Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 56: Thăm Dò 3

Chương 56: Thăm Dò 3Chương 56: Thăm Dò 3
Cô ta còn không biết chị dâu hai nhà mình ghét bỏ mình một hồi, thấy cô ta không xứng với mấy đứa nhỏ ngoan đó, thẹn thẹn thùng thùng hỏi Vạn Kim Chi về người mình nhìn trúng.
"Lần trước em tình cờ gặp đồng chí La Quán Thanh đội thanh niên trí thức trên đường, trông con người anh ấy cũng khá lắm." Chỉ vẻn vẹn một câu ấy không có nói thêm gì nữa.
Mặc dù tự tin như Lăng Mỹ Lệ thì cũng có nét e dè vốn có của con gái, tuy rằng hiện nay đã khuyến khích tự do yêu đương, nhưng được tự do yêu đương ở nông thôn chung quy vẫn không nhiều, hầu như đều là ba mẹ nhìn ưng mắt, cho hai đứa nhỏ gặp mặt một lần, chỉ cân không phải quá xấu xí đến nỗi không dám gặp mặt người khác, làm được việc, cuộc hôn nhân cứ thế định ra, Lăng Mỹ Lệ cũng chưa có gan làm ầm ï lên nói mình vừa ý La Quán Thanh, con gái gấp gáp theo đuổi con trai thế thì mất mặt quá.
"Là rất khá."
Vạn Kim Chi không ngờ cô em chồng mình có mắt nhìn phết đấy, đồng chí La là người ưu tú, thằng nhóc đó là đứa trẻ tích cực tặng tiền tặng phiếu nhất trong đám nhỏ.
Chỉ thế thôi sao? Lăng Mỹ Lệ chờ mong nhìn chị dâu hai, chẳng lẽ không bổ sung thêm gì khác hả?
Chẳng hạn như trình độ của đối phương, ba mẹ anh ta làm gì, trong nhà còn có mấy anh chị em, kiếm được bao nhiêu tiên, nhà ở huyện thành có to không, ba mẹ có quan hệ để đưa anh ta về lại huyện thành không, chỉ qua loa nói vài chữ rất khá đã muốn đuổi cô ta đi rồi?
"Phong yên cuồn cuộn xướng anh hùng, tứ phía thanh sơn lắng tai nghe, lắng tai nghe. Trời trong vang tiếng vọng kim cổ, đại dương sóng lớn cùng hòa ca." Trạm phát thanh đại đội nổi lên bài hát ca ngợi anh hùng, âm thanh vang dội, chỉ là thiết bị của trạm phát thanh cũ quá, loa của đài phát thanh phát tiếng chói tai, còn kèm theo tạp âm lạo xạo.
Nhưng mà đối với người trong thôn lại là đãi ngộ khó có được, nhiều người còn ngâm nga theo giai điệu.
"Đến giờ cơm rồi, mau về nhà ăn cơm thôi."
Mọi người đồng loạt buông dụng cụ lao động trên tay xuống, tiếng phát thanh vừa vang lên đại diện cho thời gian lao động buổi sáng đã xong, ai cũng không muốn làm thêm, đàn bà con gái thân thiết tụ lại thành đôi tụm năm tụm ba đi về, đàn ông con trai thô kệch trong thôn thì kéo cao tay áo, hào sảng hát vang vác cuốc của mình với vợ về nhà.
Lăng Mỹ Lệ còn chưa hỏi được vấn đề mình muốn biết, thầm buồn bực vừa kì kèo ở chỗ khác lâu quá tốn thời gian.
ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
"Kim Chi, về nhà ăn cơm thôi."
Lăng Quốc Đống cầm giỏ trúc nhỏ, trong đó đựng hộp diêm ban sáng anh ta vừa dán xong, làm cái này tính theo sản lượng mà chấm công.
"Em đến đây." Vạn Kim Chi vẫy vẫy tay đáp lại chồng, không kiên nhẫn ứng phó em gái chồng nữa.
"Anh em gọi chị về nhà ăn cơm rồi, đồng chí La là một người tốt, em không cần nhắc lại chuyện này với chị nữa." Dứt lời lòng bàn chân như được bôi mỡ, vác cuốc chạy vụt đi.
"Em gái tìm em có chuyện gì thế? Lăng Quốc Đống nhìn em gái dưới ruộng đang nổi điên như nhảy vào nồi nước sôi, tò mò hỏi vợ.
"Em biết đâu, có vẻ là muốn ăn thịt thiên nga." Vạn Kim Chỉ vu vơ đáp lời.
"Cái gì, con bé nhăm nhe Đại Nga Nhị Nga nhà chúng ta?”
Lăng Quốc Đống kinh ngạc bật thốt, nhà cũ nuôi gà nuôi vịt nhưng không nuôi ngỗng, mà nhìn chung cả thôn cũng không nhiều người nuôi ngỗng lắm, bởi vì ngỗng sức ăn lớn, ăn nhiều hơn những loại gia cầm khác, không bằng nuôi gà vịt còn có lời, hai con ngỗng ngốc nhà Lăng Quốc Đống nuôi ngót nghét hai năm trời, nuôi coi như để giữ nhà, cả nhà không ai nỡ ăn, đứa em gái không biết xấu hổ lại mở miệng đòi ăn thịt ngỗng nhà bọn họ.
Vạn Kim Chi cũng không nghĩ tới lời nói ẩn ý của mình làm cho chồng nghĩ theo hướng khác, gãi gãi đầu không biết giải thích thế nào, thôi thì kệ đi, dù sao đều là thiên nga, chồng hiểu lâm rồi thì cứ hiểu lâm đi vậy. ....
"Chú Hữu Quý, chuyện đó phải phiền chú rồi." Vạn Kim Chi mang theo một cái giỏ trúc đến nhà đội trưởng Uông Hữu Quý.
"Đến thì cứ đến, sao còn mang theo nhiều đồ thế chứ." Vợ Hữu Quý nhìn chằm chằm vào giỏ Vạn Kim Chi mang đến, chỉ là chồng mình chưa lên tiếng thì bà ta không tiện nhận lấy.
Nói thật, đại đội trưởng đội sản xuất người ta ai ai cũng giàu có sung túc, những năm gần đây làm chuyện gì mà không cần đại đội trưởng ký tên chấp thuận chứ, chăn gà chăn vịt phải xin cấp phép, muốn vào huyện thành một chuyến phải xin giấy thông hành, đột nhiên bị bệnh nặng không chịu nổi cũng phải xin phép.
Bạn cần đăng nhập để bình luận