Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 52: Sửa Lại Án Sai 2

Chương 52: Sửa Lại Án Sai 2Chương 52: Sửa Lại Án Sai 2
Ai ai cũng biết vụ án nhà mẹ đẻ hoàng hậu có oan tình, nhưng ai có thể làm chủ cho nhà đại tướng quân, quyền cao chức trọng khiến hoàng đế chướng mắt, con trai trưởng có họ ngoại bị vướng tội, vừa sinh ra đã được lập làm thái tử, tất cả mọi người đều hiểu, chức danh đó chỉ là một tấm bình phong, đứa con không được yêu thích thì đặt ra ngoài sáng, lập cậu lên làm thái tử chỉ vì hoàng đế không muốn vội vàng quyết định người kế vị thôi, vị trí thái tử này sớm muộn gì cũng bị phế.
Hải công công và Lan cô cô ngày chờ đêm đợi, chờ mãi không biết bao giờ hoàng đế mới phế thái tử để họ được sống một cuộc sống thật an ổn, nhưng thật không ngờ đám phụ nữ trong cung thật sự quyết liệt, vì con trai mình mà cả một thái tử giả, trước nay không được hoàng thượng coi trọng cũng nhất quyết không buông tha, vào một đêm nọ khi thái tử đã tròn sáu tuổi và sắp phải đến thượng thư phòng học tập, một mồi lửa lớn đã thiêu rụi cả tẩm cung, cơm bị hạ độc, mọi người đều ngủ say như chết, mãi đến khi lửa bén đến thân, bị cảm giác đau rát gọi tỉnh thì mọi chuyện đã định sẵn là chạy không thoát.
Khi đó Hải công công và Lan cô cô lại nghĩ, tiểu hoàng tử của họ rất sợ đau, lúc bị lửa thiêu chắc chắn sẽ khóc rất khổ sở, nếu đã muốn họ chết, sao không dùng phương pháp chế t thoải mái nhẹ nhàng hơn.
Đợi đến khi tri giác được khôi phục lại lân nữa, họ đã đến với thế giới kỳ quái này, cũng may ký ức nguyên chủ vẫn còn trong trí nhớ, không thì họ đã sớm bị lộ tẩy rồi.
Hải công công và Lan cô cô đều ôm tâm tình chờ mong, bọn họ đã tới được nơi kỳ quái này rồi, có khi nào tiểu thái tử cũng theo họ tới đây, có phải tiểu thái tử cũng ở trong thôn nhỏ này, cũng vì thế nên từ đầu tới cuối hai người mới không muốn rời khỏi đây mà lén lút ở lại tìm kiếm, nhưng vì thân phận của mình, họ không thể tùy ý đi lại trong thôn, tới đây đã nửa năm hơn rồi nhưng ai với ai trong thôn cũng không biết rõ.
"Thôi đừng khóc nữa." Lan cô cô giúp Hải Đại Phú lau nước mắt, thấy ông ta nước mắt nước mũi tèm lem thì ghét bỏ đưa cái khăn đang lau dở cho ông ta, để ông ta tự lau nước mũi cho mình.
"Chúng ta bây giờ có thân phận thế nào, nếu cứ để thế này mà đến tìm thái tử chẳng phải sẽ gây phiền phức cho người sao." Bà ta lập tức bác bỏ đề nghị của Hải Đại Phú.
"Vậy bà nói xem phải làm sao đây?" Hải Đại Phú lau nước mũi, đôi mắt đỏ hồng nhìn Lan Tú Mai hỏi.
"Hai vợ chồng này chẳng phải có người bạn đã lâu không liên lạc à, theo tôi thì chúng ta phải tìm cách liên lạc lại với họ, dù sao cũng phải gỡ cái danh trên đầu chúng ta xuống trước." Lúc đầu vì muốn ở lại thôn nên họ chưa từng nghĩ đến chuyện này, nhưng xem ra với tình hình hiện tại, khôi phục thân phận bình thường mới là điều tốt nhất.
"Đúng đúng đúng." Hải Đại Phú cảm thấy Lan Tú Mai nói gì cũng đúng nên chỉ mải gật đầu.
"Ông còn chưa kể thái tử hiện giờ thế nào rồi, sống có tốt không, có phải chịu khổ không?" Lan Tú Mai khẩn trương hỏi.
"Vẫn khỏe, vừa trắng vừa tròn, đời này có lẽ được sống với cặp ba mẹ tốt, bà không thấy đấy thôi, ngài ấy chơi cùng với mấy đứa trẻ khác trong thôn, người trông như hạc giữa bầy gà khi đứng cùng đám trẻ đó.
Hải Đại Phú cười đến mức nếp nhăn nơi cuối mắt trông càng sâu hơn, ông ta nhớ tới đời trước mỗi ngày tiểu thái tử đều kéo ống tay áo ông ta hỏi phụ hoàng có thích mình không thì lòng ông ta lại thấy chua xót, đến thế giới này là một điều đúng đắn.
"Thái tử của chúng ta đương nhiên phải đẹp rồi, không cần người khác phụ trợ trông cũng chẳng khác gì tiên đồng." Lan cô cô lau nước mắt, giọng mũi nồng đậm.
"Đúng đúng đúng." Hải Đại Phú như một người chuyên phụ họa lại mở miệng tỏ ý tán đồng, còn tự vả miệng mình mấy cái, bảo là mình nói sai rồi.
"Người đâu, người đâu hết rồi, xú lão cửu còn muốn lười biếng à!" Tiếng gào thét từ bên ngoài truyền đến, Hải Đại Phú và Lan Tú Mau mau chóng lau sạch nước mắt, cầm dụng cụ đi ra ngoài.
[Xú lão cửu] cách gọi miệt thị phần tử trí thức trong Đại cách mạng văn hóa. Khi định nghĩa kẻ thù trong thời kỳ "Đại cách mạng văn hóa" chia làm chín loại xấu, lần lượt là địa chủ, phú nông, phản cách mạng, phần tử xấu, phần tử phái bảo thủ, đặc vụ, phản đồ, tẩu tư phái (phái chủ trương đi theo con đường tư bản chủ nghĩa) và phần tử trí thức giai cấp tư sản. Bởi vì phần tử trí thức xếp hàng thứ chín, cho nên bị mọi người gọi là "xú lão cửu". ]
Bạn cần đăng nhập để bình luận