Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 260 - Nhiệm vụ bất khả thi

Chương 260 - Nhiệm vụ bất khả thi

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 260: Nhiệm vụ bất khả thi

Chưa đợi Đường Tư Kỳ lên tiếng, anh hướng dẫn viên đã nói tiếp: “Bất quá còn một giai thoại khác được lưu truyền rộng rãi và có tính thuyết phục hơn, đó là ở những năm cuối đời con đường làm quan của Bạch Cư Dị gặp rất nhiều trắc trở nếu không muốn nói là thảm bại ê chề. Vì không tìm được niềm vui và ý nghĩa nên ông cáo quan lên núi ở ẩn. Hơn nữa, bao năm chìm nổi trong chốn quan trường, ông sớm đã nhìn thấu sự đen tối, hủ bại ẩn sau cái vẻ ngoài hào nhoáng ấy. Vậy nên ông thà chọn lập mộ trên vách núi dựng đứng. Đây cũng là một trong những vị trí hung hiểm và đại kỵ nhất trong phong thuỷ lăng mộ vì nó ảnh hưởng rất lớn tới đại nghiệp của con cháu đời sau. Và Bạch Cư Dị đã lợi dụng điểm xấu này để dứt khoát chặt đứt sự nghiệp quan trường của dòng tộc nhà mình, ngăn không cho con cháu lội vào vũng nước đục đó.”

Nghe xong những lời này, Đường Tư Kỳ xúc động trầm mặc một hồi lâu. Người ta thì làm mọi cách duy trì quyền lực và địa vị của gia tộc, còn Bạch Cư Dị lại đi ngược lại, chẳng thà chọn nơi hung hiểm để táng thân cũng phải dứt khoát chặt đứt con đường quan trường, bảo vệ hậu nhân. Ở cái thời nhất sĩ nhì nông tam công tứ cổ và đặc biệt coi trong long mạch mồ mả mà nói thì hành động của Bạch Cư Dĩ được xem là vĩ đại hiếm thấy.

Hiện giờ, Bạch Viên nằm trang nghiêm trên đỉnh Tỳ Bà. Tuy rằng ông đã yên nghỉ hơn ngàn năm nhưng cảnh sắc nơi đây vẫn vẹn nguyên hệt như ngày ông còn tại thế. Nếu Bạch Cư Dị ở trên trời có linh, hẳn là cũng cảm thấy an ủi phần nào.

Đường Tư Kỳ vốn muốn nán lại chờ xem cảnh hang đá Long Môn về đêm nhưng sau khi đi tham quan hết một lượt cô mệt đến độ thở không ra hơi, thế là vội vội vàng vàng bắt xe về khách sạn nằm nghỉ, chứ không lăn đùng ra xỉu giữa đường mất.

Về đến nơi, chả kịp thay quần áo, Đường Tư Kỳ nằm vật ra giường đánh một giấc tới tận tối mịt mới tỉnh. Lúc này quán xá đã đóng cửa nghỉ bán hết rồi, Đường Tư Kỳ đành đặt đại cơm hộp trên mạng.

Trước kia cô là trùm gọi cơm hộp chỉ là từ khi bị trói buộc vào hệ thống lữ hành cô mới tạm chia xa cái thói quen ấy thôi. Giờ mở máy lên lướt lướt chọn chọn, cũng cảm thấy bồi hồi ra phết.

Đêm hôm khuya khoắt vừa trùm chăn đọc ngôn tình vừa đợi shipper giao đồ ăn là một trải nghiệm trên cả tuyệt vời!

Nửa giờ sau thức ăn được giao tới cũng là lúc hệ thống gửi thông báo mới

[ Nhiệm vụ mở rộng: Người chơi hãy dùng kỹ năng hội hoạ để khôi phục lại bức “Đế Hậu lễ Phật đồ” đã bị mất ở động Tân Dương.

Phần thưởng: Sẽ thông báo sau khi hoàn thành nhiệm vụ ]

Đường Tư Kỳ: ….

Hệ thống bị điên rồi, ra đề như vậy khác nào đánh đố!

Bức phù điêu đó là khắc đá, giờ kêu cô vẽ lại, vẽ lại cái kiểu gì?! Hoang đường!

[ Người chơi có thể khôi phục bằng bất cứ hình thức nghệ thuật nào, miễn sao thể hiện được hàm ý vật về chủ cũ. ]

Đường Tư Kỳ méo xệch mặt.

Yêu cầu quá khó, có thể trực tiếp từ bỏ được không?

[ Nhiệm vụ mở rộng không bắt buộc, người chơi có thể tuỳ ý tiếp nhận hoặc từ bỏ. ]

Đường Tư Kỳ một bên gặm tôm hùm đất, một bên mở máy tính tra cứu xem mức độ khả thi tới đâu.

Đáng tiếc cô lùng sục khắp cõi mạng cũng chẳng kiếm được gì hữu ích ngoài thông tin Viện bảo tàng Mỹ thuật Metropolitan ở New York đang giữ nửa “Hoàng đế lễ Phật đồ”, và nửa còn lại “Hoàng hậu lễ Phật đồ” thì đang ở Bảo tàng Nghệ thuật Nelson-Atkins ở Kansas. Hơn nữa tình trạng hư hao quá nghiêm trọng, nhìn qua ảnh chụp trên mạng Đường Tư Kỳ không sao mường tượng ra hình ảnh ban đầu của bức phù điêu.

Đường Tư Kỳ chép miệng: “Aizz, khó khăn đây!”

Tạm thời chưa tìm ra hướng đi nên sau khi xử lý xong hộp tôm hùm đất, Đường Tư Kỳ quyết định làm cái dễ trước, Check-in hang đá Long Môn và lăng mộ Bạch Cư Dị.

Buổi hôm nay đi cực nhưng thu hoạch không ít. Nghe được bao nhiêu điển tích, điển cố, thậm chí cả những mẩu giai thoại dân gian truyền miệng cô cũng đưa vào hết

[ Check-in Lạc Dương lần thứ 4: Thành công

Chủ đề: Hang đá Long Môn

Xếp hạng: S

Khen thưởng: 1000 đồng vàng + 1 kim cương. ]

[ Check-in Lạc Dương lần thứ 5: Thành công

Chủ đề: Mộ Bạch Cư Dị

Xếp hạng: A

Khen thưởng: 500 đồng vàng. ]

Wow, mới đó mà Bảo khố đã hơn bốn mươi ngàn vàng và tổng số kim cương cũng lên đến 30 viên rồi.

Kiểu này lần sau đổi khách sạn có thể thoải mái sử dụng chức năng chống quay lén mà không cần đau đầu đắn đo vấn đề kinh phí nữa. Bỏ ra năm ngàn đồng vàng và một viên kim cương để mua lấy sự an tâm coi như cũng đáng.

Đương nhiên đây vẫn chỉ là kế sách chữa cháy, dùng tạm khi gặp nguy hiểm thôi. Chứ nếu muốn an tâm tuyệt đối thì vẫn phải cố gắng gom đủ một trăm ngàn vàng, mua đứt về tay.

Chỉ là tốc độ kiếm vàng chậm quá, cứ lắt nhắt năm trăm, một ngàn thế này không biết bao giờ mới được trăm ngàn đây.

Trả lời xong Đường Tư Kỳ lại mở mục Album ra xem. Nhưng xem rồi lại càng đau lòng khôn xiết vì hầu hết ảnh chụp và clip hôm nay đều là những bức tượng mất đầu cụt tay, không toàn vẹn.

Bỗng cô chợt nghĩ đến bức phù điêu đang lưu lạc nơi xứ người. Rõ ràng Đế Hậu song hành mà họ lại đang tâm chia cắt mỗi người mỗi ngả. Nếu thực sự có thể khôi phục lại như cũ, để Đế Hậu gặp lại, cùng nhau đi lễ Phật…thì tốt biết mấy…

Cũng không biết cái gì thôi thúc nhưng Đường Tư Kỳ lại nổi hứng bắt tay vào tìm kiếm. Song tìm được rồi thì càng buồn hơn, hoá ra hai nửa bức phù điêu hiện đang trưng bày ở Mỹ cũng không phải hàng thật. Theo một số nguồn tin, có lẽ nguyên tác đã bị phá huỷ trong quá trình đánh cắp thế nên bây giờ chịu chết, bản mẫu đã mất, lấy gì để khôi phục?

Nhưng càng như vậy Đường Tư Kỳ càng canh cánh không yên…

Bạn cần đăng nhập để bình luận