Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 165: Mở Quán 3

Chương 165: Mở Quán 3Chương 165: Mở Quán 3
“Hình như là vậy."
Vạn Kim Chỉ tùy ý nói chuyện, cũng sắp đến lúc mở quán, một đám người không nói thêm nữa gì nữa, khẩn trương chuẩn bị. ...
"Mẹ, sáng hôm nay bán thế nào?"
Hai chị em Lăng Kiều và Lăng Điềm vừa tan học đã đi thẳng đến cửa tiệm của gia đình, bên ngoài cửa tiệm vắng vẻ thê lương, cũng không thấy bóng dáng khách hàng.
Không lý nào?
Lăng Điềm nhìn bốn phía, bây giờ đúng là lúc tiểu học và trung học tan học, còn là thời gian tan tâm của một vài đơn vị cơ quan và nhà xưởng gần đây, đúng là thời điểm lưu lượng người lớn nhất.
"Cả buổi sáng bán được hai cân ruột heo, một cân ngó sen cắt lát và ba cân đậu tương." Tâm tình của Vạn Kim Chi có hơi sa sút, cảm thấy cửa hàng này thật đúng là không dễ mở như vậy, mặc dù cô ấy chuẩn bị rất nhiều, lần đầu mở tiệm vẫn bị lạnh nhạt.
Buổi chiêu Lăng Quốc Đống có tiết nên phải đi về trước, trong cửa hàng cũng chỉ còn lại Vạn Kim Chỉ và tiểu thái tử Lăng Tráng, Hải công công và Lan cô cô cũng về nhà nấu cơm cho người lớn trẻ con, trong cửa hàng dựng một cái bàn, đến lúc đó bọn họ sẽ lấy đồ ăn lại đây.
"Như vậy không thể được." Việc buôn bán lúc trước của Lăng Kiều cũng là từ cơ sở bước lên, đương nhiên biết tình huống như vậy nên xử lý thế nào.
"Mẹ, mẹ cắt thịt đầu heo thành hạt lựu, còn có thức ăn chay như ngó sen linh tinh, sau khi cắt xong để toàn bộ trong chén đĩa, những cái này coi như làm đồ ăn thử miễn phí, giá cả của món kho trong quán chúng ta không tính là rẻ, người không nếm thử hương vị đương nhiên không dám mua, nhưng nếu từng ăn qua, con tin vẫn có không ít người nguyện ý mua về nhà nhiều thêm một phần đồ ăn sẵn cho người trong gia đình."
Món kho không giống với đồ ăn khác, sau khi lạnh cơ bản không có bao nhiêu mùi, sớm biết vậy ngay từ đầu nên để một nồi nước kho, đặc biệt nấu ở trong quán, như vậy cũng có thể hấp dẫn thêm một vài khách hàng.
Vạn Kim Chỉ rất nhanh đã hiểu ý của con gái, mẹ con bắt đầu hành động.
Không thể không nói chủ ý này của Lăng Kiều vẫn rất nắm bắt lòng người, nhất là thời đại này, ăn thịt không cần trả tiền ai không vui, thời gian không bao lâu bên ngoài quán kho thịt đã có không ít người vây quanh.
"Chị, món kho của nhà chúng ta đảm bảo ăn ngon."
Tiểu thái tử cũng không luống cuống chút nào, bưng chén đĩa nhỏ làm đứa bé giữ cửa đón khách ở ngoài cửa quán, bộ dạng của cậu bé trắng mập thanh tú, ngoan ngoãn lanh lợi đứng ở đó đã gợi tới sự yêu thích của các dì các bà, huống chi miệng cậu bé còn ngọt, cứ cấp bậc dì thì kêu chị, cấp bậc ba thì kêu dì, một đám người đang chuẩn bị tan tâm về nhà hoặc là đón đứa nhỏ tan học về đều bị tiếng gọi âm ĩ của cậu bé hấp dẫn lại đây.
Vốn chỉ nghĩ nếm thử hương vị một chút, dù sao một miếng thịt heo một đồng một một cân, mà thịt kho phải hai đồng hai một cân, tuy nói cũng có chỉ phí của đủ loại hương liệu, nhưng trên tổng thể mà nói vẫn không có lời bằng nhà mình làm. Nhưng vừa nếm thử mọi người đã phát hiện sự khác nhau, thịt nhà mình kho cũng sẽ không thơm không ngon như vậy, món của quán nhà này không biết làm thế nào, đừng nói món ăn mặn, đến ngay cả thức ăn chay cũng ngon khiến người ta không dừng miệng được.
Ngó sen thơm cay giòn, đậu tương luộc cực kỳ ngon miệng, còn có rau khác như rong biển linh tỉnh, mỗi món đều khiến người ta không bới móc được khuyết điểm, giá cả của món ăn mặn không chấp nhận được, mua phần thức ăn chay dù sao cũng có thể, nhất là sen cắt lát đậu tương linh tinh, cho đàn ông trong nhà nhắm rượu cũng ngon.
Một khi có người đầu tiên ăn, việc làm ăn rất nhanh đã đi lên, nếu không phải Hải công công và Lan cô cô nấu cơm xong đúng lúc chạy tới, chỉ một người lớn Vạn Kim Chi và mấy đứa nhỏ Lăng Kiều bọn họ, đủ luống cuống tay chân rồi.
Phi Túc nhìn thấy đám người tụ thành một cục, lại nhìn cô bé đáng yêu đứng ở trong quầy sạch sẽ, giãm lên ghế nhỏ, mặt đỏ lên cũng gia nhập cuộc chiến. ...
"Tôi muốn mười cân đầu thịt heo, hai cân sen cắt lát, hai cân rong biển kết, lại thêm một cân đậu tương luộc.
Vẻ mặt Phi Túc nghiêm túc, nhìn thấy món kho rực rỡ muôn màu trong quầy, rối rắm thật lâu sau báo ra một chuỗi con số dài.
"Mười cân thịt đầu heo, nhiều như vậy sợ là ăn không hết đó?" Lăng Điềm trông thấy một chàng trai cao lớn khỏe mạnh trước mắt, tuy rằng vui mừng vì xuất hiện một người mua lớn, nhưng cần nhắc nhở cô bé vẫn phải hỏi thử xem.
Bạn cần đăng nhập để bình luận