Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 401: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 63

Chương 401: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 63Chương 401: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 63
Nhưng không sao cả, một cái năm năm đã chịu đựng được rồi, năm năm thứ hai còn có thể xa sao, thịt thơm ngào ngạt luôn có thể ăn được.
Phi Túc tin tưởng tràn đầy an ủi chính mình. ...
"Công chúa, chúng ta nên đi về thôi."
Sile nói với Olivia, các cô đi ra ngoài đã nửa ngày, cho dù công chúa muốn hít thở không khí giải tỏa buồn bã cũng gần đủ rồi.
"Sile, cô để ta đi dạo thêm chút nữa đi."
Olivia làm nũng với hỗ vệ nữ của mình, lân này đi ra ngoài các cô đều cải trang đầy đủ, hơn nữa hai người đều mặc áo choàng dày, đeo mặt nạ bảo hộ, gần như chỉ lộ ra cặp mắt.
Hiện tại trong thành Rhine ngư long hỗn tạp, tộc đàn khác nhau vì tị nạn đi vào nơi tương đối an toàn này, đủ loại cách ăn mặc, bao kín giống như các cô vậy, cũng có không ít.
"Công chúa, cần phải trở về."
Sile nhấn mạnh, bọn họ ra ngoài lúc sáng sớm, khi đó người ít nhất, hiện giờ người đã bắt đầu nhiều hơn, nhất là trên đường cái, càng đông nghịt, Sile một tấc cũng không rời trông coi tiểu công chúa, còn phải cảnh giác người đi đường bốn phía, liên tục nửa ngày, thần kinh cũng sắp căng chặt đến cực hạn.
"Chỉ một lát thôi, Sile, trong thành Rhine này còn có chỗ nào náo nhiệt mà chúng ta chưa dạo qua không."
Olivia khó khăn lắm mới ra ngoài một chuyến, mới không muốn trở về nhanh như vậy đâu.
"Tuy rằng thành Rhine lớn, nhưng lục tục mấy năm nay, nơi có thể đi dạo chúng ta đều đã đi dạo rồi."
Sile không dám mạo hiểm dẫn tiểu công chúa đi những nơi có dòng người quá dày đặc, ví dụ như lính đánh thuê công hội, ví dụ như một vài quán rượu náo nhiệt hoặc là sân thi đấu thể thao, chỉ dám dẫn cô ấy đi một vài điểm tiểu cảnh tương đối mà nói là không nhiều người.
Hiện giờ người trong thành càng đến càng nhiều, ai cũng không biết người tới đều là những người nào, thật sự là dân chúng chạy nạn tới hay là cái gì, cho nên ngay cả điểm tiểu cảnh này Sile cũng không dám mang công chúa đi, chỉ dám dẫn đối phương đi tới con phố ngoài học viện Rhine kia, nghĩ dù cho thế nào, không ai dám ở địa bàn có mấy vị cường giả thánh cấp gây chuyện nhỉ.
Olivia có chút thất vọng, nhưng nhìn thấy sự lo lắng và đề phòng trong mắt Sile, cứ cảm thấy mình giống như trở thành một đứa nhỏ không hiểu chuyện, chỉ có thể cúi đầu, ngoan ngoãn đi đến tòa thành các cô ở.
Trên thực tế bản lĩnh của Olivia cũng không thấp, làm hoàng giả tộc Tinh Tinh do mẫu thụ Tinh Linh sinh dục, mới vừa sinh ra, cô ấy đã có được ma lực cùng cấp với đại ma pháp sư.
Hơn nữa thiên phú của cô ấy là cao nhất trong các Tinh Linh hoàng nhiệm kỳ trước, ma pháp sư hệ mộc, độ tinh khiết của ma hạch mãn cấp, tinh thần lực mãn cấp.
Tuổi thọ của tộc Tinh Linh kéo dài, hầu như Tinh Linh bình thường cũng có thể có tuổi thọ bảy tám trăm năm, tuổi thọ của hoàng tộc càng dài, hai trăm tuổi mới là kỳ trưởng thành của cô ấy.
Khi Olivia đi vào trong thân thể này, công chúa Tinh Linh đã một trăm chín mươi tuổi, hiện giờ vừa khéo một trăm chín mươi lăm, cách thời gian cô ấy trưởng thành cũng không xa. Nói chung, ngày công chúa Tinh Linh trưởng thành, chính là ngày Tinh Linh hoàng nhiệm kỳ trước trở vê mẫu thụ Tinh Linh, cho nên thời gian năm năm này dù là đối với cô ấy hay là đối với tộc Tinh Linh, đều vô cùng quan trọng.
Hiện tại cảnh giới của cô ấy dừng lại ở cấp bậc ma đạo sư, vốn nên rất cao, mỗi một nhiệm kỳ Tinh Linh hoàng khi đi lên ngôi vị hoàng đế đều phải là cường giả thánh cấp, nhưng trong năm năm này, Olivia là tồn tại giống như mẫu thụ Tinh Linh đối với những Tinh Linh rời khỏi rừng tinh, mỗi một ngày đều chia sẻ ma lực căn nguyên của mình với những Tinh Linh khác.
Những Tinh Linh ấy sống yên bình ở địa phương ngoài rừng tỉnh linh, làm công chúa Tinh Linh cảnh giới của cô ấy bởi vì vậy mà không được thăng cao, đây là vì cô ấy là hoàng tương lai của tộc Tinh Linh, phải hi sinh trả giá.
Sile đi đến một chỗ rẽ, ghé mắt nhìn thấy hôm nay người xếp hàng bên ngoài quán món kho nhà họ Lăng lại ít ỏi không có mấy người, nhớ tới món dưa muối sạch bách trong nhẫn không gian, nước miếng không tự giác tiết ra.
“Công chúa điện hạ, xin chờ tôi một lát."
Nếu đến cũng đến đây rồi, vậy mua ít đồ ăn về, dù sao mấy món đó bạn chưa từng ăn sẽ nói khó ăn cỡ nào, làm Tinh Linh thành thực, cô ấy nên vì hết thảy đánh giá của mình đưa ra phán xét công bằng nhất.
Olivia vốn còn đang thất thần, nghe thấy lời nói của Sile thì tùy ý gật đầu.
Khoảng cách cũng chỉ mười bước, Sile vừa gọi món ăn với cô chủ nhỏ trong quán, ánh mắt vừa không dời khỏi trên người công chúa điện hạ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận