Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 423: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 13

Chương 423: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 13Chương 423: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 13
Lăng Kiều dẫn Tất Thiên Hữu vào một hiệu sách, cầm mấy cuốn sách chưa từng thấy ở phòng mình hỏi chưởng quỹ.
Chưởng quỹ của tiệm tương tự cũng là nữ, trông thấy có người đến hiệu sách mua sách thế mà lại mang theo "vợ", nghi ngờ đánh giá Tất Thiên Hữu mấy lần.
Khuôn mặt của Tất Thiên Hữu ở thế giới này và anh ta ở bản gốc không khác nhau là mấy, đối với người ở đất nước nữ tôn cũng coi như là thanh tú, đi trên đường lớn tuyệt đối sẽ không để người ta nảy sinh ra kích động muốn nhìn lần hai.
Do đó bà chủ kia đánh giá Tất Thiên Hữu mấy lần liền chẳng để ý đến "cô ấy" nữa.
"Cuốn "Vạn sử thông giám" này, 8 lượng,Pháp luật nước Lăng”, 12 lượng,Tiểu sử Khufu*”, 7 lượng, Xuân lâu mộng”, 11 lượng, những cuốn sách còn lại tất thảy đều là 6 lượng."
(*) Khufu (82) là một vị pharaon của vương triều thứ tư thuộc thời kỳ Cổ vương quốc của Ai Cập.
Giá cả mà chưởng quỹ phun ra làm Lăng Kiều giật nảy mình, mấy ngày nay ở trong thôn, cô ấy cũng coi như có chút hiểu biết về vật giá, phải biết rằng 1 lượng tương đương với 1000 đồng, một cân thịt heo cũng chỉ có giá 20 đồng, giá sách động một tí đã là 6-7 lượng bạc, có thể mua bao nhiêu con heo chứ, đổi thành giá ở thời hiện đại, một cuốn sách phải 7000-8000 đó.
Chẳng trách người ta đều nói người cổ đại đọc sách khó khăn, bần hàn khó sinh quý tử, mức giá như vậy bao nhiêu người mua nổi sách.
Người chưởng quỹ kia nhìn trang phục mà Lăng Kiều mặc biết rằng đây chỉ là một học trò nghèo, chắc chắn không mua nổi sách, chỉ có điều bà ta rất bất ngờ tuổi của đối phương cũng không nhỏ nữa, không thể nào đến tuổi này mới bắt đầu phổ cập kiến thức mới chứ, sao mà ngay cả sách ở trong tiệm sách giá thế nào cũng không biết thế?
"Tôi mua cuốn "Vạn sử thông giám" và "Pháp luật nước Lăng" này, với cả cuốn "Xuân lâu mộng" này nữa.”
Lăng Kiều tính toán số tiền trong tay mình bây giờ, cuối cùng chỉ mua 5 cuốn sách, hai cuốn trong số đó đều có giá 6 lượng, chỉ nghe nội dung tiêu đề thôi cũng thấy rất quan trọng.
"Chưởng quỹ, cuốn "Xuân lâu mộng” vì sao cũng có thể bán đắt như thế?"
Lăng Kiều nhớ Tất Thiên Hữu muốn viết thoại bản, trong phòng sách của mình chỉ có một vài cuốn du ký, những loại sách tương tự không nhiều, do đó lúc đến đây cũng đã nói rõ ràng sẽ mua về cho anh ta mấy cuốn thoại bản hợp thời, xem thử xem truyện mà người ở nước Lăng thích là truyện thế nào.
"Mấy cuốn sách mà cô cầm đó coi như là khá đắt ở trong tiệm chúng tôi, thật ra vẫn có sách tương tự vậy mà giá rẻ."
Chưởng quỹ thấy Lăng Kiều trả tiền, bỗng chốc giao dịch được một cuộc mua bán lớn, sắc mặt dễ coi hơn nhiều, cũng có lòng nhẫn nại giải thích thay cô ấy.
"Không phải những tập sách có lượng phát hành lớn như "Vạn sử thông giám' và "Pháp luật nước Lăng" thì chúng tôi sẽ không mở khuôn và in số lượng lớn, bình thường chúng tôi sẽ mời một vài học sinh tú tài mà không đủ khả năng mua sách giúp chúng tôi sao chép tay. Có hai cách kết toán thu nhập: một là sao chép hai cuốn sách ở trong tiệm, một cuốn cô có thể mang đi, chỉ cần đưa tiền bút mực cũng cỡ 800 đồng là đủ rồi, còn một cách nữa là sao chép một phần, chúng tôi sẽ dựa vào mức độ hoàn hảo của bản sao chép để trả công cho cô từ 500 đồng đến 800 đồng. Hai cách này tùy cô chọn."
Chưởng quỹ có hơi không rõ lắm rốt cuộc Lăng Kiều có tiên hay không, nhìn cách ăn mặc của cô ấy và "vợ" cô ấy thì không giống gia đình giàu có, nhưng vừa nảy mắt đối phương cũng chẳng thèm chớp mà lấy ra 43 lượng, lại không giống người nghèo.
"Bởi vì là sách sao chép nên chữ viết có lúc đẹp có lúc xấu, ví như cuốn "Xuân lâu mộng' trên tay cô đó, chữ viết rõ ràng ngay ngắn nên giá bán cao. Mấy cuốn tôi cầm trên tay, kiểu chữ không ngay ngắn như cuốn đó, giá cũng rẻ hơn tí."
Lăng Kiều hiểu rồi, xem ra nước Lăng lúc này còn chưa phát minh ra kỹ thuật in sắp chữ, như vậy chi phí khắc mẫu cho tập sách in quá cao, nhiều sách vở đều dùng phương pháp chép tay nguyên thủy.
"Chưởng quỹ, như lời cô nói thì giá thành của cuốn "Xuân lâu mộng" này cũng không cao nhỉ, bán 11 lượng, có phải hơi quá không?”
Lăng Kiều vẫn muốn moi tin một chút, bà chủ tiệm kia đoán chừng cũng chưa từng nghe lời oán trách như vậy còn cười với Lăng Kiều.
"Không đắt, cô chỉ nhìn thấy chi phí sao chép, không thấy được rằng sao chép một cuốn sách tôi phải tốn bao nhiêu bút mực à. Hễ là cuốn có một chấm mực thì không thể dùng mà có một chữ sai cũng không thể dùng, thường một cuốn sách thu về 2-3 lượng bạc là hết cỡ rồi, chưa kể tiền bán mấy cuốn sách này còn có một phần cho nguyên tác đặt sách bán ở trong tiệm tôi nữa, tiệm chúng tôi kiếm không được bao nhiêu, không được bao nhiêu đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận