Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 93: Mở Lớp 3

Chương 93: Mở Lớp 3Chương 93: Mở Lớp 3
Khi em gái còn ở trong bụng mẹ thì cha chết, bởi vậy mấy anh trai chị gái cực kỳ thương em gái nhỏ nhất này, trong nhà nếu có một quả trứng gà, hơn phân nửa quả trứng đều vào trong bụng em gái.
Thôn bọn họ không có đại đội trưởng tốt như Uông Hữu Quý, giáo dục tư tưởng đấu tranh giai cấp vững chắc vô cùng nghiêm khắc, đừng nói nuôi thêm mấy con gà mái, dù là nhiều hơn một vài loại rau dưa trong đất tư hữu đều sẽ bị cưỡng chế tiêu diệt, nhà họ Tất năm người, cũng chỉ có thể nuôi hai con gà, bởi vậy cũng tích trữ trứng gà rất chậm, giá cả của một quả trứng gà ở trạm thu mua là bốn phân tiền một quả, vào năm mới sẽ tăng tới năm phân, nhưng nếu lá gan lớn hơn một chút, lén cầm đi bán cho cư dân ở trấn trên, có thể bán sáu bảy phân một quả, cái này đối với nhà họ Tất khuyết thiếu sức lao động mà nói là một khoản thu nhập lớn, không phải lúc năm mới ăn tết hoặc là sinh bệnh, người trong nhà từ trước tới giờ không nỡ ăn trứng gà quý giá này.
Nếu không phải Tất Thiên Hữu cũng tán thành những lời tri thức thay đổi vận mệnh của mẹ nói, cậu bé vốn không nỡ lấy trứng gà bảo bối đến nộp học phí.
Đương nhiên, bản thân cậu bé cũng biết là hai vị giáo sư thiện tâm, chờ cậu bé kiếm được tiền, nhất định sẽ trả lại gấp bội học phí đã thiếu hôm nay.
Tuân Mi nhìn con trai, cẩn thận mỗi bước rời đi cùng hiệu trưởng Lưu, tảng đá lớn đè nặng trong lòng mấy năm nay, cuối cùng buông xuống, cảm thấy cuộc sống khốn khổ, nhưng dường như cũng có hi vọng.
Hải Đại Phú để bốn quả trứng gà vào trong túi áo ba-đờ-xuy của mình, may mắn thời tiết bây giờ có hơi chuyển lạnh, nếu là quần áo mùa hè, ông ta cũng không tìm được túi để đựng hai quả trứng gà.
Đứa nhỏ đi học ở trong phòng học, tuổi nhỏ nhất chính là bạn học Lăng Tráng ba tuổi, đứa nhỏ khác tuổi so le không đồng đều, phần lớn đều là đứa nhỏ tám chín tuổi, cũng có mấy người xấp xỉ tuổi của Tất Thiên Hữu, gần tới tuổi học cấp 2.
Một phòng học hơn hai mươi học sinh ngồi, nhìn thấy thầy Hải dẫn Tất Thiên Hữu xa lạ đi vào, đáy mắt đều có một chút tò mò.
"Phòng bên cạnh vẫn chưa sửa sang xong, hơn nữa bây giờ chỉ có thầy và cô Lan dạy học các em, tạm thời tất cả mọi người học chung, một tháng sau thầy sẽ phân hai lớp cho các em, một lớp dạy nền tảng, một lớp dạy những học sinh chuẩn bị lên cấp 2."
Tất Thiên Hữu là học sinh mới tới, Hải Đại Phú dự định nói lại một lần bài học ngày đầu tiên mà cậu bé chưa nghe.
Không phải ông ta không muốn phân năm lớp giống như tiểu học, thứ nhất là chỉ có một người không có tinh lực, thứ hai ông ta và Tú Mai phát hiện, đứa nhỏ học ở tiểu học công xã, nền tảng cũng không tốt, trong đó học sinh lớp bốn lớp năm từng được hiệu trưởng Lưu dạy còn tốt một chút, ít nhất có thể nhận biết được một ít chữ, đứa nhỏ vừa đến lớp ba hoàn toàn không có gì khác nhau, thậm chí rất nhiều chữ bọn chúng tự nhận là biết, hết thảy đều sai chính tả, tất cả đều bị hai giáo viên không có kỹ năng đó chậm trễ.
Bởi vậy ông ta quyết định bắt đầu giảng bài từ đầu, giảng dạy với đứa nhỏ lớn hơn có phần thiên vị một chút, đợi gân bằng nhau hãy chia lớp, lên lớp có mục tiêu.
Ngay từ đầu quyết định lên lớp là mang theo tư tâm, nhưng nếu đồng ý rồi, vậy đừng coi việc này là trò đùa, nhất định phải nghiêm túc đối đãi.
Nói thật, trong lòng Hải công công còn rất vui sướng, trước kia là một lão công công người người khinh thường, hiện tại lại có nhiều người tôn kính ông ta nịnh bợ ông ta như vậy, hiện giờ trong lòng ông ta lửa nóng hừng hực, còn có chút lâng lâng, giống với tiểu thái tử, ông ta cũng cảm thấy cuộc sống như bây giờ, thật sự khiến người ta vui vẻ cực kỳ.
Nghe Kiều Kiều Điềm Điềm còn có tiểu thái tử gọi ông ta là ông nội, Hải công công cảm thấy ông ta còn có thể sống thêm năm trăm năm.
"Đây là bạn học mới của các em Tất Thiên Hữu, cậu nhóc là trẻ con ở đội ba, sau này mọi người chung sống tốt với nhau." Trước khi vào cửa Hải Đại Phú đã hỏi một vài tình huống cơ bản của Tất Thiên Hữu, ông ta nhìn về phía một cậu nhóc béo lùn chắc nịch ngồi ở dãy cuối cùng.
"Tiểu Bàn, em ngồi qua bên cạnh một chút, hôm nay chen chúc với bạn Tất Thiên Hữu, đợi lát nữa thây bảo đội trưởng Uông nghĩ thử có thể chuyển một cái bàn nữa hay không, nhà các em cũng ở đội ba đội, sau này tan học còn có thể tụ lại vê nhà chung."
Bạn cần đăng nhập để bình luận