Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 206 - Là nhà

Chương 206 - Là nhà

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 206: Là nhà

Đi không biết bao nhiêu nơi, khảo sát không biết bao nhiêu người, cuối cùng Đường Tư Kỳ cũng tổng hợp được đáp án cho hai mục cuối

[ Cảm nghĩ của dân nhập cư về Tây An: Tuy mức sống khá cao nhưng Tây An chính là miền đất hứa của rất nhiều người. Bọn họ khăn gói lên đây với khát khao làm giàu, ôm mộng đổi đời. Song, cái giá nhà cao ngất ngưởng khiến ước mơ an cư lập nghiệp của họ càng lúc càng xa vời vợi.]

[ Cảm nghĩa của dân địa phương về Tây An: Quá khứ huy hoàng lẫy lừng của Tây An hàng ngàn năm trước dường như không quá ảnh hưởng tới cuộc sống của người dân ngày nay. Dân Tây An sống rất thực tế, quan điểm cũng rất rõ ràng. Đối với họ củi gạo mắm muối mới là thứ quan trọng nhất, chứ ăn mày dĩ vãng chẳng thể no bụng được. Nhịp sống ở Tây An khá thoải mái, nhẹ nhàng. Nơi đây có nhiều di tích lịch sử không chỉ nổi tiếng trong nước mà bạn bè quốc tế cũng biết tới và ngưỡng mộ. Tây An là cố đô của mười ba triều đại trong lịch sử Trung Hoa. Nhưng trên hết, nơi đây là quê hương yêu dấu, là vòng tay vững chãi của cha, là câu hát ru ngọt ngào của mẹ, là nơi cất giữ những hồi ức tuổi thơ diệu kỳ, là nơi chứng kiến những thăng trầm vui buồn của nhiều kiếp người. Trên tất cả, trong lòng mỗi người dân địa phương, Tây An chính là nhà.]

Là nhà…

Viết đến đây, Đường Tư Kỳ bỗng thấy lòng mình nao nao. Cũng đã lâu rồi cô không về thăm nhà, tự nhiên nhớ nhà, nhớ ba mẹ quá…

[ Chúc mừng người chơi đã hoàn thành 5/5 nhóm đối tượng.

Khen thưởng: +10 viên kim cương

Bảo khố: 27 viên kim cương.]

[ Hệ thống tặng thêm hai phần thưởng nhỏ. Mời bạn tới Cửa Hàng Vật Phẩm để kiểm tra.]

Hahaha, lại được thêm phần thưởng, còn hẳn hai món mới sướng chứ!

Đường Tư Kỳ không đợi nổi, gấp gáp mở ra xem ngay

Món quà thứ nhất:

-Hair salon Tony - trọn gói cao cấp bao gồm cắt gội, thiết kế, tạo kiểu, uốn nhuộm do chính tay nhà tạo mẫu tóc Tony thực hiện. Số lượng: 2 suất. Giá gốc: 1699 nhân dân tệ - quy đổi 1 đồng vàng.

-Lớp học Yoga chỉnh dáng và tư thế, số lượng 3 buổi. Giá gốc: 1599 nhân dân tệ - quy đổi 1 đồng vàng.

-Khoá học định hướng phong cách thời trang cá nhân. Số lượng : 1. Giá gốc: 2999 nhân dân tệ - quy đổi 1 đồng vàng.

Đúng lúc này Tiểu Vũ đi chơi về tới, Đường Tư Kỳ cảm thấy một mình đi cắt tóc rất tẻ nhạt, mà học yoga với định hướng phong cách thời trang gì đó cô không có hứng thú. Thôi thì chọn làm tóc rồi dụ dỗ rủ rê Tiểu Vũ đi cùng cho vui.

Đường Tư Kỳ nhanh chóng chọn xong quà thứ nhất rồi chuyển tiếp sang món thứ hai.

Để xem có gì nào…

-Liệu trình làm trắng và dưỡng ẩm cho da mặt tại thẩm mỹ viện cao cấp, 80 phút, 2 người. Giá gốc: 666 nhân dân tệ - quy đổi 1 đồng vàng.

-Dịch vụ massage thư giãn toàn thân với tinh dầu dịu nhẹ tại Spa cao cấp, 2 người. Giá gốc: 699 nhân dân tệ - quy đổi 1 đồng vàng.

-Dịch vụ massage trị liệu thải độc giảm mỡ tại Spa cao cấp, 120 phút, 2 người. Giá gốc: 899 nhân dân tệ - quy đổi 1 đồng vàng.

Đường Tư Kỳ không ngờ lại có cả liệu trình chăm sóc da trong thẩm mỹ viện nữa. Nghe tới thẩm mỹ viện là thấy xịn sò rồi đấy. Cơ mà ngại quá, mang tiếng là con gái nhưng cô không mê làm đẹp, đó giờ chẳng biết cánh cửa thẩm mỹ viện tròn méo ra sao.

Nhưng hệ thống cũng dễ thương phết, mục nào cũng tặng 2 suất. Cô có thể rủ Tiểu Vũ đi cùng cho đỡ ngượng.

Tuy nhiên vừa nhìn thấy chữ “massage” là Đường Tư Kỳ cảm thấy xương khớp mình kêu răng rắc rồi. Thôi sợ quá, không cần suy nghĩ nữa, chọn cái số một.

