Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 302 - Cổ Bắc Thuỷ Trấn

Chương 302 - Cổ Bắc Thuỷ Trấn

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 302: Cổ Bắc Thuỷ Trấn

Cổ Bắc Thuỷ Trấn (1) về đêm lên đèn lung linh thơ mộng. Những con đường lát đá thô sơ chạy dài, tường rêu lá đỏ, giếng cổ gạch xanh, tất cả toát lên một khung cảnh cổ kính nhưng cũng không kém phần mềm mại nên thơ nhờ dòng nước lững lờ uốn quanh trấn cổ. Chả thế mà nó được gọi là thuỷ trấn.

Một trong mười thuỷ trấn đẹp nhất Trung Quốc.

Tuy nhiên khung cảnh sông nước lãng đãng dịu êm cũng phải giật mình thảng thốt vì có con rồng vàng đang bò trên dãy Yên Sơn.

À thì ra Tư Mã Đài ban đêm cũng thắp đèn sáng rực. Cả một mảng rừng núi đen thẫm nổi bần bật dãy trường thành đồ sộ, kỳ vĩ.

“Ôi quên mất, Tư Mã Đài mở cửa cả ban đêm nữa, là đoạn trường thành duy nhất cho phép tham quan buổi đêm, nhưng mình không được tự leo lên, phải đi bằng cáp treo.”

“Ngồi cáp treo thì còn gì là thú vị nữa, phải leo trường thành mới là hảo hán. Nhưng giờ mà đứng từ trên đó nhìn xuống Cổ Bắc Thuỷ Trấn thì đẹp phải biết.”

Bốn cô gái nổ ra một cuộc thảo luận nhanh. Cuối cùng thống nhất bỏ qua phương án dạo trường thành buổi đêm, dồn thể lực và thời gian chơi trong cổ trấn.

Mấy chị em đang lang thang trong một con ngõ nhỏ đẹp như tranh, đột nhiên Trương Thiên Ý quay ra cảm khái: “Haizzz, kể ra nhiều tiền vẫn sướng…”

“Là sao?”

“Các chị nhìn bảng chỉ dẫn kìa. Trên đó viết khách lưu trú trong Cổ Bắc Thuỷ Trấn được phép ra vào không giới hạn và còn được miễn phí vé xe điện nội khu nữa. Haizzzz, nếu không phải nghèo rớt mồng tơi thì em cũng thuê khách sạn ở trong này cho sướng đời.”

“Khách sạn trong đây đắt lắm, ngày thường thì vài trăm, cuối tuần phải hơn ngàn một phòng. Bốn chúng mình kể cả có rủ thêm người cũng thuê không nổi ý.”

Đường Tư Kỳ cười thêm vào: “Chỗ tụi mình đang ở bên ngoài cũng đẹp mà, mỗi tội chỉ được vào trấn một lần.”

Cô bạn trong nhóm đột nhiên nảy ra sáng kiến: “Hay tụi mình bày sạp xem bói đi, có sẵn đại sư ở đây còn gì. Thiên Ý phụ trách đoán mệnh, hai bọn mình đi kéo khách, còn Tư Kỳ làm nhiệm vụ thu tiền. Haha, biết không chừng đủ tiền thuê khách sạn chứ đùa.”

“Hay hay, ý tưởng hay, bên kia có cái miếu kìa, mình mở quán trước miếu Nguyệt Lão xem bói cho linh.”

Trương Thiên Ý ôm bụng cười ngặt nghẽo: “haha mối làm ăn này nghe cũng ngon đấy chứ, các chị bảo em có nên giả mù cho tăng phần uy tín không hahaha”

Trải qua mấy ngày ăn chung chơi chung, thân thiết gần gũi hơn nên hễ sểnh ra là mấy chị em pha trò chọc nhau cười xoắn ruột.

Thuỷ trấn về đêm xinh đẹp động lòng người, có hơi hướng tựa tựa vùng sông nước Giang Nam, chẳng thế mà Cổ Bắc Thuỷ Trấn còn được gọi là Ô Trấn của Bắc Kinh.

Đi một hồi, mấy chị em thấy du khách túm tụm ở quảng trường đảo Nhật Nguyệt, chờ xem biểu diễn Nhạc nước Vạn Lý Trường Thành, thế là bọn họ cũng tìm một chỗ bằng phẳng cạnh bờ hồ, ngồi xuống chờ đợi.

