Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 499 - Whiskey hay Coca-Cola

Chương 499 - Whiskey hay Coca-Cola

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 499: Whiskey hay Coca-Cola

Sau khi tập hợp điểm danh tại chân núi, đoàn chia làm ba nhóm lần lượt xuất phát.

Đầu tiên là chín người khuân vác dẫn đầu đi trước.

Kế đến là đám Đường Tư Kỳ cùng hai anh khuân vác.

Và một người còn lại sẽ đợi đi sau cùng.

Ban đầu Đường Tư Kỳ không hiểu tại sao phải phân ra như vậy. Sao không đi cùng lúc có phải dễ hỗ trợ và tiếp ứng hơn không.

Phải mấy ngày sau Đường Tư Kỳ mới hiểu dụng ý. Hoá ra nhóm đi trước có nhiệm vụ dò đường, dựng lều trại, chuẩn bị bữa ăn. Còn người đi sau cùng phụ trách nhổ lều, dọn rác và xoá sạch mọi dấu vết bọn họ lưu lại.

Hèn chi ở đây thu phí rất cao và có nhiều quy định khắt khe. Tất cả là để phục vụ mục đích bảo vệ hệ sinh thái tự nhiên, bảo vệ môi trường rừng khỏi bàn tay tàn phá của con người. Hiểu ra rồi Đường Tư Kỳ càng thấy những điều đó là cực kỳ đúng đắn và cần thiết.

Dọc đường đi cô không bắt gặp một mảnh rác nào. Rừng cây vẫn giữ nguyên vẻ đẹp hoang sơ như hàng vạn năm qua. Còn bọn cô chỉ là những lữ khách ghé ngang, hữu duyên được chiêm ngưỡng sự kỳ vĩ của tạo hoá, thì lấy tư cách gì mà lưu lại dấu tích ở nơi thiêng liêng như vậy.

Rất nhanh, bọn họ đã vượt qua đoạn đường bằng phẳng dễ đi, chuẩn bị tiến vào giai đoạn leo dốc.

Nhóm Đường Tư Kỳ chọn cung đường Whiskey với độ khó vừa phải.

Thực tế, cung đường Coca-Cola dễ đi hơn nhiều. Lại nổi như cồn vì có thể mua được những lon Coca-Cola ướp lạnh tại các cây nước ven đường. Song vì quá dễ nên quá đông người đăng ký, thêm nữa lên và xuống núi là cùng một đường cũng khá nhàm chán. Sau một hồi suy nghĩ, nhóm Đường Tư Kỳ quyết định chọn Whiskey ngoằn ngoèo chút cho tăng phần thử thách.

Trong tưởng tượng của Dịch Đồng, leo núi là phải bò bằng hai tay hai chân hoặc treo mình trên vách đá cheo leo hiểm trở. Cộng thêm ông bạn trai suốt ngày kể về những tai nạn hiểm nguy làm cô nàng càng sợ tợn.

Tuy nhiên thực tế nào kinh khủng tới vậy. Đường có dốc nhưng vẫn đi được, chưa tới nỗi phải bò bằng bốn chân.

Hơn nữa nhìn cảnh vật bốn xung quanh xanh mát, không khí trong lành dễ chịu, ngược lại Dịch Đồng còn có chút kích động: “Ôi cũng làm gì khó lắm đâu, em còn chạy được kìa.”

Không chỉ Dịch Đồng, tâm tình Đường Tư Kỳ cũng lâng lâng vui sướng, cảm thấy đề nghị của cô em không tệ. Mát mẻ thế này chạy đua cũng vui ra phết.

Nào ngờ Từ An vội giữ chặt tay bạn gái ngăn cản: “Đừng chạy, đi chậm thôi. Tuy rằng đường không quá dốc nhưng chiều dài tầm 1000m, nếu giờ em tiêu hao quá nhiều thể lực thì đoạn sau sẽ không đi nổi.”

Sau đó anh còn quay đầu căn dặn Đường Tư Kỳ cùng Sở Tĩnh: “Hai người cũng đi chậm thôi. Mỗi khi dừng chân nghỉ ngơi phải bổ sung nhiều nước còn ăn thì ăn ít thôi mà chia thành nhiều cữ, tránh ăn một lần quá no.”

Người hướng dẫn và nhóm khuân vác cũng khuyên các cô đừng vội vàng, di chuyển từ từ giữ nhịp thở đều đặn. Phải vậy Dịch Đồng mới chịu ngoan ngoãn, không mơ làm con thỏ trắng nhảy tung tăng hái hoa bắt bướm nữa.

Đi một lát họ lại cho nghỉ ngơi dưỡng sức, thậm chí Đường Tư Kỳ còn có thời gian nhắn tin nói chuyện với ba

[Ba ơi, ở đây nhiều loại thực vật lắm, rất nhiều cây hoa lạ nữa, để con chụp cho ba xem.]

Đường Tư Kỳ tiện tay chụp mấy bụi hoa dại ven đường rồi gửi cho ba.

Đường Duệ Thanh chia sẻ lại một bức kèm lời nhắn: [Con chụp kỹ hoa này cho ba xem được không?]

Trước giờ chú có sở thích nghiên cứu các loại thực vật. Chả thế mà ban công nhà chất đầy cây cảnh hoa cỏ. Bao nhiêu năm kinh nghiệm chăm hoa, tuy không dám nhận chuyên gia nhưng chú Đường nhà ta cũng tự tin đầy một bụng kiến thức.

Thấy con gái đi chơi vui vẻ chú vui một nhưng thấy hoa đẹp chú còn vui tới mười.

Đường Tư Kỳ nhanh chóng gửi lại mấy bức đặc tả trái phải trên dưới.

Đường Duệ Thanh: [ Haha, bông hoa nhỏ màu đỏ có phần lá đài cong hình móc câu chính là Kilimanjaro Impatiens, hay còn gọi là hoa vòi voi. Loài hoa này chỉ mọc duy nhất trên núi Kilimanjaro.]

Đường Tư Kỳ: [Thật ạ?]

Ban nãy cô chụp chỉ đơn giản vì thấy nó đẹp, cánh hoa đỏ cam, phần giữa có đốm tròn màu vàng, trông khá lạ mắt. Hoàn toàn không biết nó là loại hoa độc quyền chỉ có ở vùng đất Kilimanjaro.

Đường Duệ Thanh: [Đương nhiên là thật. Chờ đấy, để ba lấy sách bách khoa toàn thư thực vật đối chứng cho con thấy.]

Rất nhanh, một trang sách chi chít hình và chữ được gửi qua.

Trong sách giới thiệu rất rõ ràng, loài hoa Kilimanjaro Impatiens là ký hiệu nhận diện đồng thời là đại biểu cho thảm thực vật trên núi Kilimanjaro.

Nhìn nhỏ nhỏ vậy thôi mà quan trọng ra trò đấy!

Và ghê gớm hơn là ba cô chỉ cần liếc mắt một cái là nhận ra ngay.

Biết ba thích nên dọc đường đi hễ thấy hoa là Đường Tư Kỳ lại chụp gửi ba xem. Nhờ phúc con gái chú Đường nhà ta được ngày bận túi bụi, tra tài liệu muốn cụp xương sống.

Đường Duệ Thanh: [Loài này là cúc sáp độc nhất chỉ có ở Đông Phi, cánh hoa có kết cấu dạng sáp vô cùng đặc trưng.]

Đường Duệ Thanh: [Còn đây là hoa lay ơn Châu Phi. Đặc điểm là bông lớn, màu sắc sặc sỡ. Nó cũng là một trong những loài thực vật đặc trưng của Đông Phi. Nó chỉ mọc ở những nơi địa hình cao. Càng lên cao con sẽ càng bắt gặp loại hoa này nhiều hơn.]

Không giữ cho riêng mình, Đường Tư Kỳ thơm thảo đọc cả cho các bạn cùng nghe.

Sở Tĩnh biết nhiều về động vật chứ riêng thực vật là mù tịt. Tuy nhiên vốn bản tính ham học hỏi, thích tìm hiểu nên lâu lâu thấy cây nào hay ho thì cô cũng dừng lại dùng điện thoại tra cứu thông tin. Không cần biết nhiều chí ít cũng phải biết tên nó là gì để phân biệt chứ.

Dịch Đồng thì không chăm vậy, cứ đi sát chị Tư Kỳ là được nghe miễn phí, khỏi mất công tra.

“Wow, ba chị lợi hại thật, hoa tận châu Phi mà cũng biết rõ. Chả bù cho ba em, hoa cỏ trong nước còn chả phân biệt được cây nào với cây nào.”

Đường Tư Kỳ bật cười: “Tại ba chị mê hoa lắm, trong nhà trồng đủ loại, còn mua rất nhiều sách về tự mày mò nghiên cứu nữa nên cũng biết tương đối.”

Từ An cũng nhanh chóng bị thu hút vào chủ đề cây cối. Anh chỉ vào một bụi cây ven đường hỏi: “Hoa này tên gì ai biết không, vừa lên núi là đã thấy rồi, nhìn hình dáng của nó đặc biệt phết, to đùng lại chĩa tua tủa y như bàn tay người ý.”

Dịch Đồng: “Ha ha ha nhìn như bộ xương ấy. Đáng lẽ cái tên xương rồng phải để dành đặt cho nó mới đúng.”

Đương nhiên ở đây chẳng ai đủ trình độ để biết loài cây này. Đường Tư Kỳ lập tức xin trợ giúp từ người thân.

Lần này chú Đường không cần tra tư liệu, lập tức đưa ra đáp án

[Dendrosenecio kilimanjari.] (1)

Bởi vì vừa đi vừa nghỉ nên mãi tới lúc chạng vạng bọn họ mới tới được trạm dừng chân đêm nay. Ở đây có cả những nhóm khách leo núi khác.

Ngay cổng vào, Đường Tư Kỳ bắt gặp một anh du khách người nước ngoài thân thể cường tráng đang chống vào thân cây nôn thốc nôn tháo.

Những người khuân vác trong nhóm Đường Tư Kỳ đã tới từ trước và dựng lều trại xong xuôi. Thấy cô cứ ngoái đầu nhìn với vẻ thắc mắc, một người trong số họ liền giải thích

“Nơi này có độ cao 3000m so với mực nước biển, có khả năng anh ta vì đi quá nhanh nên bị say độ cao.”

Đường Tư Kỳ tròn mắt ngạc nhiên. Không nghĩ mới có vậy đã bị say độ cao. May mắn vừa rồi bọn cô đi chậm rãi, vừa đi vừa thong dong ngắm cảnh, không tiêu hao quá nhiều thể lực vì ngày mai mới chính thức bước vào đoạn đường cam go.

===

Chú Thích

(1) Dendrosenecio kilimanjari là một loài thực vật đã có từ thời tiền sử, chúng đã tiến hóa cách đây khoảng một triệu năm và trông giống như một loài lai giữa cây xương rồng bị đốt cháy và quả dứa. Dendrosenecio kilimanjari chỉ mọc trên núi Kilimanjaro, ở độ cao 14.000-16.000 feet (4300-5000 mét), nơi có nhiệt độ trung bình dưới 0 độ C.

Những cây này phát triển chậm nhưng có thể đạt chiều cao 30 feet (9 mét).

Bạn cần đăng nhập để bình luận