Vì thế mới có cảnh, Tiểu Vũ vừa thò mặt về đến hostel đã bị bà chị Tư Kỳ kéo thẳng tới thẩm mỹ viện.

“Ấy từ từ đã chị ơi, em chưa tới mấy chỗ đó bao giờ, nghe bảo đắt lắm,” Tiểu Vũ đột nhiên rén ngang, “chị từng đi rồi à?”

Đường Tư Kỳ ngượng ngùng lắc đầu: “chị cũng chưa…”

Tiểu Vũ: “Thế thôi đừng đi chị ạ, mấy cái trò làm đẹp là tốn kém nhất trần đời. Chẳng thà mình lấy tiền đó đi ăn cho sướng.”

Đường Tư Kỳ lắc đầu: “Không lấy được. Cái này là phiếu quà tặng, không thể quy đổi thành tiền mặt. Không những một mà tận hai suất lận, em không đi, mình chị đi cũng uổng.”

Vừa nghe đi không mất gì mà không đi là mất trắng, Tiểu Vũ tức thì đồng ý ngay: “Được, thế em đây cung kính không bằng tuân mệnh. Làm đẹp xong em sẽ mời chị ăn cơm.”

Thế là hai chị em dắt nhau tới thẩm mỹ viện chăm sóc da mặt trước rồi sau đó mới vòng qua Hair Salon sửa sang lại đầu tóc.

Chỉ có hai việc thôi mà mất toi cả ngày trời song thành quả đạt được thì mỹ mãn vượt mong đợi.

Từ tiệm cắt tóc đi ra, Tiểu Vũ cứ ríu ra ríu rít khen lấy khen để: “Trời trời chị tui, đẹp quá nha, chị hợp với kiểu này đấy, nhìn xinh hơn bao nhiêu!”

Đường Tư Kỳ nãy giờ cứ bị thu hút vào cái chùm tóc xanh xanh phất phơ trên đầu Tiểu Vũ. Suy nghĩ mãi không biết nên khen thế nào, cuối cùng đành nói: “Kiểu tóc của em…rất có cá tính.”

Tiểu Vũ cười hí hí: “Em đã muốn nhuộm tóc từ lâu lắm rồi nhưng nếu bê nguyên cả quả đầu xanh về nhà chắc không sống yên với mẹ em mất nên mới chọn móc light cho an toàn, hehe. Nhưng làm xong thì em lại thích màu tóc của chị hơn. Màu nâu trà sữa trông rất tự nhiên mà lại sành điệu, nổi bật và quan trọng nhất là cực kỳ cực kỳ tôn da luôn. Nhìn chị trắng bóc luôn ấy. Biết trước thế này em cũng nhuộm màu giống chị.”

Hai chị em vừa đi vừa tán gẫu, vô tình lướt ngang tủ kính của một cửa hiệu ven đường. Đường Tư Kỳ thoáng dừng bước, ngước nhìn mình trong gương.

Công nhận khác thật.

Da dẻ trắng sáng, mịn màng. Tóc dài buông xoã bồng bềnh khiến gương mặt trông mềm mại và thanh thoát hơn hẳn.

Không ngờ chỉ một chút thay đổi nhỏ lại tạo nên sự khác biệt lớn đến vậy.

Từ bé đến lớn Đường Tư Kỳ chưa bao giờ nhận mình xinh đẹp. Cô cảm thấy mình bình thường nhất trong số những người bình thường ngoài kia. Trước nay cô cũng không quan tâm đến việc chưng diện, ra ngoài không biết trang điểm, ăn mặc cũng vô cùng giản dị, chỉ một chiếc áo thun quần jean, tóc buộc túm đuôi ngựa như hồi sinh viên đại học, thế là xong.

Vậy mà hôm nay mới chỉnh trang một tí Đường Tư Kỳ đã thấy mình như lột xác thành người khác.

Hơn nữa, cô còn cảm nhận được dường như ánh mắt và tâm thái của mình cũng khác mọi khi.

Trước kia đi trên đường, cô thường có xu hướng nhìn xuống tại sợ gặp phải người quen và tránh sự tiếp cận của những người xa lạ. Nói tóm lại, cô chỉ ước bản thân có thể trong suốt tàng hình, đừng ai để ý đến mình càng tốt.

Nhưng hiện giờ mọi thứ đã thay đổi, cô tự tin ưỡn ngực thẳng đầu, quang minh chính đại nhìn ngắm xung quanh, không hề ngượng ngùng hay sợ sệt gì hết.

Và cũng đâu phải mình Đường Tư Kỳ, ngay cả Tiểu Vũ cũng nhìn ra sự khác biệt đó: “Wow, mỹ nhân nào kia! Chị Tư Kỳ, hôm nay chị đẹp lắm, đẹp hơn hẳn thường ngày.”

Đường Tư Kỳ tủm tỉm: “Em cũng rất đẹp.”

[Chúc mừng người chơi đã hoàn thành trạm Tây An - trạm thứ ba trong nhiệm vụ chủ đề “Lục Đại Cố Đô”.]

Hura, thành công chinh phục thêm một trạm nữa! Thế là đã vượt qua nửa chặng đường rồi, cố lên Đường Tư Kỳ ơi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận