Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 99: Cuộc Sống Tốt Đẹp

Chương 99: Cuộc Sống Tốt ĐẹpChương 99: Cuộc Sống Tốt Đẹp
"Ngày mai, ông mặc áo cũ tạm một ngày đi, tôi sẽ lót một lớp dày vào áo Tôn Trung Sơn cho ông, đợi thời tiết lạnh hơn một chút, ông cũng không thể chỉ mặc như vậy được." Trong lòng nói thầm, Lan Tú Mai vẫn không muốn nhìn thấy lão già này thật sự sinh bệnh, nên nhường một bước, bảo.
"Tú Mai, bà thật tốt với tôi."
Hải công công cười ha ha, duỗi tay nắm lấy tay của Lan Tú Mai, Lan Tú Mai ngại ông quấy rối, muốn giãy ra mà không giãy dược.
"Bà nói xem bây giờ tốt bao nhiêu, hai chúng ta không cần lén lén lút lút ở chung như lúc ở trong cung ngày trước nữa, bây giờ ra ngoài, tôi có thể giới thiệu với người khác bà là vợ tôi, tôi là chông bà một cách quang minh chính đại, còn có thái tử nữa, cũng không cần lo lắng một ngày nào đó mình ăn một bát canh, ngủ thêm một giấc, thì cậu ấy đã bị người hại mất rồi."
Giọng nói của Hải Đại Phú hơi mang theo âm rung, trong mắt là vẻ vui sướng, như thể đang nằm mơ.
"Bây giờ ba chúng ta ở với nhau, lại thêm những vãn bối tốt như Quốc Đống và Kim Chi, cả hai cô bé khiến người thương yêu như thái tử nữa, bây giờ chúng ta cũng mới hơn năm mươi tuổi, nếu như bảo dưỡng cơ thể tốt, chúng ta có thể nhìn thấy bọn trẻ kết hôn sinh con, vui vẻ trưởng thành, đến khi đó, tóc của hai chúng ta đều bạc hết, răng cũng đều rụng sạch, phỏng chừng đi đường cũng phải chống gậy."
Dường như Lan Tú Mai cũng tưởng tượng ra hình ảnh đó, bà ta đẩy người đàn ông trước mặt một cái: "Ông mới rụng hết răng ấy, đợi tôi đến tuổi đó rồi, tôi sẽ đi làm răng giả, một mình ông không có răng đi."
Nói lời oán trách, nhưng trong đáy mắt của Lan Tú Mai lại mang theo ý cười, hoàn toàn đắm chìm vào trong tương lai tươi đẹp mà Hải Đại Phú miêu tả đó.
"Tú Mai, có câu nói trước đây tôi vẫn không có tự tin nói với bà, nhưng bây giờ thì có rồi."
Hải Đại Phú liếc mắt nhìn người phụ nữ đã già, làn da không còn bóng loáng, trên hai gò má bắt đầu có vết đồi mồi trước mặt với vẻ thâm tình. Lúc trước ông ta là thái giám, còn bà ta là cô cô bị nhà chồng vứt bỏ, hai người nhìn nhau vừa ý mới kết đôi bầu bạn, nhưng nhân duyên như thế, cuối cùng cũng không được chấp nhận.
"Tôi muốn cho bà một gia đình."
Câu nói này của Hải Đại Phú vừa nói xong, Lan Tú Mai đã quay đầu, che mặt khóc.
"Đã từng này tuổi rồi, còn chơi trò kỳ cục." Lan Tú Mai mang theo giọng mũi dày, đẩy Hải Đại Phú một cái, đối phương không đề phòng, trực tiếp ngã ra giường đất, làm tung đống quần áo vốn đã gấp xong.
"Ha ha." Hải Đại Phú cười, ngồi dậy ôm Lan Tú Mai đang ngại ngùng, lần này bà ta không đẩy ông ta nữa, hai người ôm nhau, vô cùng dịu dàng. ...
Thiếu bớt một đám người như Hoàng Vệ Đông, đối với đội bảy của đội sản xuất cũng chính là thôn dân của thôn Đường Thạch, thực ra sự khác biệt cũng không tính là lớn.
Đại đội trưởng của bọn họ Uông Hữu Quý, là nhân vật nổi tiếng bằng mặt mà không bằng lòng với các chỉ thị của cấp trên, lại dựa vào tính bài ngoại không kém Triệu Gia Câu là mấy tính và nếp sống đoàn kết một thể, nắm chặt thôn Đường Thạch trong tay mình, không bị mấy người Hoàng Vệ Đông lừa đi.
Trong mười đội sản xuất, số đại đội trưởng không xảy ra chuyện rất ít, cũng đa phần đều là nhân vật như Uông Hữu Quý, trong thôn người cùng họ chiếm đại đa số, cùng dòng họ cùng gia tộc, cho dù là Hoàng Vệ Đông cũng không dám tùy tiện cách chức của bọn họ, nhưng thôn như vậy cũng khá bài ngoại, đây cũng được tính là có lợi lại có hại.
Hoàng Liên Hoa đã không phải là giáo viên của trường tiểu học công xã nữa, rất nhanh chỗ trống đó đã được cháu gái ngoại của chủ nhiệm công xã mới lên chức chiếm, đối phương cũng không học hơn Hoàng Liên Hoa mấy năm, nhưng hơn ở chỗ biết chừng mực, biết thời điểm này không thể gây chuyện cho cậu mình, chỉ ngoan ngoãn làm giáo viên tiểu học của mình, nhận tiền lương không cao cũng không thấp, thế này cũng đã mạnh hơn Hoàng Liên Hoa không ít.
Sau khi Hoàng Vệ Đông rớt đài, bên công xã cũng không phải chưa từng làm qua công tác tư tưởng cho Hải Đại Phú và Lan Tú Mai, muốn hai người bọn họ lại về trường tiểu học dạy, bởi vì Hoàng Liên Hoa đi rồi, những học sinh bị cô ta đuổi khỏi trường lúc đầu đó cũng có thể theo lệ trở về trường học đi học.
Bạn cần đăng nhập để bình luận