Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 321: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 25

Chương 321: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 25Chương 321: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 25
Ai cha một tiếng rồi Tiểu Thái tử nhét một con thỏ vàng trong số đó vào miệng, vì sợ bánh đậu nành giòn bình thường khô quá nên Lăng Điềm đặc biệt dùng phương pháp cải tiến của mình, vừa giữ được mùi hương nồng đậm nguyên bản của nó mà tăng thêm vị mềm ẩm, dẻo và ngọt. Hơn nữa kích thước mỗi cái được làm ra chỉ bằng khoảng một đồng xu của thời hiện đại, vừa hay có thể để em trai một miếng ăn hết cả cái.
Bất hiếu, Yên Đế cảm thấy lý do đứa trẻ xui xẻo này tỏ vẻ thích Nghiên Quý nhân mà bây giờ hắn ta đang chiếm cứ chỉ đơn giản bởi vì hắn ta là đối tượng để cậu bé khoe khoang thích hợp nhất.
"Ăn hết rồi, ngươi yên tâm đi, lần sau ta sẽ nhớ giữ lại cho người một miếng."
Để mau mau lớn lên, lượng cơm trong mỗi bữa ăn gân đây của Tiểu Thái tử Lăng Nghiêu đều khá nhiều, một đĩa điểm tâm nhỏ thật ra cũng chỉ có mười cái bánh ngọt nhỏ, mười miếng là hết sạch rồi.
Bên mép miệng của cậu bé còn dính vụn bánh, phát giác thấy Nghiên Quý nhân đang nhìn chằm chằm cái đĩa của mình, xoa cái bụng nhỏ hơi căng lên, ánh mắt ngó nghiêng, không nhớ đây là lần thứ mấy mình hứa hẹn với Nghiên Quý nhân rồi.
Nhưng mà đồ của Ngũ Hoàng tỷ làm đều ngon lắm lắm, không muốn chia cho người khác, khó xử ghê.
Hờ hờ, bất hiếu" in hoa.
Yên Đế cảm thấy mình đã nhìn thấu bánh bao sữa 6 tuổi này rồi, trước đây mình lạnh nhạt với nó quả nhiên là có lý mà.
“Phụ hoàng.
Lăng Quốc Đống bãi triều trở về, trên buổi triều sáng sớm nay đã hoàn toàn xác lập kế hoạch xuất chinh đến bộ tộc Đại Xích.
Thật ra lúc này tên đã trên dây không thể không phóng, Đại Khánh và bộ tộc Đại Xích sớm muộn cũng phải có một trận chiến, không chỉ là Yên Đế mà vua của bộ tộc Đại Xích cũng đã có ý định này từ lâu. Bọn họ thèm muốn đất đai màu mỡ bát ngát của Đại Khánh, dường như mùa đông mỗi năm đều sẽ phái một vài đội quân tiên phong đi đến một số thị trấn nhỏ ở Tây Bắc cướp bóc sạch sẽ một phen.
Tình huống như thế này mãi đến khi nhà họ Vạn dẫn 100. 000 quân đóng quân trấn thủ ở Tây Bắc mới tốt lên một chút, nhưng mà cho dù như thế mỗi năm biên giới Tây Bắc cũng luôn sẽ bùng phát một vài trận đấu quy mô không lớn thì nhỏ.
Lăng Quốc Đống không biết cả nhà họ sẽ ở lại triều đại này bao lâu, nếu như là một đời thì anh ta cần phải loại bỏ nguy cơ tiềm ẩn này.
Đây không phải là thời hiện đại hòa bình, nếu như anh ta lựa chọn lùi một bước, rất có thể sẽ đặt tính mạng của người nhà lên đầu mũi dao, suy cho cùng vua của bộ tộc Đại Xích sẽ không có lòng nhân ái của phụ nữ bình thường như anh ta.
Anh ta đang suy nghĩ trận này nên đánh thế nào, vợ và mấy đứa nhỏ lập tức reo hò chào đón.
Lăng Điềm đã quen với việc bản thân mình hiện tại ở trong cơ thể của đứa trẻ này, dù sao thì đã là lần thứ ba làm em bé, nũng nịu một chút cũng chẳng có áp lực gì, không lâu sau hai bên cánh tay trái phải của Lăng Quốc Đống đều bị bọn trẻ chiếm lấy.
Lăng Kiều làm chị cả đương nhiên là thận trọng nhất, đời trước cô ấy lần thứ hai biến thành đứa trẻ 8 tuổi cũng chưa từng nghĩ đến chuyện làm nũng với ba mẹ, bây giờ càng sẽ không.
Con trai bất hiếu, con gái bất hiếu!!!
Yên Đế nhìn Thái tử của mình bị tên cô hồn dã quỷ chiếm lấy cơ thể của mình mê hoặc, ngay cả Công chúa mà trước đây hắn ta không để ý lắm cũng bị tên cô hồn dã quỷ kia mê hoặc, tức không chịu được.
Con trai là của hắn, con gái cũng là của hắn, trước đây làm sao cũng chưa từng thấy bọn chúng thân thiết với mình như thế.
"Nghiên Quý nhân đừng nhìn nữa, cứ cho là trừng rớt con mắt ra đi nữa thì bệ hạ cũng sẽ không liếc nhìn cô một cái đâu."
Lão công công uốn éo eo bước bến bên cạnh Nghiên Quý nhân, trông thấy bệ hạ và nương nương hòa thuận vui vẻ giống như một gia đình năm người bình thường, chiếc cằm hất lên cao, cảm thấy địa vị Đại thái giám của cung Linh Vũ cũng ngày càng vững chắc.
"Công công khuyên cô một câu, sau này hòa hợp với nương nương của chúng ta đi, dù sao khuôn mặt này của cô cũng chẳng có cách nào được sủng ái nữa. Cô yên tâm đi, công công tôi đây là người tốt bụng nhất, chỉ cần cô thành thật chút công công sẽ giúp cô nói tốt với nương nương."
Giọng của Lưu công công vừa thốt ra đã cảm thấy một trận gió lạnh thổi qua, lạnh căm căm, hắn ta vô thức co rụt cổ lại, cảm thấy mình có phải nên mặc thêm một bộ quần áo nữa không?
Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, Yên Đế cảm thấy đời này của mình quả thật là quá lận đận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận