Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 218: Anh Rể Cả 1

Chương 218: Anh Rể Cả 1Chương 218: Anh Rể Cả 1
Lăng Điềm quan sát người thanh niên đó từ trên xuống dưới, đối với người đàn ông hiếm khi xuất hiện bên cạnh chị cả, cô nhất định phải kiểm tra rõ ràng.
Vóc dáng của người thanh niên có hơi gầy, không cường tráng như anh Túc. Lăng Điềm cảm thấy đàn ông vẫn nên to lớn một chút thì có thể cho người ta cảm giác an toàn hơn. Nhìn ngoại hình, không thể nói là đẹp trai bao nhiêu, nhưng cũng gọi là mặt mũi cân đối. Điều khiến người ta khen ngợi chính là khí chất chín chắn nghiêm chỉnh trên người anh ta, cộng với đôi mắt đeo cặp kính gọng vàng trên sống mũi, có một cảm giác kì diệu.
Cũng không thể nói là nhã nhặn bại hoại được, Lăng Điểm cảm thấy, giống như vị tổng giám đốc ưu tú thường xuất hiện trong các bộ phim truyền hình đời sau, nói tóm lại, anh ta chính là kiểu người đàn ông rất lợi hại.
[Nhã nhặn bại hoại (rJ&*%): Mô tả những người bề ngoài nhã nhặn thư sinh nhưng bên trong lại đen tối. Đặc biệt đối với các anh đẹp trai đeo kính, cảm giác "nhã nhặn bại hoại" toát ra từ họ giống như một liều thuốc mê. ]
Năm nay Tất Thiên Hữu hai mươi hai tuổi, nói ra cũng khéo, vừa hay là học trưởng năm tư đại học của Lăng Kiều, hai người gặp lại nhau vào lúc Lăng Kiều báo danh năm nhất. Lúc đó anh ta đã nhận ra Lăng Kiều rồi, nhưng thấy ba mẹ đối phương đều đi theo, anh ta cũng ngại tới bắt chuyện, dẫu sao lúc đó anh ta cũng không biết, cô gái bênh vực lẽ phải năm đó, có còn nhớ đến sự tôn tại của một người như anh ta không.
Thế giới này với thế giới kia trong kí ức của Lăng Kiều gần như không có khác biệt gì, chỉ duy những người bên cạnh cô, bởi vì một vài thay đổi ngoài ý muốn, nên hoàn toàn bước vào cùng một quỹ đạo, Tất Thiên Hữu chính là một trong số đó.
Theo quỹ đạo ban đầu, Tất Thiên Hữu đã hoàn toàn mất cơ hội học tập vì người thây cấp một vô đạo đức của mình, sau này anh ta có thể leo lên vị trí đó là hoàn toàn nhờ vào sự may mắn và chăm chỉ chịu khó của bản thân.
Trong những năm 1980 và 1990. có vô số cơ hội, tất cả phụ thuộc vào việc bạn có đủ dũng khí và đủ trí tuệ hay không. Tất Thiên Hữu dựa vào khối tài sản ròng khổng lồ mà mình xây dựng nên, lúc đó anh ta không thiếu tiên, không thiếu địa vị, điều nuối tiếc duy nhất chính là ban đầu không có hoàn thành việc học, lúc ngoài ba mươi tuổi, lại dựa vào sự tiện lợi của thân phận, trở thành học sinh dự tính của khoa quản lý ở một trường đại học, xem như là bạn học vinh dự, bỏ ra thời gian bốn năm trời, thỏa mãn ước mơ lớn của mình, vào thời điểm đó, cũng xem như là một cuộc nói chuyện thú vị trong giới kinh doanh của Giang Chiết.
Lúc đó Lăng Kiều cũng nghe qua chuyện này, không ngờ đến kiếp này, Tất Thiên Hữu không cần phải tốn một số tiền tài trợ lớn, mà dựa vào học thức của mình thi đậu vào trường học cao nhất ở Giang Chiết. Cuộc đời của anh ta, có lẽ đã nảy sinh thay đổi kể từ giây phút Hải công công bọn họ xuất hiện rồi.
Lăng Kiều nhìn người đàn ông đứng bên mình, tâm trạng có chút phức tạp, đặc biệt là khi nghĩ đến những lời mà anh ta nói với mình lúc ở Cảng Thành, đường đường là một người phụ nữ mạnh mẽ, nhưng cũng không tránh khỏi có chút thẹn thùng, cũng có chút rối bời.
"Đây là Tất Thiên Hữu, lúc nhỏ chúng ta cùng học với nhau ở trong thôn, có lẽ Điềm Điềm không nhớ rõ nữa rồi, lúc đó chỉ học chung với nhau vài tháng, anh ấy đã được chia đến lớp lớn rồi." Lăng Kiều nhìn biểu cảm hoang mang của em gái, giới thiệu hai người cho nhau: "Em gọi anh ấy là anh Thiên Hữu là được rồi, Thiên Hữu, đây là em gái em, Điềm Điềm, anh biết rồi. Còn kia là con trai của chú Phi mà em thường nhắc với anh, tên Phi Túc, anh gọi cậu ấy là Phi Túc hay Tiểu Túc đều được."
"Chào anh Thiên Hữu.”
"Chào anh Tất."
Phi Túc khó hiểu quan sát người đàn ông xa lạ đột nhiên xâm nhập vào này, không cao bằng anh, không to bằng anh, ba anh nói rồi, phụ nữ đều thích đàn ông có mùi vị đàn ông, đối với bạn khác giới mà nói, hiển nhiên anh có sức hấp dẫn hơn.
Trong lòng Phi Túc lại vui sướng rồi, nghĩ đến trong mắt ba mẹ vợ tương lai, vẫn là anh được lòng người hơn.
Đều là người đợi cá cắn câu, ai mà không nhìn được suy nghĩ của nhau, Tất Thiên Hữu này vừa nhìn là biết nhắm tới chị cả Lăng rồi, như thế cũng tốt, để anh ta mau chóng cưới người rồi dẫn đi, để tránh cả ngày từ sáng đến tối giành Điềm Điềm với anh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận