Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 185: Ở Chung 1

Chương 185: Ở Chung 1Chương 185: Ở Chung 1
Lâm Chi Kỳ ngồi trong góc phòng, cô ta nhận lấy danh thiếp được người khác đưa tới, nhìn chàng thanh niên đứng cách cô ta không xa đang vui vẻ hào hứng nói về mấy món thịt kho được bán trong tiệm của mình.
Mọi chuyện đáng lẽ không nên như thế này, người đàn ông xa vời như ánh trăng tròn trong lòng cô ta, cô ta còn cho rằng mấy món mà anh ta thường ăn chắc hẳn là loại thức ăn mộc mạc thanh đạm như nấm hương hay gì đó.
Thịt heo, móng heo kho, hình tượng nam thần đầu đời của Lâm Chi Kỳ sụp đổ mất rồi. ...
"Chị Hồng, cứ để nó xuống đi, em khênh cho." Vạn Đa Lộc trông thấy một người phụ nữ như Trương Hồng bưng vác cái lu bằng sắt to nặng hơn 20 cân, vội vàng tiến lên giúp đỡ.
Từ sau lần trước đến nhà chị hai trả tiền, trong lòng anh ta vẫn luôn trăn trở chuyện lên thành phố làm việc.
Trước tiên khoan hãy nói đến cửa tiệm mà chị hai và anh rể mở có đáng tin không, anh ta nghĩ chị hai đã muốn mời người về làm việc, so ra thì người của mình luôn chu đáo hơn người ngoài. Đừng nói là lương cao như thế, chỉ dựa vào những gì khi đó chị hai đã bỏ ra cho nhà, không cho tiền anh ta cũng phải đến giúp đỡ.
Cho nên anh ta nói rõ với người trong nhà đồng thời sau khi làm xong tất cả công việc trong tay của mình, Vạn Đa Lộc đành mang theo túi đồ nhỏ của mình lên thành phố. Trước đó một ngày anh ta dùng điện thoại cố định trong thôn gọi một cuộc điện thoại cho chị hai, người đến trạm xe đón anh ta là anh rể.
Thời đại này người bình thường không lắp nổi điện thoại cố định, mới đầu Vạn Kim Chi từng nghĩ có cần lắp một cái điện thoại cố định ở nhà mình không. Sau đó nghe ngóng được lắp điện thoại cố định không phải chuyện đơn giản, không chỉ tốn tiền phí mà còn rách việc.
Thuở ban đầu điện thoại cố định chỉ có nhà của cán bộ ở cấp bộ trưởng mới có thể lắp, mấy năm nay điều kiện đã thoải mái, bỏ ra một số tiền là có thể đi đăng ký tài khoản, bộ phận thông tin sẽ xét duyệt điều kiện của nhà bạn sau đó nộp 2300 đồng là có thể lắp được điện thoại.
2300 đồng ở trong thành phố đã có thể mua được một cái nhà nhỏ hơi rẻ, hơi tôi tàn một tí, còn có thể mua một cái đồng hồ quý báu tương đương bảy, tám chục ngàn cành vàng đấy. Cô ấy cân nhắc tới lui, cuối cùng vẫn từ bỏ suy nghĩ này, cho dù muốn lắp cũng phải đến khi điện thoại cố định phổ biến ở hầu hết mọi nhà mới lắp, nếu không thì lắp rồi cũng chỉ để bám bụi.
Cho nên số điện thoại mà Vạn Kim Chi để lại cho em trai không phải số của nhà mình mà là số của trạm điện thoại ở đầu ngõ hẻm kia. Người quản lý ở trạm đó biết số nhà của hầu hết nhà ở gần đấy, nhận được điện thoại sẽ đến nhà gọi người, đến lúc đó trả cho người ta phí điện thoại và phí vất vả là được, thuận tiện cho láng giêng mà người của trạm điện thoại cũng có thể dựa vào phí vất vả kiếm được chút tiền tiêu vặt.
Vạn Đa Lộc là người thông minh, chỉ nói với người nhà rằng lên thành phố giúp chị hai chứ không nói nhà chị hai mở quán, cũng không nói chuyện chị hai cho anh ta tiền lương 30 đồng/tháng.
Từ xưa đến nay tiền bạc và lụa là đầu có thể cám dỗ lòng người, mấy người chị dâu vốn dĩ có ý đẩy tất cả nợ nần cho chị hai, nếu như biết chuyện này không thể không náo loạn.
Vừa vào đến thành phố, Vạn Đa Lộc trước hết là đến nhà chị hai. Thật ra sau khi đến thành phố anh ta đã phát hiện dường như cuộc sống của chị hai và anh rể còn tốt hơn gấp trăm ngàn lần so với trong tưởng tượng của tất cả bọn họ. Trước kia anh ta tưởng nhà là anh chị hai thuê, thật ra là nhà anh chị hai mua, quán kho mà chị hai mở kia dùng "đại phát tài" để hình dung cũng gân như thế, hoàn toàn chính là một con gà mái đẻ trứng vàng.
Hay là cái chuyện gì mà chú Hải thím Lan mượn tiên cho ba chữa bệnh cũng chỉ là mượn danh nghĩa, số tiền này đoán chừng chính là chị hai trả trước cho. Vạn Đa Lộc nghĩ không ra chị hai và anh rể lấy đâu ra lắm tiền như thế nhưng mà trực giác biết bọn họ có năng lực đó.
Phản ứng đầu tiên sau khi Vạn Đa Lộc biết chính là vui mừng vì khi ấy mình đã giấu người nhà chuyện chị hai trả tiền công 30 đồng/tháng cho mình. Nếu không e rằng bây giờ người lên thành phố làm việc không phải anh ta mà là mấy người chị dâu. Nếu như để bọn họ biết cuộc sống của chị hai giàu có như thế này vậy thì không phải chỉ là chuyện quyt nợ đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận