Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 330: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 34

Chương 330: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 34Chương 330: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 34
Tâm tình lúc này của Yên Đế rất phức tạp, hắn vẫn cho rằng mình là một đế vương thành công, nhưng khi so sánh với tên giả mạo đó, bàn về dân tâm, hắn không bằng anh ta, bàn vê sự kính yêu của con trai con gái, hắn cũng không bằng anh ta.
Ở trong hành cung của Di Thiên Đô, hắn không chỉ một lần nhìn thấy ngũ hoàng nữ và thằng bất hiếu trước mắt vây quanh tên giả mạo đó cười đùa, quý phi của hắn, dùng dung mạo kiều diễm chưa từng bày ra ở trước mặt hắn không có lúc nào là không phô bày mị lực của mình với tên giả mạo đó.
Hắn cho rằng hoàng gia không nên tồn tại tình thân của gia đình dân chúng tâm thường, đối phương dường như cũng chiếm được rồi.
"Thái tử điện hạ, ngươi thích bệ hạ trước kia, hay là bệ hạ hiện tại?"
Không biết vì sao, Yên Đế bỗng nhiên muốn hỏi thử đứa con trai này của mình.
"Cái gì mà phụ hoàng trước kia với phụ hoàng hiện tại?" Tiểu thái tử nghiêng đầu không rõ: "Phụ hoàng không phải là phụ hoàng sao?"
"Tráng Tráng thích phụ hoàng, cho dù phụ hoàng trước kia cũng không để ý Tráng Tráng, phụ hoàng hiện tại sẽ chơi trò chơi với ta, còn có thể bện vòng hoa xinh đẹp cho ta, ta hy vọng phụ hoàng vẫn thích Tráng Tráng, đừng thay đổi."
Cậu nuốt xuống một miếng mứt quả cuối cùng, liếm liếm nước đường còn thừa trên ngón tay.
"Ngươi yên tâm, Tráng Tráng nhớ rõ, nhất định sẽ làm vòng hoa cho ngươi."
Cậu muốn vỗ vai của Nghiên quý nhân, nhưng phát hiện mình rất lùn, kiêng mũi chân cũng không tới được.
Yên Đế cảm thấy mình run rẩy, hắn chậm rãi ngồi xổm người xuống, cái hạ xuống này rốt cuộc tiểu thái tử có thể tới bờ vai của hắn.
"Ngoan...'
Lời nói còn giống như an ủi trẻ con, tiểu thái tử cảm thấy mình càng ngày càng có bộ dáng của người lớn, chờ cậu ăn mập một chút nữa, Vạn nương nương nhất định sẽ dạy cậu tập võ.
Đến lúc đó chờ cậu trưởng thành, cậu phải giúp phụ hoàng đánh hạ tất cả giang sơn ở phía đông, phía Bắc.
Yên Đế cảm thấy, nếu không phải đồ giả mạo đó đến, có lẽ có một ngày, cậu thật sự sẽ trở thành quả nhân rồi, có lẽ, hắn nên may mắn. ....
Tiểu thái tử Lăng Tráng khôngthể tiếp tục cuộc hành trình mỹ thực, người ở hành cung tới, vội vàng tìm cậu về, chờ cậu trở lại trong hành cung, khi muốn làm nũng với Vạn nương nương giống như mọi ngày, phát hiện trong phòng của Vạn nương nương ngoại trừ phụ hoàng, tứ hoàng tỷ và ngũ hoàng tỷ, cùng với hai hoàng tỷ phu tương lai, lại thêm một tiểu cô nương năm sáu tuổi, tóc vàng mắt xanh, nhìn qua vô cùng xinh đẹp.
Da thịt của cô ấy còn trắng hơn tuyết, tóc của cô ấy còn chói mắt hơn vàng.
Tiểu thái tử cảm thấy có chút đau đầu, trong đầu thường thường lóe lên một vài hình ảnh với cậu mà nói có hơi xa lạ.
"William." Olivia nhìn thấy chồng chưa cưới cũng trở thành trẻ con, móp mép miệng thiếu chút nữa khóc thành tiếng, mấy ngày nay cô ấy rất sợ, vì sao cô ấy có thể đến nơi kỳ lạ như vậy, hơn nữa người chồng yêu dấu của mình cũng không hề ở bên cạnh cô ấy.
Ngay ngày hôm qua, cô ấy bỗng nhiên bị những người tựa như là nữ hầu thời Trung cổ dẫn cô ấy từ trong phòng cô ấy ở đi ra ngoài, lên một chiếc xe ngựa, dọc theo đường đi cô ấy cũng không biết phía trước chờ đợi cô ấy là cái gì, cũng may vận khí của cô ấy cũng không tệ lắm, những người đó lại đưa mình tới bên cạnh William.
Mày của tiểu thái tử Lăng Tráng càng ngày càng nhăn, nhìn tiểu cô nương xinh đẹp khóc lóc ôm chặt cậu, rốt cuộc trí nhớ vào giây phút này rõ ràng hơn một chút.
Cậu nhớ ra rồi, lão Lauren, bạn vong niên của cậu, Olivia là con gái của ông ta, ồ, dường như còn là vợ chưa cưới của cậu.
Trí nhớ vào một khắc ấy hoàn toàn tháo gỡ được niêm phong, cậu không chỉ dân dần nhớ lại một màn xảy ra ở kiếp trước, cũng nhớ ra mỗi một chuyện xảy ra sau khi một lần nữa trở lại triều đại này.
Hành động ngây thơ ấy khi cậu đã khôi phục tâm trí người trưởng thành thoạt nhìn có hơi cảm thấy thẹn thùng, nhưng mà...
Lăng Tráng nhìn cha chiếm thân thể của phụ hoàng cậu, lại nghĩ tới khuôn mặt kia của Nghiên quý nhân, tâm trạng vô cùng phức tạp. ...
Thân phận của Olivia ở thế giới này là công chúa của bộ lạc Đại Xích, cô ấy là con gái của vương hậu, nhưng bởi vì vương hậu mất sớm, hơn nữa tính tình nguyên thân chất phác, ba bốn tuổi mới miễn cưỡng biết mở miệng nói chuyện, cũng không lấy được sự yêu thích của vua Đại Xích.
Nhưng bộ dạng của tiểu công chúa này xuất chúng, mới năm tuổi đã nhìn ra bộ dạng tương lai của cô ấy cũng không phàm tục, vua Đại Xích nghe rằng tiểu hoàng tử mà hoàng đế Đại Khánh thích nhất năm nay cũng chỉ sáu tuổi, lần này lúc xuất chinh còn được ông ta dẫn theo trên người, ông ta và mưu sĩ của mình thương lượng, khi đưa thế tử làm con tin, cũng dẫn đứa con gái nhỏ này tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận