Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 303: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 7

Chương 303: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 7Chương 303: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 7
"Đúng thế”
Hải công công cười khổ, ông ta cũng thật không ngờ, đang ngủ ngon giấc thì lại xuyên không rồi, lần này xuyên không ngoại trừ Tú Mai còn có Quốc Đống và Kim Chi, thậm chí hai người họ, một người thành hoàng đế, một người thành quý phi.
Nhưng ngẫm lại thì đây cũng là điều tốt, chí ít bây giờ tiểu thái tử đã không cần lo lắng bị người ta hại chết lúc nào không hay nữa rồi.
Chỉ có điều, Hải công công sờ sờ cái cằm bóng loáng không một cọng râu của mình, làm đàn ông mấy mươi năm rồi giờ bỗng dưng biến lại thành thái giám, nhất thời có chút không quen.
"Thái tử điện hạ khác với chúng tôi, cậu ấy đầu thai chuyển kiếp thành con của hai người."
Lan cô cô sợ Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chỉ sẽ có cái nhìn phiến diện với loại chuyện kỳ dị này rồi nảy sinh sự ngăn cách với thái tử nên mau chóng bồi thêm một câu.
Về điểm này thì bà ta thực sự hiểu lầm hai người ấy rồi, dù sao hai người họ cũng không phải người thời này, hơn nữa cho dù từ khi ra đời con trai đã có ký ức của kiếp trước thì nó cũng là đứa con trai đã được họ tự tay nuôi lớn, tất cả sự yêu thương đó không phải giả vờ.
"Bệ hạ, thái tử điện hạ tỉnh."
Chưởng sự thái giám bên người hoàng thượng đứng ở cửa nhẹ giọng bẩm báo, lần đầu hai vợ chồng vẫn luôn túc trực ở bên thái tử nhưng nghe nói Hải công công và Lan cô cô đã tỉnh nên họ mới đến thiên điện.
Bốn người nhìn nhau, Hải công công và Lan cô cô mặc kệ thân thể mới hít phải quá nhiều khói của mình, đứng dậy xuống giường, đi theo Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi.
Qua hơn mấy mươi năm, quy tắc trong cung đều quên gần hết, hai người học theo dáng vẻ của những cung nữ thái giám khác, khom người đi theo sau lưng hoàng thượng và Vạn quý phi, cúi đầu rũ mắt, mặc dù trong lòng rất sốt ruột nhưng không dám tùy ý nhìn loạn xung quanh.
"Bảo bảo, mẫu mẫu."
Tiểu thái tử hoảng rồi, mới chỉ ngủ một giấc thật say mà khi tỉnh lại cậu lại nằm trong một căn phòng xa lạ thế này, bốn phía vàng óng lấp lánh với rất nhiều vật điêu khắc hình ngũ trảo kim long, còn có rất nhiều ông lão vây xung quanh cậu, thấy cậu tỉnh lại thì vui mừng khôn xiết.
Lăng Tráng năm nay đã sáu tuổi cộng thêm thân phận thái tử tôn quý nhưng đến bây giờ cậu chưa từng trải nghiệm cảm giác được rất nhiều người nhìn một cách chăm chú thế này, cậu bị dọa sợ đến mức suýt chút nữa đã vểnh cái mông nhỏ trốn lại vào trong chăn, mãi đến khi trông thấy bảo phụ và nhũ mẫu đang từ ngoài bước vào mới khá hơn một chút, cậu bé lập tức đưa tay ra đòi ôm.
"Phụ, phụ hoàng.”
Lăng Quốc Đống đi đầu tiên, đương nhiên không thể không thấy nhưng ngay từ đầu Lăng Tráng chỉ chú tâm tìm người mà cậu tín nhiệm nhất, bây giờ trấn tĩnh lại, cậu mới phát hiện ra người phụ hoàng mà cậu ngày nhớ đêm mong.
Có phải nãy cậu lại làm ra hành động thiếu quy củ rồi không, có khi nào phụ hoàng sẽ càng ghét cậu hơn không, cậu nhóc nhỏ bé bĩu môi cau mày, nhìn như sắp khóc đến nơi. "Nhi thần thỉnh an phụ hoàng, vấn an Vạn nương nương."
Tuy Vạn quý phi là quý phi nhưng Lăng Tráng lại có danh là thái tử, nói ra thì, dù có tôn quý như hoàng quý phi cũng chỉ là kế mẫu của thái tử thế nên cậu chỉ cần hành bình lễ với Vạn Kim Chi.
Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi hai mắt nhìn nhau, trực giác nói cho họ hay cậu bé này thực sự là con trai Tráng Tráng của họ nhưng mà hình như cậu chỉ có ký ức của thế giới này, Tráng Tráng ở thế giới kia lại không cùng bọn họ đến nơi này.
Thế là hai vợ chồng lại lâm vào hoang mang.
Hải công công và Lan cô cô có chút không giống với hai vợ chồng Lăng Quốc Đống, ở đời trước, họ vẫn luôn không thừa nhận có quen biết từ trước với thái tử, bởi vì họ cho rằng ký ức của thời này đối với thái tử điện hạ mà nói là một thứ quá đau khổ, nó tỏ rõ thân phận của thái tử điện hạ còn hết lần này đến lần khác nhắc nhở thái tử rằng ở thời đại này cậu đã từng đáng thương thế nào.
Thế nên sau mấy mươi năm thời gian, bỗng dưng nghe được xưng hô bảo phụ và bảo mẫu thái tử hay gọi, hai người suýt chút nữa đã lệ nóng dâng trào.
"Thái y, thân thể thái tử có gì đáng ngại không, nhất là sau khi trúng phải mê dược và hít quá nhiều khói, có khi nào sẽ tạo thành ảnh hưởng gì cho thái tử không?”
Lăng Quốc Đống cảm thấy thật vô lý, hai người bọn họ xuyên qua rồi, sao lại lọt mất con trai họ được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận