Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 454 - Khán giả hưởng ứng

Chương 454 - Khán giả hưởng ứng

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 454: Khán giả hưởng ứng

Vài phút giao lưu khởi động thế đủ rồi, Đường Tư Kỳ kẹp cố định điện thoại lên giá đỡ rồi cầm lấy bảng vẽ bắt đầu chuyên chú phác thảo những nét đầu tiên.

Trong buổi chiều ngày hôm nay, cô dự định sẽ hoàn thành hai bức đơn giản. Bức đầu tả lại cảnh gặp gỡ chị Trân, anh Quang và Tiểu Phàm tại làng chài Negombo.

Đường Tư Kỳ không chọn khách sạn hay làng chài yên ả đậm chất thơ mà cô lấy bối cảnh đi đào nghêu trên bờ biển. Thể theo lời hứa ban nãy, Đường Tư Kỳ đặc tả Sở Hy Văn rất chi tiết. Anh xách cái thùng đỏ lăng xăng chạy khắp bãi cát xin mọi người đổi chỗ nhưng chẳng ai chịu đổi cho, cuối cùng tiu nghỉu đứng trên bờ giữ mái tóc bóng lưỡng bị gió thổi cho rối bù.

“Ha ha ha ha ha ha, sao nam thần của tui Trông lại Thảm thương như thế này?”

“Ha ha ha ha ha, không biết các bà sao chứ tôi lại mê cái kiểu xịt gôm vuốt ngược của nam thần nhá, trông cứ ngố ngố dễ thương kiểu gì á, xấu nhưng được cái dễ thương, tôi khoái :)))”

“Gu bà mặn thế, tui cười ngất. Tui thì chỉ thấy Sở Hy Văn hài vãi chưởng. Và Tiểu Kỳ cực đỉnh nhá lột tả xuất sắc được cái vẻ khôi hài đầy quyến rũ ấy =))))))”

“Tiểu Kỳ vẽ đẹp quá, nhìn mà mê, làm mình cũng muốn ra biển đào nghêu. Nhưng phải được xuống đào cơ chứ không phải ngồi trên bờ giữ giày như Sở Hy Văn đâu, buồn dùm anh một giây kkk”

Lúc thấy Đường Tư Kỳ vẽ cảnh biển, Sở Hy Văn đã tưởng tượng mình sẽ xuất hiện trong tạo hình nam thần sừng sững giữa đất trời, gió biển sượt qua mái tóc được vuốt vào nếp gọn gàng, góc mặt nghiêng bốn lăm độ nhìn hướng lên trời, hoàng hôn kéo bóng anh đổ dài trên nền cát, hai tay anh đút túi quần, phong thái nam tính cuốn hút.

Thật không ngờ qua ngòi bút của Đường Tư Kỳ lại khác xa một trời một vực.

Từ lúc Đường Tư Kỳ bắt đầu vẽ là Sở Hy Văn như bị hớp hồn, cứ mải mê nhìn theo chuyển động của tay cô.

Đường Tư Kỳ đi nét rất nhanh rất mượt như hoa trôi nước chảy. Sở Hy Văn tấm tắc trong lòng, vẽ cảnh đã đẹp thế này, tí tới lượt anh nhất định sẽ đẹp trai ngời ngời cho xem, không được 10 thì cũng phải 8, 9 phần người thật.

Kỳ thực bức hoạ ở sân bay lần trước Sở Hy Văn đã hài lòng lắm rồi nhưng nếu có thể tô điểm cho đẹp hơn nữa thì anh đây cũng không ngại đâu.

Sở Hy Văn hấp háy mắt chờ mong.

Chị Trân, Anh Quang, Tiểu Phàm, Tiểu Kỳ lần lượt xuất hiện. Mình là người cuối cùng, nhưng không sao, chẳng phải những điều đặc biệt thường để dành sau cùng đó thôi.

Hình ảnh dần hiện lên, bờ vai vững chãi, đôi chân dài thẳng tắp, khuôn cằm nam tính…Sở Hy Văn mừng húm, trống ngực đập rộn ràng.

Đi đúng hướng rồi đấy, tiếp tiếp đi…

Ơ khoan, mắt bị sao thế kia, sao lại trông có vẻ hoang mang thế?

Ấy từ từ, tay mình xách cái gì vậy? Đừng nói là thùng nghêu nha, chẳng có lẽ…

Ơ này, Đường Tư Kỳ đang làm gì với mái tóc của mình vậy, sao lại lung tung rối loạn lên thế kia. Còn một chỏm dựng ngược lên nữa chứ, đùa nhau à?

Sở Hy Văn ruột gan rối bời, nhưng Đường Tư Kỳ đang chăm chú sáng tác nghệ thuật anh không thể cắt ngang ngộ nhỡ làm đứt mạch cảm xúc cô ấy dỗi không vẽ cho nữa là tiêu. Với cả đang trên sóng livestream có cả ngàn cặp mắt đang dõi theo kia kia.

Phải làm sao đây, làm sao đây, Sở Hy Văn gấp đến độ đi qua đi lại, rất muốn lên tiếng nhưng ngập ngừng rồi lại thôi. Anh vòng ra sau chân máy, len lén đọc bình luận.

Ồ lạ nha, hầu hết mọi người toàn khen, phản ứng cực kỳ tích cực. Coi bộ cũng không tệ lắm nhỉ.

Sở Hy Văn thở phào nhẹ nhõm nhưng rồi một khắc sau lại rối răm không hiểu, bộ cái hình tượng ngố ngố kiểu vậy cũng được khán giá hưởng ứng sao?

Đúng là chỉ cần đẹp trai thì sao cũng được, Sở Hy Văn tự sợ lên mặt mình rồi hắc hắc đứng cười một mình.

Phác thảo sơ bộ xong, Đường Tư Kỳ không định chỉnh sửa ngay mà chuyển luôn sang vẽ bức tiếp theo. Khán giả phòng live rần rần

“Ôi đã quá, không uổng hôm nay mình huỷ cuộc hẹn với bạn trai để ở nhà xem live hihi”

“Goàiii hiệu suất làm việc của Tiểu Kỳ đáng nể thật chứ. Vốn dĩ không tin làm sao đi chơi còn có thể vẽ được, nhưng giờ thì tin rồi. Kỳ Kỳ đại lão, xin nhận của tại hạ một lạy!”

“Mặc dù biết chưa phải là bản cuối cùng, còn phải qua chỉnh sửa thay đổi nữa nhưng đối với mình thì đã hoàn thiện lắm rồi, thích điên lên được ý. Tiểu Kỳ cố lên!”

Bức kế tiếp cũng là một bức đặc tả và nhân vật chính vẫn là Sở Hy Văn.

Lần này bối cảnh ở trong nhà bếp.

Sở Hy Văn một tay cầm xẻng, một tay giữ quai chảo, liên tục vừa xốc vừa đảo đám nghêu sò sắp sửa há miệng bung vỏ, lửa hồng bập bùng liếm quanh miệng chảo.

Sở Hy Văn động tác dứt khoát, thái độ nghiêm túc, sườn mặt nghiêng cùng sóng mũi thẳng tắp bộc lộ giá trị nhan sắc cực cao.

Có câu đàn ông khi nghiêm túc làm việc cực kỳ cuốn hút. Đằng này còn là trai đẹp nữa thì thử hỏi cuốn hút tới mức nào.

Không hiểu sao Đường Tư Kỳ đột nhiên có hứng, vẽ liền lù hầu như chẳng cần chỉnh sửa gì. Vẽ chì xong là lên màu hoàn thiện ngay. Cả quá trình như một dòng chảy mượt mà trơn tru. Có thể nói chưa bức nào cô hoàn thiện trong thời gian ngắn mà lại hài lòng đến thế.

Bạn cần đăng nhập để bình luận