Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 164: Mở Quán 2

Chương 164: Mở Quán 2Chương 164: Mở Quán 2
Cả đời này của anh ta xem như xuôi gió xuôi nước, một tí khuyết điểm duy nhất hẳn là ở trên hôn nhân, vợ của Phi Lôi Đình với anh ta xem như thanh mai trúc mã, khi hai đứa bé của hai gia đình còn nhỏ đã bàn xong phải kết hôn từ bé, Phi Lôi Đình rất thích người vợ đó, sau khi kết hôn một người lo liệu việc nhà, một người thì quản lý heo trâu dê ở nông trường, tiền lương cao, còn có thể thường xuyên ăn thức ăn mặn, cuộc sống còn thoải mái hơn gia đình vợ chồng công nhân viên bình thường.
Chỉ tiếc vận khí của vợ Phi Lôi Đình không tốt, mùa đông ưỡn bụng bầu đưa một hũ cháo nóng cho chồng làm việc ở nông trường, không cẩn thận trượt ngã, chờ khi được người phát hiện đưa đến bệnh viện, người lớn đã không xong, ngược lại đứa nhỏ trong bụng miễn cưỡng bảo vệ.
Phi Lôi Đình tráng niên mất vợ, đả kích không thể nói là nhỏ, hơn nữa trong lòng anh ta cũng áy náy, dù sao vợ anh ta cũng là quan tâm anh ta vì đưa cháo cho anh ta ăn mới có thể xảy ra việc ngoài ý muốn này, mặc dù sau đó rất nhiều người làm mai cho anh ta, muốn anh ta cưới một người nữa, anh ta cũng không kiên trì, một người vừa làm cha vừa làm mẹ, nuôi nấng đứa con trai duy nhất khôn lớn, đến nay vẫn là một lão góa vợ.
Vài năm trước cha mẹ của Phi Lôi Đình cũng đã chết, cuộc sống của hai cha con lại càng qua loa một chút, cũng may Phi Lôi Đình có đầu óc rất nhanh nhẹn, hiện tại có một gia nghiệp như vậy, về sau cũng không cần lo lắng cái gì.
"Thịt nhà chúng ta cứ quyết định của cửa hàng thịt ở chợ Trường Hòa đó đi, hiện giờ thử nước trước, giống như Kiều Kiều nói, lượng định trước không cần quá lớn, cửa hàng thịt nhà bọn họ cứ tạm đưa qua đây, nếu việc làm ăn tốt, lượng nhu cầu thịt lớn, chúng ta có thể ký một hợp đồng đặt hàng dài hạn, không chừng giá cả còn rẻ hơn một ít."
Làm bà chủ rồi Vạn Kim Chi cảm thấy mình sẽ không thể qua loa giống như trước nữa, mấy ngày nay lúc nào mỗi giây phút cô ấy cũng chú ý động tĩnh của cửa tiệm, chính là muốn đào tạo mình trở thành một chủ quán đủ tư cách, bởi vậy bây giờ nói cũng rõ ràng rành mạch, khiến người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.
"Vậy em từng gặp lão đồ tể Phi chưa, nghe nói bộ dạng của anh ta rất đẹp?"
Cảnh báo trong lòng Lăng Quốc Đống rung lên bíp bíp bíp, phải biết rằng Phi Lôi Đình đó nghe nói bộ dạng rất tuấn tú, đàn ông bốn mươi là một nhành hoa, năm nay Phi Lôi Đình đúng lúc ba mươi chín, vẫn là nụ hoa.
Lúc trước khi Phi Lôi Đình làm việc ở nông trường còn có cô gái nguyện ý gả cho anh ta làm mẹ kế, không chỉ bởi vì phần công việc cực tốt đó của anh ta, cùng với bất cứ lúc nào cũng có thể ăn được đồ thừa của heo, nguyên nhân lớn hơn nữa là bởi vì diện mạo của Phi Lôi Đình đẹp trai, nghe nói cực kỳ anh tuấn, thân cao một thước tám, một thân bắp thịt, nhất là khi để trân cánh tay giết heo, chỉ nhìn thôi đã khiến cho những phụ nữ từ lớn tới nhỏ mặt đỏ tim đập.
Diện mạo của vợ anh ta thanh tú, dáng người đẹp, nhất là bộ ngực to và cặp chân dài đó, càng khiến mỗi buổi tối Lăng Quốc Đống thèm thuồng muốn ngừng mà không được, anh ta cảm thấy đàn ông khắp thiên hạ đều mơ ước vợ anh ta, tuy rằng anh ta biết vợ cô ấy không thích kiểu như Phi Lôi Đình, nhưng lỡ như ngày nào đó thay đổi khẩu vị thì sao.
Nước chua trong lòng Lăng Quốc Đống bốc lên ùngục ùngục, lời nói ra cũng chua.
"Lời này nói trong nhà là được rồi, ngàn vạn lần đừng nói ra bên ngoài." Vạn Kim Chi thở dài: "Ngũ quan của lão đồ tể Phi thật ra cũng không kém, chỉ tiếc bị vóc dáng hủy hơn phân nửa, toàn thân u thịt, ôm cũng cách một bàn tay trước, còn có làn da đó, tắt đèn em cũng lo không tìm ra anh ta."
Vạn Kim Chi có chút tiếc hận, một người đàn ông tốt đẹp chà đạp mình thành như vậy: "Đứa con trai đó của anh ta em cũng gặp mấy lần, giống với cha thằng bé, haiz..."
Cô ta nhìn con trai bên cạnh ngoan ngoãn ngồi ở trên ghế, đeo túi vải nhỏ sạch sẽ trên người, trắng trẻo mập mạp như vậy rất đáng yêu, mặc dù đây đã không phải thời đại cô ấy từng sinh sống, nhưng đã quen thẩm mỹ đời trước mấy chục năm thì làm sao cũng không thay đổi được.
Vạn Kim Chỉ vạn lần may mắn ở thế giới kỳ quái này cô ấy còn có thể tìm được Quốc Đống thuộc về mình, ngẫm lại nếu chồng mình biến thành một người đàn ông cao khỏe đen như một cô nàng, sợ tới mức cô ấy nhanh chóng run lẩy bẩy.
Mấy năm nay cô ấy vẫn truyền bá thẩm mỹ chính xác cho hai đứa con gái bảo bối, nói vậy sau này con rể mình cũng là cảnh đẹp ý vui, nhất cử nhất động đều là chàng trai như họa.
Nghĩ như vậy Vạn Kim Chi cảm thấy cuộc sống vẫn rất tốt đẹp, ném sợ hãi vừa nãy ở đáy lòng qua một bên.
"Con trai của Phi Lôi Đình? Nghe nói tên Phi Túc đúng không, hình như cùng một trường với Điềm Điêm Kiều Kiều của chúng ta nhỉ." Lăng Quốc Đống nhìn thấy biểu tình này của vợ thì biết sở thích của cô ấy vẫn không thay đổi, radar cảnh báo lập tức thu lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận