Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 132: Dự Định 4

Chương 132: Dự Định 4Chương 132: Dự Định 4
"Trước tiên cứ như Quốc Đống nói, đến khi khai giảng, chúng ta sẽ cùng nhau đến trường để xem xét tình hình."
Vạn Kim Chi nghĩ kỹ rồi, trước tiên cô ấy phải vào trường đại học xem có nhiều cô gái xinh đẹp hơn cô ấy không, nếu nhiều thì cô ấy phải chuyển lên thành phố cho bằng được.
Việc Lăng Quốc Đống học đại học trước tiên được quyết định như thế. Hải công công cũng bắt đầu suy nghĩ, e là sau khi Quốc Đống học đại học chưa được bao lâu, cả nhà cũng sẽ chuyển lên thành phố, đến lúc đó mình và Tú Mai cũng phải đi theo. Cứ thế này thì việc tìm giáo viên có năng lực cho trường tiểu học công xã cũng nên bắt đầu rồi. Bọn họ không thể xuất ngựa truy phong, mặc kệ đám học trò được.
Cả nhà mỗi người một tâm sự, người bên nhà cũ cũng mất ngủ cả đêm.
"Không thể nào, không thể nào."
Lăng Mỹ Lệ ngồi trên giường của mẹ, trong miệng làu bàu mãi câu này, hoàn toàn không dám tin. Cô ta nghĩ thế nào cũng không hiểu tại sao Lăng Quốc Đống, người anh hai mà cô ta luôn xem thường, lại trở thành sinh viên đại học chứ. Ông Lăng và bà Từ thì ổn hơn, tuy cũng không tin lắm khi biết sự thật, nhưng dù sao Lăng Quốc Đống vẫn là con của bọn họ. Con trai thật sự đỗ đại học, hai vợ chồng ông bà không đến mức mừng phát điên thì tuyệt đối cũng sẽ không khó chịu vì chuyện vui này.
"Quốc Đống còn đậu được thì Quốc Phú nhất định sẽ thi tốt hơn."
Bà ta không ngờ người con trai thứ hai chưa bao giờ được bà ta để ý ấy thế lại trở thành người mang lại vinh quang cho nhà họ Lăng nên tâm trạng hơi phức tạp. Nhưng đồng thời bà ta càng kỳ vọng hơn vào kết quả thi Đại Học của con trai thứ ba, thằng ba thông minh hơn thằng hai nhiều, khi đó nhà họ Lăng sẽ có hai sinh viên đại học, bà ta sẽ là đại công thần của nhà họ Lăng.
Ông Lăng hút thuốc, suy nghĩ trong lòng không khác với vợ mình là mấy, chỉ là người mà ông ta nghĩ đến là con trai cả, cùng một cha mẹ sinh ra, Quốc Đống thông minh, Quốc Khánh chắc chắn cũng không thua kém gì, nếu năm tới vẫn có Thi Đại Học, hay là để Quốc Khánh đi thi thử nhỉ?
Lăng Quốc Khánh bị ánh mắt của ba mẹ dọa sợ, lấy cớ buồn ngủ muốn đi ngủ, anh ta kéo vợ mình vê phòng, từ đầu đến cuối Triệu Mai đều giống như người gỗ. Đồ bỏ đi như Lăng Quốc Đống sao có thể là sinh viên đại học chứ? Vạn Kim sao có thể là vợ của sinh viên đại học chứ? Triệu Mai đau lòng, đau gan, đau phổi, toàn thân run rẩy, cô ta cũng muốn ngủ, đến khi tỉnh dậy ắt hẳn cũng sẽ thoát khỏi giấc mơ hoang đường này nhỉ. ...
Biết chuyện Lăng Quốc Đống đỗ đại học, người dân cả thôn đều rất kích động, duy nhất chỉ có nhà cũ họ Lăng vẫn mãi im lặng, cũng không thấy ai đến nhà Lăng Quốc Đống hỏi han.
Không biết là làm giá đợi Lăng Quốc Đống đến nhà hay là khinh thường thành tích đứa con trai này đạt được nữa. Người thôn cảm thấy là vế trước, không có ai ngốc đến nỗi xem thường đứa con trai nhìn thôi đã thấy có tương lai, trừ khi nhà ấy còn có đứa con giỏi giang hơn.
Nhắc mới nhớ, vẫn chưa thấy kết quả của cậu ba nhà họ Lăng.
"Chú Hữu Điền, kết quả thi Đại Học cũng có được mấy hôm rồi, Quốc Phú vẫn chưa có tin gì ư?"
Tuổi của Lăng Hữu Điền và Vạn Phú Quý xấp xỉ nhau, đều ngoài 50, ở nông thôn vẫn còn lâu mới đến tuổi nghỉ hưu, không có bệnh gì thì vẫn đi làm hằng ngày. Thời tiết dạo này khá lạnh, ông Lăng mặc chiếc áo bông dày nhất, là món đồ cả nhà Lăng Quốc Đống tặng ông Tết năm kia, ông và bà Từ mỗi người một cái.
Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi kết hôn chưa bao lâu đã ra ở riêng, hai vợ chồng ông Lăng bí mật không hỗ trợ gì cho con trai thứ, khi đó đã bị không ít người đàm tiếu, nhưng hai vợ chồng Lăng Quốc Đống lại không hề kém hiếu thảo. Không thể tặng đồ mới hằng năm, nhưng ít nhất 2, 3 năm cũng sẽ tặng một bộ, quà năm mới nên có cũng không thiếu bao giờ, bởi vì hai vợ chồng ông Lăng vẫn chưa đến tuổi cần phụng dưỡng nên chưa cần đưa tiền dưỡng lão.
Mỗi khi hai vợ chồng đến nhà cũ tặng quà đều sẽ sáng suốt đi nghênh ngang một vòng quanh thôn, nhà cũ muốn giấu, muốn chụp mũ bất hiếu cho họ cũng không được, ngược lại càng thấy rõ độ tuyệt tình của bọn họ.
Đã hai năm kể từ lần tặng quần áo mới trước, tính thời gian thì Tết năm nay hoặc năm sau sẽ lại có áo khoác mới rồi, mùa đông năm nay vô cùng lạnh, ông Lăng lấy chiếc áo bông cũ mèm từ trong tủ ra rồi mặc ởđi làm.
Hai hôm trước, ông Lăng lấy cớ đau lưng, không đi làm, cuối cùng hôm nay cũng xuất hiện, ngay lập tức đã bị người ta giữ lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận