Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 51: Sửa Lại Án Sai 1

Chương 51: Sửa Lại Án Sai 1Chương 51: Sửa Lại Án Sai 1
Cá trích kho, cá trích dấm đường, cá trích hầm, canh đậu hủ cá trích... Mấy hôm nay cô thật muốn chơi tới bến với cá trích.
“Tú Mai, Tú Mai."
Hải công công xách giỏ trúc về chuồng bò, tuy biết giờ này xung quanh sẽ không có ai nhưng ông ta vẫn rất cẩn thận kéo Tú Mai đang cắt cỏ vào trong phòng, còn khóa cửa lại.
"Làm gì mà hốt ha hốt hoảng thế." Lan Tú Mai phủi phủi số cỏ dính trên quần áo, bà ta quay qua hỏi Hải Đại Phú.
"Bà còn nhớ đứa bé mà mấy ngày trước chúng ta nhìn thấy không, là đứa bé giống thái tử điện hạ đến bảy tám phần đó?" Viền mắt Hải Đại Phú đỏ au, kích động đến run rẩy.
"Lúc đứa bé đó chơi với những đứa trẻ khác, tôi nghe cậu bé đó nhắc đến kèn tu hú, hồi trước ở trong cung tôi hay làm mấy món đồ chơi lặt vặt cho thái tử, tới nơi đây đã hơn nửa năm rồi, tới giờ tôi chưa từng nghe nói nơi đây có loại đồ chơi này, bà nói xem đứa bé đó có phải tiểu thái tử của chúng ta không."
Hải Đại Phú đi vòng vòng, vừa vui lại vừa lo lắng, cuối cùng trước khi khiến Lan cô cô chóng mặt đến ngất, ông ta dừng lại, cầm tay Lan cô cô: "Tú Mai, bà nói xem chúng ta có phải nên gặp mặt thái tử không, chúng ta đến đây đã lâu, không biết thái tử tới đây bao lâu rồi, lúc mới tới có hoảng hốt có sợ hãi gì không."
"Dừng lại." So ra thì Lan Tú Mai bình tĩnh hơn Hải Đại Phú nhiều, trong lòng bà ta cũng rất vui mừng nhưng với thân phận hiện tại của họ, mọi chuyện cần bàn bạc lại kỹ hơn.
Nói ra thì Hải Đại Phú và Lan Tú Mai cũng là những người đáng thương.
Nhà Hải Đại Phú rất nghèo, lúc sáu tuổi bị ba mẹ đưa vào cung tịnh thân làm thái giám, mệnh thái giám vốn khổ, ai ai cũng coi thường, Hải Đại Phú lại là người ăn nói ngay thẳng, không biết cách nịnh bợ các thái giám chức cao khác, nhận người ta làm ba nuôi hay gì đó, trong cung bất cứ ai cũng có thể bắt nạt ông ta, sau đó khó lắm mới có cơ hội đổi vận, ông ta được điều tới ngự hoa viên chăm sóc cây cỏ, mặc dù công việc này không nhẹ nhàng nhưng tốt xấu gì cũng được nhìn thấy các chủ tử nương nương, có lúc gặp được vị nương nương nào đó tâm địa lương thiện, ông ta còn được ban thưởng.
Khi Hải Đại Phú vừa cho rằng ngày tháng trôi qua thật tốt đẹp thì ngay hôm đầu tiên nhậm chức, ông ta đã gặp phải tình cảnh khi Thục Phi đang đắc sủng tranh chấp với Chiêu nghi, kết quả là ông ta trở thành bao cát cho hai người trút giận, đầu tiên là bị Thục Phi phạt tát ba mươi cái sau đó lại bị Chiêu Nghỉ kéo xuống đánh năm mươi gậy, lúc đó mặc dù ông ta đã hai sáu tuổi nhưng vì ăn uống không đầy đủ lại thường xuyên bị bắt nạt nên thân thể xương cốt yếu ớt, căn bản là chịu không nổi bấy nhiêu gậy, cũng may lúc đó hoàng hậu đi ngang qua, thấy cảnh này không vừa mắt nên dẫn ông ta vê Khôn Ninh cung.
Trong lòng Hải Đại Phú hiểu rõ, hoàng hậu chỉ vì chèn ép khí thế của hai sủng phi mới cứu cái mạng quèn của ông ta, đồng thời xây dựng thế lực riêng của mình trong cung, nhưng đối với ông ta mà nói, mạng của ông ta thực sự được hoàng hậu cứu về.
Sau đó nhà mẹ đẻ của hoàng hậu bị vu hại thông đồng với địch tạo phản, hoàng hậu vì kinh sợ mà khó sinh, sau khi khó nhọc sinh hạ hoàng tử, người cũng nhắm mắt lìa đời, thái giám cung nữ trong cung đều bàng hoàng, người có chút quan hệ đều bị người của cung khác đưa đi, Hải Đại Phú lại không đi đâu cả, ông ta phải giúp hoàng hậu nuôi nấng tiểu hoàng tử nên người, trả món nợ ân tình trước đây.
Lan Tú Mai là con dâu của một nhà phụ trợ tướng gia, lúc còn ở nhà bà ta được gọi là tam nương tử, sau khi gả đi thì được gọi là Từ Lan Thị, không có đại danh, gả được hai năm thì bà ta sinh cho nhà chồng một cậu con trai, đáng tiếc đứa bé đó lại chết yểu, trượng phu bà ta rất thương yêu ái thiếp, cộng thêm người ái thiếp đó còn sinh trưởng tử và trưởng nữ cho ông ta, thế nên lúc hoàng hậu chọn vú nuôi, ông ta đã dứt khoát báo tên vợ mình, để có thể làm người một nhà thật lâu thật lâu với tiểu thiếp của ông 1a.
Khi đó hoàng hậu còn ở thời thịnh thế, nhưng thật không ngờ tướng quân phủ vững chắc như vậy cũng có ngày sụp đổ, hoàng hậu khó sinh mà mất, trượng phu hận không thể phủi sạch hoàn toàn quan hệ với bà ta, vì sợ bị liên lụy, ông ta gửi một phong hưu thư vào cung cho bà ta, Từ Lan Thị cũng vì thế mà chết tâm với trượng phu mình, bà ta dứt khoát tự đặt cho mình một cái tên, gọi là Lan Tú Mai, các tiểu cung nữ trong cung đều gọi bà ta một tiếng Lan cô cô, bà ta thành thành thật thật nuôi dưỡng tiểu thái tử và giành hết tình yêu thương đối với người con chết yểu của mình lên người tiểu thái tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận