Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 175: Nhận Người 2

Chương 175: Nhận Người 2Chương 175: Nhận Người 2
Làm người không thể không có lương tâm, Vạn Đa Lộc để tay lên ngực tự hỏi, trước đây khi ba đi khám bệnh, nhà chị hai đã giúp đỡ rất nhiều, dù chị là con gái đã gả chồng nhưng số tiền chị ấy bỏ ra có khi còn nhiều hơn anh em trai các anh, cũng vì cuộc sống của chị hai khá giá hơn nên chị ấy phải bỏ ra nhiều hơn? Từ xưa đến nay làm gì có cách nói đó.
Vạn Đa Lộc cũng không muốn nói mấy chuyện này ra khiến chị hai phiền lòng, anh ta chỉ mong trước khi các anh trai bị chị dâu thuyết phục thành công, bản thân trả được phần nào thì hay phần đó, sau này lỡ như các anh muốn buông tay không chịu trả nợ nữa, anh ta nuôi thêm mấy con gà con vịt, trông thêm ít rau, trả dân dân cũng có ngày trả hết nợ.
Lúc này Vạn Đa Lộc mới cảm thấy may mắn khi mình không vợ không con, một người ăn no cả nhà không đói, cố gắng làm việc, nhất định sẽ có ngày trả hết nợ cho chị hai, không thể để khoản nợ mấy trăm đồng đó đổ hết lên đầu chị hai được.
Trước đây mọi chuyện trong nhà chị hai nói một là một hai là hai nhưng giờ thì khác rồi, anh rể hai giờ đã là sinh viên, vô cùng lợi hại, hình tượng tên bội bạc Trân Thế Mỹ đã khắc sâu trong tiêm thức của anh ta thế nên Vạn Đa Lộc sợ việc nhà mình sẽ kéo thêm phiên phức cho chị hai rồi lại chuốc lấy sự bất mãn của anh rể hai, nhỡ mà cuộc hôn nhân của chị hai và anh rể hai có xảy ra chuyện gì, nhà họ Vạn bọn họ sẽ thành người có tội với chị hai.
Vạn Kim Chi nào có hay thằng em trai nhà mình lo nghĩ sâu xa đến thế, thấy em trai mình cơ thể tráng kiện, trong đầu cô ấy bỗng lóe lên một ý nghĩ.
Dáng dấp em trai nhà cô trông chẳng mấy tuấn tú, nếu muốn có được sự yêu thích của các cô gái thì nhất định phải có bản lĩnh gì đó mới được.
"Chắc em còn chưa biết, chị và anh rể em mới mở một cửa tiệm trong thành phố, giờ còn đang thiếu người, công việc cũng chẳng nặng nhọc gì, chỉ cần khuân vác hàng hóa và cắt thịt cắt rau gì đó thôi, bao ăn bao ở, tiền lương mỗi tháng ba mươi đồng."
Vạn Kim Chi biết rõ nếu ở trong thôn, một người thanh niên đang độ tuổi sung sức mỗi năm cũng chỉ kiếm được mấy trăm cân lương thực với ba bốn chục đồng mà thôi, dù gì tiệm của cô ấy cũng cần tuyển thêm người, không bằng tuyển một người đáng tin cậy trong nhà còn hơn, quan trọng nhất là nhà mẹ đẻ của cô ấy chắc cũng chẳng còn tiền cho em trai cưới vợ rồi, nếu em trai tới tiệm làm công, ăn uống cũng không cần lo, với ba mươi đồng tiền lương chắc hẳn sẽ tiết kiệm được tầm hai mươi lăm đồng, trừ đi khoản tiên dùng để trả nợ thì chắc tâm một hai năm là góp đủ tiền cưới vợ.
"Ba, ba mươi."
Vạn Đa Lộc kinh ngạc đến mức há hốc mồm, mấy hôm nay phiên chợ nào nhà họ cũng đem trứng à trứng vịt với rau củ tươi đi bán, vốn còn tưởng là số tiền họ kiếm được đã nhiều lắm rồi, nhưng nếu tính ra thì, khoản thu nhập thêm mà cả nhà kiếm được trong một tháng chỉ khoảng hai ba mươi đồng, miễn cưỡng lắm mới đạt được mức lương như chị hai đề ra.
Anh ta không suy nghĩ đến chuyện chị hai anh ta mở tiệm, chỉ riêng khoảng tiên công cao ngất ngưởng đó cũng đủ dọa anh ta đứng hình rồi.
"Có việc gì thì cứ bảo em đến giúp là được rồi, người một nhà cả tính tiền nong làm gì." Vạn Đa Lộc nói một cách khó khăn, lắc đầu liên tục.
"Giờ tiền thuê người ở trên thành phố đều có giá này cả, em không làm, chị mướn người khác tới làm cũng phải trả mức tiền công này thôi, em cứ suy nghĩ thật kỹ trước đi, tốt nhất là về nhà thương lượng lại với ba mẹ, nếu tới thành phố thì công việc trong công xã không thể tiếp tục làm nữa."
Vạn Kim Chỉ vỗ vỗ vai em trai, cũng vì hôm nay người tới là Vạn Đa Lộc chứ nếu đổi lại là các anh khác, cô ấy chắc chắn sẽ không nhắc tới chuyện này.
Lúc rời đi, Vạn Đa Lộc nắm chặt tờ giấy ghi số điện thoại và địa chỉ trong tay, đầu óc như lơ lửng trên chín tâng mây.
"Xin hỏi ở đây còn tuyển người không?"
Lúc Vạn Kim Chi đang giúp một khách mua hàng chặt thịt thì nhìn thấy một người phụ nữ trẻ tuổi tâm hai bảy hai tám đứng cạnh quầy hàng, dù quần áo trên người cô ta may vá lỗ chỗ nhưng được cái sạch sẽ tinh tươm, cô ta dè dặt hỏi cô ấy.
Thông báo tuyển người cũng treo được mấy tuần rồi, cũng có không ít người tới hỏi làm nhưng đáng tiếc chỉ là mấy người thuộc dạng ăn chơi lêu lổng, không hề có ý định làm việc thực sự, thế nên Vạn Kim Chi dứt khoát từ chối hết.
Bạn cần đăng nhập để bình luận