Chu Du Cùng Hệ Thống

Chương 370 - Cung điện Hoàng gia Thái Lan

Chương 370 - Cung điện Hoàng gia Thái Lan

Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên

Chương 370: Cung điện Hoàng gia Thái Lan

Đi du lịch cái gì có thể tạm bợ được chứ chỗ ngủ thì nhất định không. Vì nếu ngủ không đủ giấc, nghỉ ngơi không tốt thì hôm sau sẽ chẳng có sức mà đi thăm thú đâu nữa.

Vì vậy ba người nhanh chóng thu dọn hành lý rồi kéo xuống quầy lễ tân.

Lạc Tuấn Bảo có mong ước được nói chuyện tiếng Anh với người nước ngoài nhưng qua nay không có cơ hội, cu cậu rất lấy làm buồn. Hiểu được nỗi lòng của thằng cháu, Đường Tư Kỳ bèn giao cho nó nhiệm vụ gửi hành lý.

Lạc Tuấn Bảo mừng lắm, rối rít hỏi: “Tôi muốn gửi hành lý, câu này tiếng Anh nói sao dì?”

“I want to deposit luggage”, Đường Tư Kỳ tự tin chỉ dẫn, nhưng kỳ thực cô cũng không biết có đúng cấu trúc ngữ pháp không nữa, cô cũng vừa dịch word by word từ tiếng Trung ra thôi.

Ấy thế mà Lạc Tuấn Bảo tin tưởng tuyệt đối, lẩm nhẩm học thuộc suốt từ lúc vào thang máy cho tới khi đi tới trước quầy lễ tân.

Cu cậu thu hết dũng khí vươn thẳng lưng nói to: “I Want to deposit luggage.”

Khổ nỗi chiều cao quá khiêm tốn, rướn hết cỡ cũng chỉ mấp mé bàn lễ tân. Được cái nhân viên rất nhiệt tình, anh ấy bước ra khỏi quầy, ngồi xổm xuống ngang bằng cùng Lạc Tuấn Bảo rồi mỉm cười hỏi: “How many luggage do you have?”

Lạc Tuấn Bảo không hiểu, vội quay đầu nhờ sự trợ giúp từ người thân.

Đường Tư Kỳ lập tức nhắc bài: “Anh ấy hỏi con có bao nhiêu cái Vali.”

Lạc Tuấn Bảo đếm đếm rồi giơ ba ngon táy đáp: “Three.”

Toàn bộ quá trình Lạc Tuấn Bảo làm hết, kể cả ký tên niêm phong cũng là cu cậu ký, tuy nguệch ngoạc như vẽ bùa nhưng rất oai.

Lạc Tuấn Bảo cười tít mắt, cảm thấy bản thân cực kỳ hữu dụng nên nhiệt tình đề xuất: “Sáng nay mẹ muốn ăn gì, để con qua 711 mua giúp mẹ nhé.”

Qua giờ cái miệng như bị phong ấn, giờ giao tiếp được rồi thành ra cu cậu tự tin hẳn, cảm thấy chuyến đi này trong tầm tay, kể cả một mình vào 711 mua đồ và trả bằng tiền baht Thái cũng là chuyện nhỏ như con thỏ.

Đường Tư Kỳ và Từ Thiên Ngưng tự nhiên nhàn, chỉ việc ngồi tại khu ăn uống ngoài cửa 711 gọi món là có người phục vụ tận răng.

Đã vậy sau khi ăn xong, Lạc Tuấn Bảo còn hăng hái mượn điện thoại mẹ để tra cứu hành trình ngày hôm nay.

“Giờ mình cần phải tìm đường đi từ Khảo Sơn tới cung điện Hoàng Gia Thái Lan đúng không dì? Cung điện Hoàng Gia nằm ở địa chỉ nào? Cái ứng dụng chỉ đường này dùng sao hở dì, toàn tiếng Anh là tiếng Anh, con không hiểu…”

Đường Tư Kỳ chỉ hướng dẫn một lần duy nhất mà Lạc Tuấn Bảo đã biết cách sử dụng. Đoạn đường tới cung điện Hoàng Gia đều do Lạc Tuấn Bảo cầm điện thoại đi trước dẫn đường, Từ Thiên Ngưng và Đường Tư Kỳ chỉ việc nhàn tênh theo sau.

