Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 318: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 22

Chương 318: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 22Chương 318: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 22
"Lão gia, hôm nay sau khi bãi triều sao người cứ mày chau mặt ủ vậy, đã xảy ra chuyện gì sao?"
Trong phủ tướng quân ở Trấn Tây, một người phụ nữ trung niên xinh đẹp hỏi một người đàn ông thân thể cường tráng mà trên mặt lại tràn đầy vẻ ưu tư.
"Bệ hạ chuẩn bị xuất binh đến bộ tộc Đại Xích rồi."
Hoắc Hoài An nhấp một ngụm trà rồi lại thở dài than thở với vợ cả của mình.
Ông ta là thân tín của bệ hạ, lần này xuất chinh vào bộ tộc Đại Xích tuy rằng có tướng quân Vạn cùng mấy người con trai của ông ấy đóng quân ở Tây Bắc nhưng để đề phòng, bệ hạ chắc chắn sẽ phái ông ta đi cùng.
Hoắc Hoài An lại chẳng phải người ham sống sợ chết, một lão tướng như ông ta thế này đã sớm quen chiến đấu ở trên chiến trường rồi, gác đi vấn đề sống chết thì điều ông ta lo lắng lúc này là con trai lớn của mình Hoắc Hướng Thiên.
Hoắc Hoài An quanh năm chinh chiến bên ngoài, hậu viện cũng không có bao nhiêu người phụ nữ, ngoài vợ cả Sử Thị thì chỉ có một người vợ lẽ lúc còn trẻ được cụ nhà ban tặng cùng với một nha hoàn thông phòng khi Sử Thị mang thai để đề phòng vợ lẽ lên mặt nên đẩy vào.
Không biết nguyên nhân do thủ đoạn cao minh của Sử Thị hay là bởi vì Hoắc Hoài An quanh năm không ở nhà mà cho đến nay phủ tướng quân Trấn Tây chỉ có Sử Thị sinh hai đứa con trai, người vợ bé thông phòng còn lại chưa từng mang thai.
Con trai trưởng Hoắc Hướng Thiên và Hoắc Hoài An giống nhau như đúc, mình hổ thân gấu, cao to lực lưỡng mới 13 tuổi đã cùng với Hoắc Hoài An ra chiến trường. Năm nay 16 tuổi đã là tiểu tướng quân của Trấn Tây tiếng tăm lẫy lừng, đi ra ngoài ai mà chẳng khen một câu hổ phụ sinh hổ tử, là đứa con trai mà Hoắc Hoài An yêu thích và tự hào nhất.
Con trai thứ Hoắc Hướng Túc, lúc Sử Thị mang thai tám tháng do một lần ra ngoài lễ Phật con ngựa bất ngờ bị hoảng sợ dẫn đến sinh non, thân thể yếu ớt không thể tập võ nhưng mà cậu ta thông minh bẩm sinh, 3 tuổi đã thuộc lòng "Thiên tự văn", 6 tuổi đọc thuộc "Luận ngữ” thêm nữa cơ thể mảnh khảnh trẻ trung, dung mạo sánh với Phan An, chỉ mới 14 tuổi đã là ứng cử viên con rể tốt nhất trong lòng của khá nhiều người.
Nhà họ Hoắc đã có Hoắc Hướng Thiên tòng quân, cũng không cần đứa con trai khác phải gánh vác, Hoắc Hoài An tuy rằng xem trọng Hoắc Hướng Thiên nhất nhưng lại xót xa đứa con trai nhỏ cơ thể suy yếu này nhất. Đặc biệt là Sử Thị, cô ta vẫn luôn cảm thấy lúc đó mình quá sơ suất mới khiến cho con trai nhỏ bị sinh non. Hơn nữa sau khi con trai cả hiểu chuyện thường theo phu quân đóng quân ở doanh trại, đương nhiên tình thương của người mẹ có bao nhiêu đều dồn hết vào đứa con trai nhỏ vẫn luôn bầu bạn bên cạnh cô ta.
Hai đứa con trai một văn một võ, trước đây Hoắc Hoài An và Sử Thị đều rất hài lòng nhưng ai nào ngờ mấy ngày trước đứa con trai lớn trước giờ cơ thể vẫn luôn khỏe mạnh bị trúng gió độc, đồng thời cũng lây nhiễm cho đứa con trai nhỏ. Uống thuốc, châm cứu khó khăn lắm mới chữa khỏi, hai vợ chồng còn chưa kịp thả lỏng chuyện phiền phức lại xảy ra.
Đứa con trai lớn vốn kiên cường mạnh mẽ bỗng nhiên không thể luyện võ, ba của cậu ta vừa dẫn cậu ta đến sân luyện võ, cậu ta đau đầu, đau tay, đau chân, hai chữ "kháng cự" xem chút đã viết thẳng lên trên mặt. Hoắc Hoài An tức giận muốn đánh cậu ta, nhưng mà nghĩ đến con trai lớn vừa khỏi bệnh nặng lại không nỡ ra tay.
Mà cậu con trai nhỏ cơ thể vốn dĩ yếu ớt, mắc cái bệnh này trái lại bắt đầu như rồng như hổ, cũng không đọc sách mà mỗi ngày chỉ muốn cùng ba cậu ta chui vào sân luyện võ, thường trở về với cả thân người bầm tím làm Sử Thị đau lòng vô cùng.
Nếu như phải khai chiến với bộ tộc Đại Xích, Hoắc Hướng Thiên - người thủ lĩnh đời kế tiếp của tướng quân nhà họ Hoắc chắc chắn phải ra chiến trường nhưng dựa theo cơ thể xương cốt bây giờ của cậu ta vừa đụng vào vũ khí đã mềm oặt, đao kiếm trên chiến trường không có mắt cũng chỉ có nước bỏ mạng.
Nhưng nếu như mang Hoắc Hướng Túc đi, cậu ta dù sao cũng mới bắt đầu luyện võ không lâu, mặt mũi trắng trẻo dáng vẻ thư sinh, căn bản không thể thu phục quân chúng. Nguy hiểm trên chiến trường tuyệt đối không phải là thứ mà mấy trận đánh nhau nho nhỏ trên sân luyện võ có thể so sánh được. Hoắc Hướng Thiên từ nhỏ đã lớn lên trong doanh trại, Hoắc Hoài An rất yên tâm với cậu ta nhưng Hoắc Hướng Túc từ nhỏ chưa từng đến chiến trường, điều này làm Hoắc Hoài An thế nào cũng không dám dẫn cậu ta đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận