Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 288: Bắt Chuyện 2

Chương 288: Bắt Chuyện 2Chương 288: Bắt Chuyện 2
"Đúng vậy, em muốn mượn đọc quyển sách này sao?"
Lăng Tráng nhìn cô gái đối diện, bộ dạng của cô ấy rất xuất sắc, trên thực tế con gái nước ngoài mũi cao, mắt to, ưu thế chủng người độc đáo khiến cho bọn họ ở trong cái nhìn của người châu Á Châu rất ít người có bộ dạng không đẹp.
Nhưng giống vậy, ở trong cái nhìn của một số người châu Á, trừ phi là bạn bè nước ngoài rất quen thuộc, nếu không những người khác đều là bộ dạng có phần nghìn bài một điệu, khiến người ta thực dễ mù mặt.
Điểm này, cũng áp dụng với tình huống khi người da trắng đối mặt người da vàng.
Lăng Tráng lại thuộc loại số ít người có hơi mù mặt với diện mạo của người da trắng, nhưng mặc dù như vậy, cậu cũng nhìn ra bộ dạng của cô gái trước mắt cũng hơn một chút ở trong các cô gái Âu Mỹ.
Tóc của cô là màu bạch kim hiếm thấy, nửa phần tóc trước được vuốt thành búi tròn tròn ở sau đầu, nửa phần tóc dưới rối tung, phần đuôi uốn lượn, xõa tung rũ ở trước ngực.
Cô ấy mặc một bộ váy liền áo gấm nhung tơ, màu xanh tôn lên làn da vô cùng trắng nõn của cô, cũng khớp với màu mắt của cô ấy, mắt cô ấy là màu xám, mang theo một vệt xanh nhạt, nhìn qua trong suốt giống như hồ nước, da thịt của cô là màu trắng ít gặp trong người da trắng, không phải tái nhợt, là loại trắng rất khỏe mạnh lộ ra hồng nhạt.
Bởi vì chủng người, trên gương mặt cô ấy có vài đốt tàn nhang, không dày, còn rất đáng yêu.
Lăng Tráng cũng không có đánh giá cô gái trước mắt nhiều, bởi vì đây không phải một hành vi lễ phép.
"Nếu em muốn mượn quyển sách này, có thể phải đợi hai ngày nữa, theo anh được biết sách giống vậy ở trong thư viện vốn chỉ có hai bản, một quyển bị học sinh khác mượn đi rồi, còn một quyển ở chỗ anh, nhưng bây giờ anh đang hoàn thành bài tập cần dùng đến nó."
Lăng Tráng giải thích với cô gái đó, mỉm cười dịu dàng, không tự giác khiến cô gái đối diện say mê choáng váng.
"Anh có biết, pháo đài thánh lễ Mi-sa cũng không mở ra với bên ngoài, nó là pháo đài thuộc về tư nhân, muốn làm đề tài thiết kế có liên quan tới nó, chỉ có thể dựa vào tài liệu hiện có."
Olivia nghe đối phương kiên nhẫn giải thích, trong lòng nghĩ cậu cũng thật dịu dàng, thật sự khiến người ta mê say.
"Không phải, em muốn nói nếu anh tò mò với pháo đài thánh lễ Mi-sa, có lẽ em có thể dẫn anh đi dạo chơi."
Olivia phục hồi lại tinh thần, biểu đạt ý đồ của mình.
"Đàn anh có lẽ không nhớ rõ em, em là học sinh năm hai của khoa kiến trúc, lúc trước dẫn dắt tân sinh, đàn anh là người chỉ dẫn em, vừa nãy em thấy anh lật xem rất nhiều tài liệu có liên quan tới pháo đài thánh lễ Mi-sa, nói vậy anh cảm thấy rất hứng thú với nó."
Pháo đài thánh lễ Mi-sa là một trong những pháo đài được bảo tồn hoàn hảo với số lượng không nhiều lắm của nước Anh sau chiến tranh thế giới thứ hai, mà lại hoa lệ huy hoàng, quy mô kiến trúc khổng lồ, nhưng nó là tòa thành tư nhân, gia tộc có được nó tài lực hùng hậu, đến nay không có ý muốn bán vé triển lãm với bên ngoài, với những quý tộc nghèo túng. Bởi vậy muốn tiến vào tòa thành, ngoại trừ nhân viên phục vụ được mời vào trong, cũng chỉ có chủ nhân trong nhà mời mới được.
"Em quen chủ nhân của tòa thành đó, trên thực tế pháo đài thánh lễ Mi-sa rất lớn, ở giữa từng tiến hành vài lần tu sửa, bản vẽ nguyên thủy này cũng không thể miêu tả được một phần mười sự rộng lớn, có chút đẹp đế quá nhiều, cần chính mắt nhìn thấy mới biết được."
Olivia che giấu một chút, trên thực tế cô chính là tiểu chủ nhân của pháo đài đó, căn nhà có đẹp đi nữa khi bạn mỗi ngày đều phải nhìn thấy thì đều sẽ có vẻ có hơi chán nản, nhưng vì dẫn người qua đó, Olivia chỉ có thể phóng đại khen ngợi tòa kiến trúc đó.
"Nhưng mà..."
Lăng Tráng thật sự rất động tâm động, dù sao đó là một tòa pháo đài cổ kính nổi danh, còn là một tòa pháo đài cổ kính không được triển lãm ra bên ngoài, nhưng cậu cũng không quen biết cô gái trước mắt, lời nói thật giả của đối phương trước không lo lắng, nhưng nợ nhân tình của người ta cậu cũng không biết nên trả như thế nào.
"Em giúp đàn anh một đại ân, đàn anh cũng giúp em một lần nhé, trên thực tế em cũng có tâm tư nhỏ của mình, khoảng thời gian trước thầy của chúng em bố trí một bài tập thiết kế, nhưng em cảm thấy mình gặp bình cảnh, còn xin đàn anh chỉ điểm."
Lời nói của Olivia rất chân thành, Lăng Tráng do dự trong chốc lát, cuối cùng vẫn rất tò mò với pháo đài đó hơn tất cả, mở miệng đồng ý.
Bạn cần đăng nhập để bình luận