày hớn hở khoe, “Mà tất nhiên không chỉ có vậy, em còn chuẩn bị rất nhiều thứ khác nữa. Hehe, vạn nhất mà, cứ phải cẩn thận, chị nói phải không?”

Đường Tư Kỳ: “…”

Mạch não của cô em này chắc lắp khác người thường chứ người bình thường dễ gì nghĩ được tới vậy!

Bất quá cũng có cái tốt, kiến thức lịch sử của Trương Thiên Ý phải sánh ngang với các nhà sử học. Hơn nữa còn kể rất nhập tâm, hấp dẫn và chân thực.

Đường Tư Kỳ tin tưởng đến độ, chẳng cần dò bản đồ, cứ việc đi theo Thiên Ý là được.

“Em nói chị nghe, phong thuỷ trong cung không phải dạng tầm thường đâu. Chị nhìn bảng hiệu Thừa Càn Cung này đi, ý nghĩa của nó là gì chị hiểu không? Tất cả các cung trong Tử Cấm Thành đều được đặt tên dựa theo quy tắc ngũ hành bát quái càn khôn. Càn đại biểu cho Hoàng Đế, Khôn đại biểu cho Hoàng Hậu. Thế nên Càn Thanh cung là nơi ở của Hoàng Đế, Khôn Ninh cung là tẩm cung của Hoàng Hậu vào thời nhà Minh. Hoa Phi trong [ Hậu cung Chân Hoàn truyện ] được ban ở tại Dực Khôn Cung, ý tứ là phụ tá Hoàng Hậu quản lý lục cung. Thế cho nên, những vị ở trong Thừa Càn Cung phần lớn đều là sủng phi của Hoàng Thượng.”

“Ồ, còn vậy nữa sao?” Đường Tư Kỳ thực sự không biết.

“Chứ sao! Vạn Quý Phi nhà Minh, Thiên Quý Phi của Sùng Trinh Đế hay Đổng Ngạc Phi của Thuận Trị Đế, à..còn có Lệnh Phi Nương Nương của Hoàng Đế Càn Long cũng đều ở tại nơi này.”

Đường Tư Kỳ tấm tắc khen: “Chà, cô em nghiên cứu kỹ thật!”

Trương Thiên Ý cười ha ha: “Tại lâu lâu đọc sách huyền học buồn ngủ quá nên em kiếm vài bộ dã sử cung đấu thời Minh Thanh xem cho lên máu. Ôi, thú vị lắm chị, xem là dính nha, mấy bà phi đấu kế trong kế, cuốn không tả được!”

Hai chị em vừa đi vừa tán dóc, một hồi đến trước cửa Diên Hi Cung, nơi nổi lên nhờ bộ phim truyền hình Diên Hi Công Lược từng một thời gây sốt khắp mọi mặt trận.

Diên Hi khác với các tẩm cung khác, trong đây có một toà tiểu lâu thiết kế theo phong cách Tây Dương. Trước đây, Diên Hi Cung thuộc diện không được tham quan, gần đây mới mở cửa đón tiếp du khách.

“Đi vào nơi này chị có cảm thấy gì không? Khác hoàn toàn với cảm giác ở trong Thừa Càn Cung đúng không? Đừng để phim truyền hình che mắt, lên đó thì xa hoa lộng lấy thế thôi chứ kỳ thực trong lịch sử nó chẳng khác gì lãnh cung. Là do phong thuỷ không tốt nên thường xuyên xảy ra hoả hoạn. Tương truyền có một vị phi tử bị thiêu chết trong này thế nên các phi tần tránh nó như tránh tà, chỉ những vị chức thấp, không được sủng hạnh mới chấp nhận bị phân tới đây, căn bản vào đây rồi là gần như không có hy vọng chuyển mình. Bởi Hoàng Đế cũng chán ghét, không thường xuyên lui tới nên tự nhiên nó thành lãnh cung.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận