Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 422 - Livestream bán hàng

Chương 422 - Livestream bán hàng

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 422: Livestream bán hàng

Phong cách làm việc của Từ Trân trước giờ vẫn vậy, đầu tiên là thoả thuận giá cả với ông chủ trước. Nhận thấy giá thành hợp lý, kiểu dáng bắt mắt, phù hợp với thị hiếu thẩm mỹ Trung Quốc thế là bắt tay ngay vào dựng máy chuẩn bị livestream phát sóng trực tiếp.

Ông chủ cũng là dân sành sỏi, giỏi nhìn người. Trước đó cũng đã tiếp một vài khách làm nghề mua hàng hộ, biết sức tiêu thụ của thị trường Trung Quốc rất khủng nên ông ta hào phóng đưa chiết khấu đậm, đồng thời sai nhân viên bật hết toàn bộ đèn trong tiệm để hiệu quả phát sóng đạt mức tốt nhất.

Nhân viên giúp Đường Tư Kỳ chọn một bộ sari vừa người.

Không chỉ có kiểu dáng độc đáo và mà kết cấu của một bộ sari hoàn chỉnh cũng vô cùng phức tạp. Về cơ bản nó bao gồm bốn phần, dải vai chính được gọi là Sari, áo nhỏ mặc bên trong dải vai chính gọi là Blouse hoặc Choli, một chiếc váy nhỏ mặc dưới dải vai chính là Petticoat; và phần khoá chân chính là phần đầu dải vai chính, thường được quấn xung quanh vai và để thả tự do treo xuống phía sau hoặc phía trước, có tên gọi là Pallu hoặc Anchal.

Thông thường Sari không cần đặt may nhưng Choli - chiếc áo nhỏ mặc bên trong thì bắt buộc phải đặt may riêng. Cũng may ở tiệm có sẵn và vừa vặn với số đo của Đường Tư Kỳ.

Đã thay xong Choli rồi mà Đường Tư Kỳ cứ chần chờ mãi trong phòng thay đồ không dám ra. Là vì nó ngắn quá, lưng lửng ngang eo, hở cả rốn. Trước giờ cô chưa từng để lộ da thịt nhiều như thế.

Nhưng tới cũng đã tới rồi, cũng lớn tiếng nói đồng ý với chị Trân, giờ nuốt lời coi sao được. Đường Tư Kỳ che bụng lom khom bước ra, hai má đỏ bừng vì xấu hổ.

Nhân viên cửa hàng mời cô ngồi vào bàn trang điểm. Dưới sự năn nỉ van nài của Đường Tư Kỳ, họ đã trang điểm nhạt nhất có thể nhưng nốt ruồi đỏ trên trán thì không thể thiếu.

Nửa tiếng sau, ngay chính bản thân Đường Tư Kỳ cũng không nhận ra mình nữa. Trong gương là một thiếu nữ dị vực bí ẩn cuốn hút nhưng yêu kiều xinh đẹp động lòng người.

Lúc này, ở ngoài sảnh cửa hàng, Từ Trân đã bắt đầu phát live trực tiếp. Chị đang giới thiếu một tấm vải màu xanh lục dài từ 4 đến 9 mét, rộng khoảng 1 đến 1,5 mét.

Ở trong này, các nhân viên phối hợp ăn nhịp, sử dụng một tấm vải y như vậy mặc lên người Đường Tư Kỳ.

Cô để ý, họ gấp gấp vài cái rồi quấn quanh người cô mấy vòng sau đó nhẹ nhàng vắt phần đuôi qua vai. Thế là xong. Đơn giản đến khó tin.

Đến giờ Đường Tư Kỳ mới biết, thì ra sari chỉ là một tấm vải khổ rộng đem quấn lên người thành chiếc váy.

Thân trên Đường Tư Kỳ đã thay Choli, nhưng thân dưới vẫn mặc quần bò của mình. Bất quá tấm Sari to rộng đã khéo léo che kín chiếc quần bò ở bên trong. Cho nên thoạt nhìn Đường Tư Kỳ giống như đang khoác trên mình một bộ Sari hoàn chỉnh.

Trên sóng trực tiếp, mọi người bình luận rất đông

“Miếng vải dệt đẹp quá, nhưng sao lại gọi là Sari?”

“Cái này mặc sao ta, thấy cứ loằng ngoằng sao sao á…”

“Khó hiểu thế, giờ là chọn vải để may hay như nào?”

Từ Trân ngẩng đầu thấy Đường Tư Kỳ đã sửa soạn xong, liền vẫy tay ý bảo cô đi vào trong khung hình.

