Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 104: Có Tật Giật Mình

Chương 104: Có Tật Giật MìnhChương 104: Có Tật Giật Mình
Tuy rằng nói đúng tính cách của ông già nhà mình khiến Từ Ái Quyên hơi có cảm giác thành tựu, nhưng thật sự nhìn thấy ông ta sợ vợ thằng hai như vậy, vẫn khiến bà ta cảm thấy hơi mất mặt người như thế, tốt xấu gì ông cũng là đàn ông, có đến mức sợ con dâu mình như thế không?
Từ Ái Quyên cắn miếng hạt dưa, nhìn về phía vợ thằng hai còn đứng bên ngoài sân, sao lúc đầu bà ta lại ngu ngốc cho thằng hai lấy cô ấy như vậy chứ. Ba mẹ chồng sợ con dâu còn sợ thành ra như vậy, phỏng chừng cả thôn cũng chỉ có mỗi đôi vợ chồng bọn họ mà thôi, ôi!
Bây giờ người cảm thấy mình ngu nhất vẫn là Triệu Mai, nhìn thấy vẻ mặt của hai vợ chồng già, cô ta chỉ hận không thể cho mình một cái vả thật mạnh, một lần hai lần, sao cô ta vẫn chưa nhìn rõ cơ chứ, ba mẹ chồng uy phong ở trước mặt mình ngày xưa, lại chính là lão hổ giấy, chọc cái là thủng ở trước mặt vợ thằng hai.
Trong lòng cô ta ấm ức, nhưng xét đến cùng cô ta cũng không dám làm gì Vạn Kim Chi, bằng không hôm nay cũng sẽ không tới trước mặt hai người già để châm ngòi khiêu khích, muốn bọn họ ra mặt, vừa oán trách vừa sợ hãi, cô ta không muốn ở lại nhà chính lấy lòng và nịnh nọt Vạn Kim Chi, mà dứt khoát xách thịt hôm nay mới được chia vào nhà bếp.
"Chị để thịt ở đó đi." Bà Từ đối với con dâu cả cũng không phải không có cách như với vợ thằng hai, trong nhà họ Lăng ngoại trừ gia đình thằng ba đi vào huyện làm việc ra, thì tổng cộng có bảy người, năm nay cũng được chia hơn bảy cân thịt. Những miếng thịt này rất hữu dụng với bà ta, bà ta sẽ không cho con dâu ra tay.
Hàng năm ngoại trừ khi giết gà ra, cũng chỉ có cuối năm chia thịt heo là có thể ăn mặn một lần, bà ta sẽ chia thịt heo thành miếng, mỗi miếng không to không nhỏ, vừa vặn bằng móng tay cái, tổng cộng có bao nhiêu miếng bà ta đều đếm kỹ, đến khi đó chia thế nào đều là bà ta chính tay thái, phòng ngừa Triệu Mai lén ăn vụng.
Thường thì khi chia thịt, em chồng Lăng Mỹ Lệ được ăn nhiều nhất, thêm nữa chính là gia đình thằng ba cuối năm mới về, nếu không phải hai đứa con trai của mình cũng là thành viên được thiên vị trong lòng bà ta, thì Triệu Mai đã sớm không chịu nổi cơn tức này rồi.
Cô ta nghiến răng ken két, nhìn bà mẹ chồng ở bên cạnh đang nhìn chằm chằm vào miếng thịt trong tay mình, cười gượng rồi đưa đồ lên.
"Quần áo của Khôn Nhi và Xuân Nhi bị rách, con về phòng sửa cho tụi nhỏ đây ạ." Nói rồi cô ta vội vàng trở về phòng mình, chậm thêm một bước nữa thôi, cô ta sợ mình sẽ không nhịn được mà vả cho bà mẹ chồng này một cái mất.
Không dám ngang ngược với vợ thằng hai, nhưng lại chỉ tay nắm ngón sai khiến cô ta, dựa vào cái gì?
Chỉ tiếc hiện tại cách làm của ông Lăng chính là cách của các ông cụ bình thường trong thôn, lấy những chuyện này ra ngoài khoe khoang, người khác chỉ biết người làm dâu như cô ta lòng dạ hẹp hòi, không hiếu thuận, muốn về nhà mẹ đẻ cáo trạng cũng không được.
Triệu Mai cảm thấy, đợi lát nữa nếu như mình lại nhìn thấy cảnh tượng vợ thằng hai và ba mẹ chồng hài hòa vui vẻ, cô ta có thể sẽ tổn thọ ba năm mất, vì sức khỏe của bản thân, cô ta vẫn nên tránh đi từ sớm thì hơn.
Vạn Kim Chi vẫn còn đang ở ngoài sân nghĩ về công việc, cô ấy sờ mặt mình, nghĩ lẽ nào con đường từ nhà về nhà cũ này, trên mặt cô ấy có thêm thứ gì sao, sao ba chồng nhìn thấy cô ấy lại như nhìn thấy quỷ như thế.
Thế nhưng sờ tới sờ lui, vẫn là hai mắt, một mũi, một miệng đấy thôi, cũng không thấy cô ấy mọc thêm bộ phận nào nữa?
Nghĩ xong, cô ấy lại nhìn đàn gà bị vây trong sân, lẽ nào lo lắng cô ấy lại bắt gà sao?
Trong sân, gà kêu "cục tác cục tác" nhận ra đại ma vương giết gà này, lại một trận gà bay chó sủa, lông gà bay loạn.
Vạn Kim Chỉ liếc mắt nhìn cái đùi của con gà béo, cũng chẳng muốn nghĩ lý do là gì, mà dứt khoát đi vào nhà.
Cô ấy tiến vào phòng, nhìn thấy hai người già mới gọi một tiếng trước.
"Ừm”" Bà Từ cầm thịt, đáp một tiếng rất bình tĩnh.
"Ừm, khụ khụ khụ..." Ông Lăng thì không ổn, luôn có loại cảm giác có tật giật mình, động tác hút một hơi thuốc quá gấp khiến cho khói thuốc nóng tuột vào họng, liên tục ho khan vài cái.
"Ba, mẹ, con chỉ tới nói với ba mẹ một tiếng, chú Hải và thím Lan ở nhà bên cạnh rất thích mấy đứa Kiều Kiều nhà chúng con, nên muốn nhận nuôi, con và Quốc Đống cảm thấy cũng rất tốt, nghĩ rồi đồng ý, hai người không phản đối chứ ạ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận