Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 205: Cơ Hội 1

Chương 205: Cơ Hội 1Chương 205: Cơ Hội 1
Hơn nữa, đối phương là con trai độc nhất của nguyên thân, những việc làm hành động của anh ta, có chút xíu dáng vẻ của con trai không.
Đoạt lấy tiền và nhà vốn không nên thuộc về hạng cặn bã đó, Hải công công cũng không chột dạ chút nào.
"Cha, mẹ." Kim Phượng vừa thấy thái độ của hai vợ chồng già này không đúng, nhanh chóng muốn mở miệng giải thích.
"Đừng gọi bọn tôi là cha mẹ, đừng quên, quan hệ lúc trước của chúng ta đã đăng báo giải trừ, bức thư lúc trước tách khỏi quan hệ cha con, mẹ con đó, hiện giờ trong tay tôi vẫn có bản sao đấy."
Ánh mắt Lan Tú Mai lạnh lùng nghiêm nghị, làm sao còn hiền lành hòa khí ngày xưa, bà ta lúc này, mới là nữ nhân thâm cung trước kia ở trong cùng, một mình đảm đương một phía bảo vệ tiểu thái tử nhiều năm như vậy.
Thiện tâm của bà ta từ những năm ấy bị gia đình chồng bà ta, và những người phụ nữ biến thái tàn nhẫn trong cung bức không còn, một chút dịu dàng duy nhất đều cho Hải công công và tiểu thái tử, hiện tại lại nhiều hơn đám người Vạn Kim Chi.
Về phần đám người Hải Bác Xương bây giờ xuất hiện ở trước mặt bà ta, thật có lỗi, bà ta không giết chết bọn họ, đã là kết quả sau mấy năm nay sống hạnh phúc điều dưỡng tính nết.
"Chú, thím, đây là người ở đâu vậy?"
Một đám người đến người đi, không ít người đều quen biết Hải Đại Phú và Lan Tú Mai, biết bọn họ là cha mẹ của bà chủ cửa tiệm món kho này, mặt khác cũng không rõ ràng, hiện giờ xem ra, tình hình gia đình của bà chủ cửa tiệm món kho này có hơi phức tạp.
"Gia môn bất hạnh, cái người trước mắt này từng là con trai tôi, đây từng là con dâu tôi, lúc trước đám súc sinh này tự mình dẫn đầu tố cáo tôi, vu hãm tôi thông đồng với địch phản quốc, bởi vậy tôi và vợ bị điều xuống nông thôn rèn luyện, lao động cải tạo gần mười năm năm trước sửa lại án xử sai, đám súc sinh này cũng chưa từng xuất hiện, bây giờ lại đây, đoán là bởi vì tôi dự định bán nhà ở quê nhà, nó không có chỗ ở, bởi vậy khóc nháo tới cầu xin tha thứ."
Hải công công không biết những việc xấu trong nhà này là chuyện mất mặt gì, cho dù là mất mặt, cũng không phải ông ta mất mặt.
ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
Những lời này vừa nói ra, trên cơ bản mọi người cũng hiểu rõ là chuyện gì, những năm trước chuyện như vậy cũng không phải ngoại lệ, ở góc tin tức báo chí thường thường có thể thấy con cái nhà ai tách khỏi quan hệ với cha, vợ nhà ai ly hôn với chồng, tỏ rõ lập trường, cũng không xem như chuyện hiếm lạ gì.
"Với đứa con này, đến lượt tôi tôi cũng không nhận, không biết ngày nào đó lại bị bán."
"Đúng vậy, thể hiện rõ chính là tới vì tiền, nếu không mấy năm trước sao không đến giải thích chứ"...
Giọng nói của quần chúng vây xem cũng không đè thấp, tỏ rõ đúng là cho mấy người Hải Bác Xương nghe thấy, cô bé Hải Nhất Huyên da mặt mỏng làm sao nghe được, kiêu ngạo hừ một tiếng đứng lên, vỗ võ bụi bặm trên chân, vẻ mặt ủy khuất.
"Mấy người không phải ông nội bà nội của tôi sao, không phải cha mẹ ruột của cha tôi sao, cha phạm sai vì sao mấy người không thể tha thứ bọn họ, sao mấy người nhỏ nhen như vậy." Hải Nhất Huyên chính là bị cha mẹ lừa đồng ý mua quần áo xinh đẹp trang sức xinh xắn mới tới, đối với ông nội bà nội đã bị điều xuống cơ sở rèn luyện trước khi cô bé sinh ra, cô bé hoàn toàn không có chút tình cảm, nhưng trong cuộc sống, thỉnh thoảng có thể nghe thấy mẹ oán giận với hai ông bà già này, khiến cho cô bé ngay từ đầu đã dán nhãn cay nghiệt tráo trở với ông nội bà nội, bây giờ một màn này, ở trong mắt cô bé, chính là tượng trưng cho ông nội bà nội cô bé không khoan dung, không hiên lành.
"Ha hả."
Lan Tú Mai nhịn không được nở nụ cười, vốn bà ta còn từng nghĩ cháu trai cháu gái của nguyên thân có lẽ là vô tội, chờ bọn họ trưởng thành, có lẽ có thể cho bọn họ một số tiền, để cuộc sống của bọn họ sống dư dả một chút, nhưng bây giờ xem ra, hai đứa con này sớm đã bị cặp cha mẹ đó của bọn họ dạy hư rồi.
"Lúc trước ở gân thôn bà bị điều xuống rèn luyện có một lão lưu manh bốn mươi bảy tuổi đã chết vợ, ông ta uống say thì thích đánh phụ nữ, người vợ trước kia chính là chịu không nổi điểm này của ông ta nên nhảy sông tự vẫn."
Người bên ngoài có hơi không hiểu, không biết sao Lan Tú Mai bỗng nhiên nói về chuyện nhà người khác.
"Con nhóc, năm nay cháu mấy tuổi, chờ cháu lớn chút nữa, bà nội làm chủ gả cháu cho lão lưu manh đó thế nào?" Bà cụ lạnh mặt, nhìn thấy khiến cho người ta sợ tới hoảng, Kim Phượng mở to hai mắt nhìn, nhanh chóng ôm con gái bên cạnh, không nghĩ tới lời nói vừa rồi lại từ miệng của bà nội đứa nhỏ nói ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận