Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 255: Gia Đình 3

Chương 255: Gia Đình 3Chương 255: Gia Đình 3
"Con xới cơm ra làm gì thế, lát nữa sẽ nguội hết."
Vạn Kim Chỉ có chút không hiểu, mặc dù bây giờ thời tiết đã chuyển ấm rồi, nhưng cũng không cần bới hết cơm ra để trên bàn thế chứ.
"Không phải, đây là cho Phi Túc ăn."
Mấy ngày trước Lăng Điềm nấu một bữa cơm cho hai ba con nhà họ, cô lục hết cả phòng bếp cũng không tìm thấy một cái bát cơm có kích cỡ bình thường, duy chỉ có hai cái bát múc canh và một cái thùng cơm bằng gỗ cực kì nổi bật.
Liên tưởng đến lúc học, có thấy qua lượng cơm của Phi Túc, trong lòng Lăng Điêm hoài nghi, lúc anh chàng này với chú Phi ăn cơm ở nhà họ, có phải chưa bao giờ ăn no không.
Phi Túc thấy lượng cơm dạ dày vương của mình bị Điềm Điềm yêu dấu vạch trần rồi, anh có chút tuyệt vọng.
Ba anh từng nói, cô gái bình thường đều không thích đàn ông ăn quá nhiều, bởi vì họ sẽ cảm thấy mình tìm được cái thùng cơm chứ không phải người yêu.
"Biết ăn ngon, ăn được là phúc đấy."
Lan Tú Mai hiểu, thấy dáng vẻ Phi Túc thế này, có gì mà không hiểu được, trong lòng bà ta cảm thấy buồn cười, nhưng bề ngoài vẫn rất hiền từ an ủi đứa trẻ Phi Túc đó: "Sau này đến nhà không cần làm khách nữa, muốn ăn bao nhiêu thì ăn bấy nhiêu."
"Đúng vậy, mẹ, mẹ không biết đâu, nhìn Phi Túc ăn cơm ngon miệng như thế cũng khiến người khác cũng muốn ăn theo đấy, lúc đầu ở trường, con cứ nhìn anh ấy ăn, nhờ thế mà con ăn thêm được nửa bát nhỏ đấy."
Lăng Điềm cảm thấy đàn ông nhà mình có thể ăn tốt, như vậy thì sau này mình nấu món mới không cần lo ăn không hết, không sợ lãng phí nữa rồi.
Phi Túc vừa nghe thấy Điềm Điềm khen mình thì lập tức tràn đầy sức sống, thì ra nhìn mình ăn cơm có thể làm cho Điềm Điềm có khẩu vị tốt sao? Anh là một người thành thật, đương nhiên sẽ không cảm thấy Điềm Điềm đang dỗ anh.
Tiếp theo đó, người cả nhà cứ chăm chú nhìn Phi Túc lùa cơm vào trong miệng, dạ dạy đó như không đáy vậy, đừng nói, thấy anh ăn ngon miệng như vậy, khẩu vị của mọi người cũng được anh cải thiện lên.
Một bàn lớn các món ăn được chuẩn bị đặc biệt để chiêu đãi người yêu của hai cô con gái đã bị cuốn sạch như một cơn bão.
Nhìn Phi Túc ăn miếng cơm cuối cùng, Vạn Kim Chi nghĩ thầm trong lòng, bà ấy không chỉ phải chuẩn bị kem dưỡng trắng cho con rể hai tương lai mà còn phải chuẩn bị một ít thuốc giảm cân nữa, chứ cứ tiếp tục ăn như thế này, con gái bà ấy có khi nào bị đè chết trên giường không?
Nghĩ như vậy, Vạn Kim Chi rất hoảng, bà ấy phải nói cho con gái biết, hai người họ có thân thể chênh lệch như vậy, sau này cho dù có chiều đàn ông, cũng không thể để anh nằm trên được đâu.
Bà ấy với Lăng Quốc Đống thỉnh thoảng cũng trao đổi với nhau để có cảm giác mới lạ, thú vị, nhưng họ trao đổi, đó là chết người đấy. ...
"Về rồi à, thế nào rồi?" Phi Lôi Đình ngồi bắt chéo chân, tay lật cuốn tiểu thuyết võ hiệp đang nổi hiện nay, cuốn sách này được lưu truyền từ bên Hongkong tới đây, tác giả cuốn sách trên tay ông ta là Cốt Long, một tác giả khá nổi tiếng, nội dung thì vô cùng đặc sắc, một người đàn ông độc thân như Phi Lôi Đình đọc xong cũng thấy máu huyết dâng trào, xét về tính tiêu tốn thời gian thì còn mất nhiều thời gian hơn xem tivi.
“Cũng được."
Phi Túc trả lời ông ta chỉ với vỏn vẹn hai chữ, anh đi từ phòng khách đến trước cửa phòng mình rồi lại đi từ cửa phòng mình đến cửa phòng khách, anh cứ đi tới đi lui như vậy khiến Phi Lôi Đình muốn yên tĩnh đọc sách cũng không được.
"Ái chà, tay còn xách gì thế kia, chú Lăng và dì Vạn cho đấy à?" Phi Lôi Đình nhìn cái túi đẹp đế trong tay con trai mình, ông ta bỗng hiểu vì sao con trai mình cứ đi tới đi lui trong phòng, thì ra là chờ ông ta hỏi tới cái túi.
"Ha ha, dì Vạn cho, hình như là sữa rửa mặt gì đó đang rất phổ biến."
Phi Túc mở hé cái túi, vô cùng thận trọng mà đưa cái túi đến trước mặt ba mình, như thể sợ đồ trong đó sẽ mọc chân mà chạy mất vậy.
Nhờ thằng con trai cố làm màu nên cuối cùng ngoại trừ hình dáng vuông vức của cái hộp ra, ông ta chẳng nhìn thấy thứ gì khác cả.
"Chỉ cho mình con."
Phi Túc nhấn mạnh, cái túi này là sau khi người anh rể tay trói gà không chặt kia rời đi, dì Vạn len lén đưa cho anh, chắc hẳn dì Vạn vô cùng hài lòng với anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận