Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 421: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 11

Chương 421: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 11Chương 421: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 11
“Nuôi heo con?”
Trong lòng mấy bác trai đó liền hiểu ngay, dễ thấy được rằng Phi Túc là người có mưu tính, biết mình chẳng có cách nào dùng mặt và cơ thể câu dẫn cô Điềm nên nghĩ ra cách thức này để nâng vị trí của anh ta trong nhà họ Vạn lên.
Heo nào có dễ nuôi như thế, đặc biệt nghe hàm ý của cô Kiều thì số lượng heo con mà cậu Phi muốn nuôi không ít, duy chỉ nấu cám cho heo thôi cũng đã là một công trình lớn.
Cũng may nhà họ Vạn cách nơi tập trung dân chúng của thôn khá xa, cho dù có mùi thối cũng không ảnh hưởng đến bọn họ được.
Cậu Phi cũng đáng thương thật, người xấu như thế, may mà thân thể khỏe mạnh, cũng chỉ có thể dựa vào điểm này giành ít tình cảm.
Một đám đàn ông tức khắc dâng lên cảm giác đồng tình với Phi Túc còn mãnh liệt hơn lúc ban đầu, họ cảm thấy đối phương tuy rằng hơi xấu một tí nhưng là một anh chàng cần cù chăm chỉ.
Hơn nữa nghĩ lại, thật ra việc đối phương nuôi heo đối với người trong thôn mà nói cũng là điều có lợi.
Một khi trong thôn đã có người nuôi heo số lượng lớn, người cùng thôn tổ chức tiệc tùng cần mua heo trưởng thành cũng tiện, hơn nữa giá cả cũng sẽ có ưu đãi.
Thứ nhì chính là phân heo, mấy thứ này với người khác xem ra là thứ ghê tởm nhất, nhưng đối với nông dân thì quả thật là thứ tốt hàng đầu đấy. Bọn họ có thể dùng tiên hoặc là mấy loại thức ăn cho heo như lá cây khoai lang để đổi lấy đống phân heo kia của nhà họ Vạn. Dù sao nhà bọn họ chỉ có mấy mẫu đất dưới chân núi, cũng không dùng hết được nhiều phân heo như thế, đến lúc đó định kỳ người trong thôn cùng nhau giúp bọn họ dọn dẹp chuồng heo, đối phương nhất định bằng lòng.
Cứ như vậy thì vấn đề phân bón vẫn luôn làm người trong thôn đau đầu cũng đã được giải quyết.
"Nuôi heo thật sự không phải là chuyện đơn giản, trước đây cũng chưa nghe nói bên nhà cậu Phi từng nuôi heo, một con heo con ít nhất phải 200 xu, muốn nuôi heo thì thức ăn cho heo cũng không thể ít được, nếu như nuôi mà chết mấy con thì đúng là chịu lỗ thảm luôn đấy."
Có một bác trai khuyên Lăng Kiều, ông ta nhớ trước đây cậu Phi của nhà họ Vạn đã đổi hai con heo con rồi, thêm một con vốn dĩ thuộc về nhà họ nữa, tổng cộng là ba con, nếu bắt đầu nuôi thì số lượng như vậy đã đủ rồi.
"Không sao đâu bác, chuyện này mẹ cháu đã đồng ý rồi, chỉ là không biết ở đâu có bán heo con thôi."
Câu trả lời này của Lăng Kiều làm những người khác chẳng có cách nào khuyên can tiếp nữa, đối với người của đất nước nữ tôn mà nói, thân phận của Vạn Kim Chi tương đương với một người chủ nhà, nếu người chủ nhà này cũng đã đồng ý sự liều lĩnh của cậu Phi rồi thì người khác cũng không cần khuyên nữa.
"Bác biết bên thôn nhà họ Hồ cũng có người nuôi heo, chỗ ông ta chắc có bán heo con, chỉ là không biết giá cả ra sao, đến lúc đó các cháu nếu muốn đi mua heo thì đến nhà tìm bác, bác dẫn các cháu đi."
Mấy người đàn ông trong thôn tuy rằng hóng hớt nói nhiều một tẹo nhưng đồng thời cũng là người rất nhiệt tình, lập tức nói với Lăng Kiều.
"Cảm ơn bác, đến khi nuôi heo trưởng thành rồi, cháu làm chủ biếu bác một miếng thịt heo mỡ nhé." Lăng Kiều căn bản không nhận rõ lắm mấy người này là ai, chỉ nhìn kỹ đặc điểm ngoại hình của ông ta, định đến lúc đó tìm mẹ cô ấy hỏi thử, không biết bà ấy còn nhớ không nữa.
"Không cần khách sáo với bác, nếu thật phải nói ra thì mẹ cháu còn phải gọi nhà bác là chị ba đó, hai nhà chúng ta còn lạ gì nữa."
Quan hệ của hai nhà còn khá gần đấy, Lăng Kiều biết chị ba này chắc chắn không phải là họ hàng, mẹ cô ấy không có anh chị em ruột, đoán chừng là chị em bên chú bên bác, mẹ cô ấy chắc còn nhớ, như vậy đến lúc đó tìm người dễ rồi.
"Cháu ấy à, học hành là việc gấp đó nhưng chuyện con trai nối dõi cũng gấp như vậy, hai cháu thành thân cũng đã một năm hơn rồi, gắng lên, đừng để em gái và em rể đến sau mà vượt lên đầu."
Bác trai hiên lành cười trêu họ, ánh mắt ám muội không ngừng nhìn lên mặt Tất Thiên Hữu.
Lăng Kiều cười dạ lấy lệ cho qua chuyện, đợi mấy bác trai kia nói chuyện đủ rồi, lúc này mới đánh xe bò vào trấn.
“Anh cũng cảm thấy chúng ta có thể sinh một cục cưng rồi."
Trên đường nhỏ lúc chỉ còn hai người họ, Tất Thiên Hữu ngồi ở vị trí phía trước lùa bò, nói với Lăng Kiều.
Thế giới thứ nhất, bọn họ vì sự nghiệp, lúc đầu không định sinh con sớm, thế giới thứ hai, tuổi của Lăng Kiều quá nhỏ, đừng nói là sinh con đến cả viên phòng cũng không thích hợp, thế giới tiếp là thảm nhất, anh ta trực tiếp thành một con gà lửa, đương nhiên ma thú cũng có thể cao cấp hơn gà lửa đấy, nhưng có cao cấp hơn nữa thì bạn sẽ sinh cục cưng với một con gà?
Bạn cần đăng nhập để bình luận