Đang cười đùa giỡn hớt thì đèn trong hồ đột nhiên vụt sáng, các cột nước phun cao tạo dáng mỹ nữ uốn lượn quyến rũ. Theo tiết tấu âm nhạc nhanh chậm, cột nước cao thấp nhịp nhàng. Đặc biệt tới đoạn điệp khúc cao trào, tất cả nước xung quanh hồ đồng loạt dâng cao tạo thành cảnh tưởng vô cùng tráng lệ, khiến không ít du khách ồ lên thích thú.

Sang cảnh hai, ánh sáng chiếu lên bờ tường dãy nhà cổ, biến chúng thành một màn hình khổng lồ trình diễn cảnh sắc Cổ Bắc chuyển màu qua bốn mùa thay lá. Mùa xuân liễu xanh, mùa hạ nắng vàng, mùa thu lá đỏ và tuyết đông trắng xoá. Chẳng cần miêu tả dài dòng, Cổ Bắc trực tiếp sử dụng công nghệ trình chiếu hiện đại để giới thiệu tới du khách những hình ảnh đẹp đẽ nhất, sinh động nhất.

Và ở cảnh cuối là màn kết hợp diễm lệ giữa âm nhạc, ánh sáng và vũ điệu nước, đem đến cảm xúc không thể tuyệt vời hơn cho tất cả du khách. Chắc chắn sau đêm nay sẽ không ai quên được có một thuỷ trấn tên Cổ Bắc thật xinh đẹp và ấn tượng.

Xem xong nhạc nước, bốn cô bạn lại tiếp tục khoác tay nhau đi dạo. Lững thững trong khung cảnh yên bình, gió đêm mát mẻ, chẳng biết từ khi nào đã leo tới nơi cao nhất của trấn. Đứng từ trên này nhìn xuống, Cổ Bắc như một ngôi làng cổ tích với những dãy đèn lồng nhấp nháy như hàng ngàn hàng vạn con đom đóm lập loè chỗ tỏ chỗ mờ. Nếu giờ mà có flycam ghi lại toàn cảnh thuỷ trấn về đêm thì chắc hắn sẽ đẹp lắm.

“Tự nhiên ghen tỵ với mấy người đang đi trên trường thành quá, họ được ngắm cảnh Cổ Bắc từ xa, chắc là đẹp lắm nhỉ.”

“Chứ còn gì nữa, à nhưng mà thấy bảo mùa hè tới đây cũng đẹp lắm. Mùa hè có thể ngắm sao trên trời và đom đóm dưới chân núi, huyền ảo hệt như xứ sở thần tiên.”

Đường Tư Kỳ thầm nghĩ, nếu lần sau có dịp quay trở lại Bắc Kinh, cô nhất định sẽ chọn mùa hè để có thể tới đây vừa dạo cảnh đêm trường thành vừa ngắm thuỷ trấn từ xa. Chắc chắn sẽ là một cảm giác rất khác.

Hẹn Tư Mã Đài, hẹn Cổ Bắc Thuỷ Trấn một ngày không xa nhé, nhất định sẽ gặp lại!

Hôm sau, bốn người đẹp ngồi xe buýt quay về Đông Trực Môn, Bắc Kinh.

Đường Tư Kỳ về thẳng hostel cũ, nhanh gọn làm thủ tục nhận giường rồi hối hả bắt tay thực hiện bộ tranh “Bé Kỳ du ngoạn Bắc Kinh”.

===

Chú thích:

(1)Cổ Bắc Thuỷ Trấn - 古北水鎮 - Gubei Shui Zhen

Nằm tại Cổ Bắc Khẩu (古北口), quận Mật Vân (密雲), ngoại thành Bắc Kinh

Phương thức di chuyển: 2 cách

-Đi xe buýt từ Đông Trực Môn (Bắc Kinh) lúc 9:00, 12:00 hoặc 15:30. Vào thứ 7 và Chủ Nhật, có thêm một chuyến khởi hành lúc 14:00. Hành trình di chuyển mất khoảng 2 tiếng và giá vé là 48 CNY mỗi người.

-Đi tàu điện ngầm tuyến số 2 hoặc 13 đến ga Đông Trực Môn. Sau đó đi xe buýt 980 hoặc 980 Expres từ Trung tâm vận chuyện Đông Trực Môn đến Trạm xe buýt Mật Vân (Miyun). Sau đó tiếp tục chuyển sang xe buýt Mi 37, Mi 50 hoặc Mi 51 đến làng Tư Mã (Simatai). Đi bộ khoảng mười phút đến lối vào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận