Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 190 - Không khí lễ hội

Chương 190 - Không khí lễ hội

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 190: Không khí lễ hội

Tới quầy nào cô cũng cẩn thận hỏi giá, bất ngờ là nơi này nhìn bài trí sang trọng vậy mà giá cả khá bình dân, rất nhiều món chỉ ba đồng, năm đồng thôi.

Vì đang đói nên Đường Tư Kỳ mua tạm ba đồng bánh rán lót dạ trong lúc đi tìm món chính.

Vừa đi cô vừa ăn trong vô thức không đặt kỳ vọng quá nhiều và mắt thì vẫn đảo liên tục nhìn các hàng quán xung quanh.

Nhưng cô lầm rồi, lầm to rồi! Chiếc bánh cỏn con này ngon hơn cô tưởng rất nhiều. Bánh nhân mè đen thơm ngọt, vỏ bánh mỏng tang rán mỡ giòn rụm.

Đường Tư Kỳ bất chợt khựng lại, thất thần tự hỏi, vừa rồi cô mua hết bao tiền ấy nhỉ?

Hình như ba đồng thì phải?!

Không dám tin, cô bèn lật đật mở di động ra kiểm tra giao dịch, ồ, đúng là ba đồng thật.

Không ngờ chỉ vài đồng bạc lẻ mà mua được túi bánh ngon tới vậy. Cô may mắn rơi trúng thiên đường ẩm thực rồi!

Đường Tư Kỳ bốc hết cái này đến cái khác, những chiếc bánh tròn xoe, màu vàng cam, vỏ ngoài lấm tấm mè trắng cứ thế thi nhau lăn vào miệng cô nàng háu ăn. Hai mắt cô nhắm tít, ra điều thích thú lắm.

Nhoáng cái, bọc giấy đã chẳng còn gì, Đường Tư Kỳ rất muốn quay lại mua thêm nhưng cô biết sức ăn của mình có hạn. Nếu thêm một bọc bánh rán nữa là thôi đấy, đừng mong ăn được thứ gì khác.

Thế là cô đành gác lại tình yên bánh rán, tiếp tục hành trình khám phá các món mới.

Từ hằng hà sa số các sự lựa chọn hấp dẫn và giữa muôn vàn các thể loại mỳ khác nhau từ mỳ nóng đến mỳ lạnh, mỳ trứng đến mỳ rau, cuối cùng Đường Tư Kỳ cũng chọn ra được món mì Bương Bương nổi danh nhờ cái tên độc lạ đồng thời cũng chiễm chệ đứng đầu bảng trong Thiểm Tây thập đại quái - 10 điều kỳ lạ của vùng Thiểm Tây.

Hý hửng xếp hàng đợi mua, đến khi chân chính cầm được tô mỳ về tay, Đường Tư Kỳ kinh ngạc suýt rớt tròng mắt

Cái gì đây, sợi mỳ hay thắt lưng quần mà to và dày dữ vậy?

Cô đã từng có cơ hội nếm thử mỳ Trùm mền (1) ở Tứ Xuyên và mỳ Phò Mã (2) đặc sản Sơn Tây, cứ ngỡ như thế đã là to lắm rồi, ai dè sợi mỳ Bương Bương còn ghê gớm hơn.

Nó được cán dẹt thành các bản rộng từ 2 đến 3cm và độ dài thì kéo mỏi tay không đứt, có những sợi dài đến cả mét lận. Thế nên nhiều tô mỳ bưng ra chỉ có duy nhất một sợi là việc rất đỗi bình thường.

Mỳ Bương Bương được phục vụ cùng dấm, thật nhiều ớt bột, tỏi thái hạt lựu, thịt xào, cà chua và cuối cùng là xối một muỗng dầu hạt cải sôi ùng ục lên trên.

Chả trách tô mỳ lại toả ra hương thơm quyến rũ tới vậy.

Vì đang đói nên Đường Tư Kỳ ăn ngấu nghiến, ăn hết cái rồi còn xì xụp húp cả nước.

“Cách!”

Đường Tư Kỳ đặt bát xuống bàn, liếm mép cười thoả mãn, hí hí, ngon quá!

Một tô này vào bụng là cũng no no rồi đấy, nhưng không sao đợi một lát là xuôi ngay ấy mà. Thế là cô nàng bèn tìm một chỗ khuất khuất ngồi chơi điện thoại, đợi dạ dày tiêu hoá bớt rồi sẽ đi ăn tiếp.

Vì đang rảnh rỗi nên Đường Tư Kỳ thử liệt kê xem từ lúc đến Tây An tới giờ cô đã đi được những đâu, làm được những gì rồi.

Để xem nào…

Cô đã đi tham quan được hai địa danh tiêu biểu là Viện bảo tàng Thiểm Tây và Tháp Đại Nhạn. Song song với đó là đã thưởng thực được một ít đặc sản Tây An. Từng đấy cũng xem như đủ tư cách để đưa ra lời đánh giá rồi chứ nhỉ?!

Để cẩn thận hơn, Đường Tư Kỳ đăng nhập hệ thống, đọc kỹ lại đề bài. Trong đây không hề đề cập đến chuyện nếu làm sai sẽ bị phạt. Thế thì cứ mạnh dạn thử thôi, đúng thì tốt còn lỡ sai thì làm lại, cũng chẳng mất gì.

Ôm tâm lý cầu may, Đường Tư Kỳ gõ đại vài ý vào ô trả lời: [ Lịch sử lâu đời, là cố đô của 13 triều đại. Lưu giữ nhiều văn vật quý báu cùng nền ẩm thực truyền thống phong phú. ]

Xoá đi viết lại cân nhắc vài lần, thấy nội dung cũng tạm ổn mà hệ thống không có quy định về số chữ, thế là Đường Tư Kỳ đánh liều gửi luôn.

Ai dè kết quả chẳng vui tí nào

[ Lời nhận xét quá chung chung và phiến diện. Đáp án không được công nhận. ]

Đường Tư Kỳ bĩu môi, không công nhận thì thôi, dù sao cũng mới đến mà, cô còn dư thời gian để ngâm cứu vùng đất này.

Lại ngồi chơi thêm một lát nữa nhưng khổ nỗi chẳng tiêu hoá được bao nhiêu. Miễn cưỡng lắm cũng chỉ thêm được một phần tào phớ nữa là hết chỗ chứa.

Tào phớ ở đây có ba loại ngọt, mặn và cay.

Lúc ở Lạc Sơn, cô đã được thưởng thức món tào phớ mặn rồi. Lần này chọn ngọt đi, coi như ăn tráng miệng luôn.

Miếng tào phớ mềm trơn, bỏ vào miệng là tan ngay, nước đường ngọt dịu, thanh mát. Nếu không no thì chắc cô phải chén hai, ba bát mới đã miệng. Nhưng hôm nay đến đây thôi, Check-in rồi về nào.

Đường Tư Kỳ Check-in hai món mới, bảo khố tăng lên 1300 vàng. Năng nhặt chặt bị, cũng không tệ.

Chỉ đáng tiếc trong khoảng thời gian này Cửa Hàng Vật Phẩm đang chạy chương trình siêu khuyến mãi nên những mục khác bị tắt hết, đồ gia dụng rồi đồ điện tử này nọ đều chẳng có gì để mua.

Nhưng nói thì nói vui vậy thôi chứ Đường Tư Kỳ biết làm người không được tham lam. Riêng cái danh sách ưu đãi dài dằng dặc kia cũng là quá đủ với cô rồi. Gần như cô có thể đi tham quan hết cố đô Tây An mà không tốn một đồng xu cắc bạc nào. Thử hỏi như vậy còn mong cầu gì hơn nữa!

Cái bụng đã no căng, cứ nấn ná ở trong này cũng chẳng ích gì, Đường Tư Kỳ xách túi đi ra khỏi trung tâm thương mại mới phát hiện sắc trời đã chuyển tối, đường phố lên đèn lung linh huyền ảo. Đặc biệt nhất là đèn lồng xanh đỏ giăng khắp lối đi, chiếu rọi lên những gương mặt vui cười rạng rỡ, cổ nhạc rộn ràng nâng bước du khách, không khí lễ hội tràn ngập. Bỗng dòng người rầm rập đổ xô về phía khu vực sân khấu đằng trước. Đường Tư Kỳ chẳng hiểu gì nhưng cũng vội vã chạy theo.

Ồ, thì ra một tốp vũ công trong trang phục Đại Đường đang ca múa. Động tác uyển chuyển thướt tha, từng cái đưa tay, nhấc chân đều toát lên vẻ quý phái, đoan trang.

Có lẽ là lần đầu tiên được chiêm ngưỡng nên khán giá bên dưới thích thú lắm, sôi nổi giơ điện thoại ra quay chụp, đèn flash loé lên không ngớt.

Nhưng chưa đâu, sân khấu phía bên cạnh đột nhiên ùa lên một tốp mỹ nữ Tây Vực đeo mạng che mặt, váy khoét eo đầy nóng bỏng. Vũ điệu của nọ sôi động hơn, mỗi cái lắc hông đánh mắt đều như hớp hồn khán giả, khơi lên làn sóng hò reo huýt sáo rần trời mây.

Không muốn bị thất thế, nhóm Đại Đường ra sức phô diễn những kỹ thuật khó như xoay liên tục nhiều vòng hay tung người trên không. Và tất nhiên, nhóm Tây Vực cũng không kém cạnh, nhạc chơi càng lúc càng sung, các cô lắc hông mạnh hơn, tà váy bung xoè như những bông hoa nở rộ trên sân khấu.

Cuối cùng, nhóm Tây Vực chiếm ưu thế hơn nhờ màn xoạc chân kết thúc đầy bất ngờ và đẹp mắt.

Khán giả không tiếc dành cho họ những tràng pháo tay giòn giã thay cho lời cảm ơn cả hai nhóm múa đã cống hiến một màn vũ đạo mãn nhãn và mãn nhĩ.

Biểu diễn đến đây kết thúc, mọi người lại lục tục kéo nhau sang chỗ khác xếp hàng. Đường Tư Kỳ lúc này đã cơm no rượu say rồi, chẳng thiết tha ăn uống gì nữa nên cũng ham vui nhảy vào hàng đứng hóng.

===

Chú thích:

(1)Mỳ trùm mền - 铺盖面: Thuộc ẩm thực món cay Tứ Xuyên. Bởi vì sợi mì cán mỏng, to bản như cái chăn nên được gọi là mì trùm mền

(2)Mỳ phò mã - 刀削面: đặc sản Sơn Tây

Bạn cần đăng nhập để bình luận