“Năng lực học tập của Tuấn Bảo nhanh thật đấy, thằng bé thông minh hơn em nghĩ nhiều”, Đường Tư Kỳ khen thật lòng.

“Bình thường ở nhà nó cũng không có cơ hội tiếp xúc với những cái này nhiều, ra tới đây rồi thấy con chủ động năng nổ, chính bản thân chị cũng rất bất ngờ. Xem ra lữ hành đúng là một cách rèn luyện rất tốt.”

Khi nói ra những lời này, Từ Thiên Ngưng khá xúc động vì cô nhìn thấy sự thay đổi rõ nét nhất từ chính cô em thân thiết đang đi bên cạnh mình đây.

Chơi với nhau từ bé đến lớn, lại ở chung dưới một mái nhà suốt mấy năm trời, làm sao Từ Thiên Ngưng không rõ những tật xấu của Đường Tư Kỳ. Nói nó là chúa lề mề cũng không oan, cả ngày cứ ngồi ì một đống đến tận nửa đêm mới than ầm lên là chưa xong việc.

Nhưng ngay sau chuyến du lịch đầu tiên trở về, Đường Tư Kỳ như thay da đổi thịt trở thành một con người khác, tích cực hơn, trẻ khoẻ hơn. Làm gì cũng nhanh nhẹn, việc gì cũng giỏi giang.

Giờ tới lượt Tuấn Bảo.

Trước kia ở nhà, Từ Thiên Ngưng luôn buồn vì con trai quá hiểu chuyện, quá ngoan ngoãn tới mức khiến người ta phải đau lòng. Nhưng từ qua tới nay, cảm xúc của chị đã đổi sang cung bậc khác, chị bỗng luống cuống hốt hoảng vì tốc độ trưởng thành của con nhanh hơn sự chuẩn bị của chị.

Con háo hức muốn tiếp xúc với thế giới, giao tiếp cùng mọi người, tự chủ mua đồ, làm quen với ngoại tệ, không ngại thử thách bản thân với những trải nghiệm mới.

Nhìn sâu vào mắt con, chị thấy ánh lên niềm khao khát chinh phục thế giới. Chị tin rằng, chàng trai của chị sẽ thành công và chuyến đi này là một quyết định đúng đắn của người làm mẹ.

Trong khi Từ Thiên Ngưng đang vẩn vơ suy nghĩ thì con trai đã dẫn chị tới trước toà cung điện nguy nga tráng lệ lấp lánh ánh váng thể hiện sự uy quyền và vương giả.

Cung điện Hoàng gia Thái Lan hay còn gọi là Đại Hoàng cung Bangkok được khởi công xây dựng từ ngày 06/04/1782 theo lệnh của Phật vương Yodfa Chulaloke ( Rama I ).

Trước đây, Đại Hoàng cung Bangkok là nơi ở của quốc vương và hoàng gia Thái Lan. Tuy ngày nay không còn nữa nhưng nơi đây vẫn là địa điểm cử hành các sự kiện quốc gia quan trọng, trong đó có cả đại lễ đăng quang của quốc vương. Ngoài ra, Đại Hoàng cung còn là điểm thăm quan du lịch bao gồm các di tích nổi tiếng nằm kề nhau như Cung điện Chitralada, Quốc tự Wat Phra Kaew, Chakri Mahaprasad, Hoàng cung, Cung điện Huy Hoàng, nhà nguyện Phật ngọc lục bảo, Chùa Phật Ngọc….

Nhiều người Thái tin rằng những ai viếng thăm ngôi chùa trong cung điện nơi có bức tượng Phật bằng ngọc xanh sẽ nhận được nhiều phước lành.

Tuy nhiên, Đường Tư Kỳ lại có ấn tượng hơn cả với cung điện Huy Hoàng.

Cung điện Huy Hoàng chiếm một khoảnh đất rộng 1,5 cây số vuông. Khu vực rộng lớn này có đền thờ hoàng tộc, nơi sưu tầm vũ khí Hoàng gia, sảnh trưng bày biểu trưng, trang trí Hoàng gia và tiền đồng, viện bảo tàng nhỏ lưu giữ đồ tạo tác của cung điện Huy Hoàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận