Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 145: Bạn Cùng Phòng 2

Chương 145: Bạn Cùng Phòng 2Chương 145: Bạn Cùng Phòng 2
Người phụ nữ thời thượng, trang điểm kỹ càng kia vô cùng nhiệt tình với Lăng Quốc Đống, chắc hẳn cũng muốn giúp con trai mình tạo dựng mối quan hệ thân thiết với bạn cùng phòng.
"Em tên Lý Kiện, tân sinh viên khoa tiếng Nga, 19 tuổi. Đây là mẹ của em." Cậu thanh niên tên Lý Kiện nhìn khá trẻ con, nhìn cách ăn mặc là biết gia đình có điều kiện nhưng lại không tỏ ra kiêu ngạo, khó gần, ngược lại còn rất hiền lành.
Anh ta khôi ngô tuấn tú, sống mũi rất cao, cao khoảng hơn 1m8, chắc hẳn là người thích rèn luyện sức khỏe, nhìn rất khỏe mạnh cường tráng, ít nhất thì Lăng Quốc Đống đứng cạnh anh ta trông càng gầy hơn thấy rõ.
Vạn Kim Chi nhìn cậu thanh niên đứng cạnh chồng mình, tính cách khá tốt, chỉ là hơi xấu nhưng vẫn không sao, mắt nhìn của phụ nữ ở thế giới này rất tệ, anh ta như này chắc vẫn sẽ tìm được bạn gái thôi.
"Anh tên Lăng Quốc Đống, tân sinh viên khoa tiếng Anh, 29 tuổi. Đây là vợ con anh, hai vị này là ông bà của bọn nhỏ."
Lăng Quốc Đống là pháp sư hệ mộc, trời sinh thân thiện, ngoài những người vốn đã có ác cảm với anh thì người bình thường khi mới gặp lần đầu sẽ cảm thấy anh là người rất đáng tin và dễ gần.
Hiện tại, cả Lý Kiện và mẹ anh ta đều cảm thấy như vậy, đặc biệt là mẹ của Lý Kiện, nhìn ba đứa nhỏ ở phía sau Lăng Quốc Đống, đôi mắt trở nên ửng đỏ.
Mấy đứa nhỏ dễ thương quá chừng, nếu con trai bà ta nghe lời chịu kết hôn sớm thì hẳn bây giờ bà ta cũng được ôm cháu trai cháu gái trắng trẻo, mập mạp rồi. Nghĩ đến đây, mẹ của Lý Kiện không nhịn được mà nhìn Hải Đại Phú và Lan Tú Mai với đôi mắt ngưỡng mộ.
Khi Lăng Quốc Đống giới thiệu hai người đã không đề cập chữ "nuôi", người nghe tuy tò mò vì bình thường giới thiệu phụ huynh nên nói "đây là ba mẹ của tôi”, chứ không giới thiệu "đây là ông bà của bọn nhỏ", nhưng bọn họ cũng không nghĩ nhiều, chỉ xem Hải Đại Phú và Lan Tú Mai là ba mẹ ruột của Lăng Quốc Đống, nếu không phải ba mẹ ruột, người ta sẽ không đặc biệt đưa đến trường.
"Ở đây có ghi tên, Quốc Đống, anh ngủ tầng trên đấy."
Phòng giường tầng 8 người, giường của Lăng Quốc Đống vừa hay nằm ở bên trái cửa ra vào, Vạn Kim Chi để ý ngoài Lý Kiện vẫn đang sắp xếp giường chiếu thì các giường còn lại chỉ trống 3 chỗ, xem ra đã có vài tân sinh viên đến sớm và sắp xếp đồ xong cả rồi.
"Giường không được kê sát tường, ngủ tầng trên có thể sẽ ngã xuống đất, lát nữa anh nên xuống dưới lầu nói với quản lý để bác ấy gọi mấy người khỏe mạnh đến giúp anh kê lại giường đi."
Lý Kiện tốt bụng nhắc nhở, anh ta cũng ngủ ở tầng trên, vừa hay đối đầu với Lăng Quốc Đống, khi nãy lúc anh ta sắp xếp giường thì thấy khung giường sắt của Lăng Quốc Đống có một đầu bị xê dịch, cách tường mười mấy phân, nói là ngã xuống thì không đến mức nhưng nếu trên giường có để sách vở, đèn pin mà không cẩn có thể sẽ rớt xuống dưới.
Khi nấy anh ta với mẹ có thử di chuyển cái giường đó, tiếc là quá nặng, hai người gắng sức lắm cũng không dịch chuyển được một phân nào.
“Chị dâu, chị đừng làm, chị dịch không được...
Lý Kiện thấy vợ của người bạn cùng phòng mới bỏ túi xuống, định đi di chuyển giường nên mở miệng nhắc nhở, anh ta vừa dứt lời đã thấy hai tay của Vạn Kim Chi nắm lấy một bên trụ, nhẹ nhàng đẩy đi,;'két két", tiếng ma sát của giường sắt và nền xi măng vang lên, chiếc giường đã được chuyển trở lại vị trí ban đầu, không còn khe hở nào nữa.
Lý Kiện nuốt nước bọt, nhìn đôi bàn tay trắng nõn nà của chị dâu, có chút muốn tát mình một cái để xem có đúng là mình vẫn chưa tỉnh ngủ hay không.
"Hahaha, chị dâu khỏe quá." Lý Kiện nhìn người bạn cùng phòng có phần gầy gò, người vợ mạnh mẽ như này mà anh ta cũng tìm ra, đúng là dũng sĩ, hay là người bạn cùng phòng này thật ra cũng là người giỏi giấu tài nhỉ?
Khi các tân sinh viên khóa trước sống ở đây chuyển đi đã dọn dẹp đồ đạc sạch sẽ nên bọn họ không cần có nhiều thứ để sắp xếp lắm, chỉ lau chùi giường và tủ, sau đó để những thứ đã chuẩn bị vào đúng vị trí là xong. Đông người nên dọn dẹp rất nhanh, mấy đứa trẻ tuy còn nhỏ nhưng cũng có thể phụ một tay, Lăng Quốc Đống là người đến muộn nhất nhưng lại dọn dẹp xong trước Lý Kiện đến sớm hơn, mọi người còn nhiệt tình giúp đỡ mẹ con Lý Kiện từ đầu đến cuối.
Mọi người bận rộn, mãi đến giờ cơm vẫn không thấy người bạn cùng phòng thứ 3 xuất hiện.
"Đến giờ cơm tối rồi, hay là chúng ta cùng đến nhà ăn nhé."
Bạn cần đăng nhập để bình luận