Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 200: Tìm Kiếm 2

Chương 200: Tìm Kiếm 2Chương 200: Tìm Kiếm 2
Vòng eo ngày càng phình ra, vết chân chim nơi khóe mắt ngày càng hiện rõ cùng với tính cách càu nhàu dông dài càng ngày càng quá đà sau khi biết tin hai ông bà được xét xử lại, đối với một người vợ như vậy, Hải Bác Xương nào còn muốn săn sóc, che chở như trước nữa.
Mấy ngày nay, Hải Bác Xương luôn nghĩ, nếu ngày đó không cưới Kim Phượng, mọi chuyện sẽ không đến nông nỗi như ngày hôm nay, ba mẹ vẫn là giáo sư đại học được người ta tôn sùng, cho dù anh ta không cần làm việc cũng có thể sống một cuộc sống không phải lo đến cơm áo gạo tiền.
Càng nghĩ anh ta càng thấy đúng, có những lúc vợ và con cái không để ý, ánh mắt anh ta khi nhìn Kim Phượng lại mang đầy vẻ cay độc.
Anh ta từng nghĩ, sau khi tìm được ba mẹ, nếu họ không muốn tha thứ cho anh ta, anh ta sẽ đẩy hết mọi tội lỗi trước đây mình gây ra lên đầu Kim Phượng, cùng lắm thì anh ta ly hôn với Kim Phượng là được, năm nay anh ta vẫn chưa tới bốn mươi, nếu ba mẹ bằng lòng nhận lại đứa con trai này, đồng thời cùng anh ta về lại thủ đô, anh ta tin chắc với điều kiện của bản thân, anh ta có thể kiếm một người mẹ tốt hơn cho con trai con gái mình.
Vợ mới của anh ta chắc chắn sẽ hiền lành hơn Kim Phượng, sẽ không làm ba mẹ tức giận, cả nhà họ sẽ quay trở lại khoảng thời gian êm đềm hạnh phúc như xưa.
Kim Phượng đương nhiên không biết chồng mình đang nghĩ gì trong đầu, thấy chồng quát lớn, cô ta bĩu môi nhưng cũng không tiếp tục oán giận nữa.
"Bác gái à, ở vùng này có quán ăn nào tên là Nhất Khẩu Hương không?"
Cô gái trẻ trong thôn đó nói, ba mẹ mấy đứa cháu gái cháu trai nuôi của hai ông bà già đó mở một cửa tiệm bán thịt kho, tên tiệm là Nhất Khẩu Hương, cụ thể mở ở đâu thì không biết nhưng cũng coi như có chút manh mối.
Kim Phượng không nhịn được mà lầm bầm trong lòng, còn mở tiệm bán thịt kho nữa chứ, hai ông bà này sống càng lâu tư tưởng càng thụt lùi, qua lại thân thiết với một hộ cá thể, không sợ mất mặt à.
"Nhất Khẩu Hương? Chưa từng nghe nói đến."
Tin tức thời này không được truyền đi nhanh chóng như thời sau, ở đâu có quán ngon mới nổi thì chẳng mấy chốc những người quan tâm đến phương diện này trên mạng đã nắm rõ thông tin của tiệm đó rồi, hơn nữa, tiệm chi nhánh của nhà họ Lăng còn chưa được khai trương, số người biết đến tiệm bán thịt kho nhà họ không ít nhưng nếu đặt trong phạm vi của toàn thành phố thì số người đó cũng chẳng đáng là bao.
“Anh trai, anh có nghe qua tiệm Nhất Khẩu Hương không?"
Hải Bác Xương và Kim Phượng đi khắp đường lớn ngõ nhỏ, gặp ai thì hỏi người đó, bọn họ để hai đứa nhỏ ở lại chỗ trọ, dẫu sao thì biển người mênh mông, họ không nỡ để bọn nhỏ chịu cực.
"Chưa từng nghe nói tới."
Câu trả lời như này, hai vợ chông nghe đến nhàm tai rồi.
"Hay là chúng ta tới đại học sư phạm Giang Chiết hỏi thử đi?" Kim Phượng có chút ủ rũ, xoay người vê phía chồng đề nghị.
Cô gái trẻ đó còn nói, người chồng bây giờ là sinh viên đại học sư phạm Giang Chiết, học ngành gì thì cũng không rõ, trường đại học có biết bao nhiêu sinh viên, cũng không biết phải đến đâu tìm nữa. "Đành thế vậy."
Hải Bác Xương nhíu nhíu mày, anh ta vốn không muốn tới trường đại học, anh ta đường đường là con trai của hai vị giáo sư thế mà chỉ học hết cấp ba, người đàn ông dưới thôn quê đó lại thi đậu đại học, nếu không phải tình huống bất đắc dĩ, Hải Bác Xương thật sự không muốn tới trường đại học, điều này khiến anh ta cảm thấy vô cùng nhục nhã.
"Hai người mới hỏi tiệm Nhất Khẩu Hương à?" Lúc hai người đang mày mò tìm tuyến xe bus đến trường đại học sư phạm Giang Chiết thì có một người đàn ông tâm ba bốn mươi tuổi chặn họ lại.
"Sao thế, hai người cũng biết đến danh tiếng của Nhất Khẩu Hương à, không phải tôi nói quá lời đâu, món thịt kho nhà họ thực sự rất ngon, nói ra thì tôi làm tài xế đã hơn hai mươi năm nay, đi qua biết bao nhiêu tỉnh thành, ăn qua biết bao nhiêu quán ăn nổi danh, móng heo kho nhà họ thì ôi thôi ngon phải biết."
Người đàn ông đó giơ ngón tay cái lên, khen không dứt miệng.
"Nghe khẩu âm của hai người thì hình như là người từ nơi khác đến đúng không, tôi đề cử hai món mới của tiệm họ là lạp xưởng và thịt muối, mỗi ngày nấu cơm rồi ăn cùng với mấy miếng lạp xưởng, mấy miếng thịt muối, chỉ cần nhiêu đó với cơm trắng thôi cũng đủ khiến anh ăn không ngừng nổi rồi, hơn nữa mấy món đó để được lâu, lúc đón năm mới mua về làm món chính cho nhà, xào với ít rau củ cũng ngon lắm, nấu canh cũng được, ăn kiểu nào cũng ngon, anh đây thật không lừa hai người đâu, có tiền thì nhớ mua nhiều một chút, đem về tặng người thân bạn bè."
Bạn cần đăng nhập để bình luận