Đường Tư Kỳ cất bước, phần đuôi bó phía dưới cùng hiệu ứng vạt váy thướt tha yểu điệu khiến từng bước cô đi uyển chuyển nhịp nhàng rất có dáng dấp dị vực phong tình.

Hai ông tướng bên ngoài phản ứng mạnh nhất, há hốc mồm miệng, sửng sốt không thốt nên lời

Đây…thực sự là cô em Tiểu Kỳ của bọn họ sao?

Hoá ra con gái trang điểm mặc váy vào lại có thể xinh tới vậy.

Đường Tư Kỳ e thẹn bước vào khu vực màn hình. Nháy mắt lượt xem tăng đột biến, tin nhắn nhảy liên hồi

“Oaaa…gái xinh chị Trân bảo đây hả? Đẹp quá vậy…”

“Sari mặc lên người phụ nữ Trung Quốc cũng hợp quá nhỉ, nhìn cô ấy mặc tự nhiên tôi cũng muốn mua một bộ.”

“Đẹp lắm, em cũng muốn, chị Trân chốt em bộ này nhé.”

“Em một nha chị Trân.”

“Ủa bạn này là người Trung hay người Sri Lanka vậy, nhìn giống dân bản xứ thế.”

“Giống đâu mà giống, dân Sri Lanka da đen mà, bạn này trắng bóc, mặc lên lại càng đẹp hơn.”

“Đẹp thật đấy, muốn mua cho con gái một bộ. Trân ơi xem giúp chị có bộ nào cho trẻ em không nhé.”

Thấy đông người hưởng ứng, Từ Trân liền nhờ ông chủ xác nhận lại với bên kho. Cuối cùng lôi ra được năm bộ, vừa đưa lên một giây đã hết sạch.

“Má mấy bà này không phải con người~”

“Ăn gì mà bấm nhanh vậy mấy má, con tranh không lại luôn ấy, cũng xin lạy!”

“Lần nào cũng không kịp, huhuhu~~”

“Trời, cả năm bộ mà không lấy được bộ nào tức gì đâu, tại tui xui hay mạng nhà tụi chậm??”

Từ Trân phải vội nhảy vào xoa dịu mọi người

“Các chị em bình tĩnh, chưa hết chưa hết đâu, đằng sau còn có rất nhiều hàng đẹp. Hơn nữa ba bộ đầu tiên của mỗi kiểu sẽ vừa bán vừa tặng giá ưu đãi cho các chị em. Nhớ nhanh tay canh giỏ hàng nha.”

Tiếp theo, chị chuyển sang tấm màu xanh ngọc, rồi màu vàng, màu đỏ. Tay cầm tấm nào lên là miệng giới thiệu trơn tru không cần kịch bản, toàn những lời hoa mỹ động lòng người, khiến ai ban đầu không có ý định mua ắt hẳn nghe xong cũng phải rục rịch ngứa tay.

Đường Tư Kỳ cũng rất phối hợp, cô lần lượt thay hết bộ này sang bộ khác. Lúc đầu còn ngại ngùng im Thin thít nhưng dần bị cuốn vào năng lượng cùng tốc độ của chị Trân, cô đã dám nhìn thẳng vào màn hình, tự tin phát biểu một hai câu cảm nghĩ

“Em cảm thấy loại vải này sờ rất êm rất mịn, mặc lên người cảm giác rất thoải mái.”

Từ Trân nháy mắt tán thưởng rồi nhanh chóng chuyển sang mẫu khác.

Kết thúc phiên live, Từ Trân giới thiệu mười mấy mẫu sari, chốt được tổng số hơn một trăm đơn. Thành tích không tệ.

Có khách quen chốt liền tù tì năm mẫu liễn tiếp, tới hai mẫu cuối cao cấp hơn, giá thành cũng đắt hơn thì bắt đầu rối rắm khó chọn

“Trân ơi xem từng cái một khó so sánh quá, có thể tìm thêm một người mẫu nữa được không. Tại hai bộ này giá cao chị muốn nhìn kỹ một chút.”

“Đúng đúng, em tán thành với chị phía trên, phải đặt hai bộ cạnh nhau mới dễ phân biệt.”

“Kiếm thêm một em gái xinh đẹp nữa đi chị Trân.”

Từ Trân nhìn quanh trong tiệm, các nhân viên đã vào kho hết rồi, ai cũng tất bật bận việc cả, ở ngoài này chỉ còn mỗi ông chủ…ôi thôi đi, cái bụng ông ấy to như cái trống thế kia thì sari nào chịu nổi.

Chị rối rắm nhìn quanh, a đây rồi!

Từ Trân tiến tới trước mặt Sở Hy Văn, nở nụ cười dụ dỗ con nít

“Tiểu Sở à~~”

Bạn cần đăng nhập để bình luận