Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 312: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 16

Chương 312: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 16Chương 312: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 16
Chao ôi, người chị em này đáng thương quá.
Vạn Kim Chi nhìn thấy cô gái trẻ đột nhiên xông ra cũng chỉ khoảng 17-18 tuổi, đặt ở thời hiện đại còn chưa lớn bằng Điềm Điềm nhà cô ấy. Nhưng bộ dạng nhếch nhác kia, trâm cài tóc lộn xộn, trên mặt không biết bị vật gì cắt một đường lớn, đang không ngừng rướm máu làm cổ áo cũng bị nhuốm đỏ.
Cô ấy cũng không phải là người ở triều đại này, đương nhiên sẽ không tính toán với cô ta chuyện đụng chạm đến cô ấy, chỉ là có hơi hiếu kỳ đối phương rốt cuộc làm sao biến mình thành dáng vẻ này thế.
"Vạn Quý phi, đây là chuyện ở cung Cảnh Ương của tôi, cho dù bây giờ cô được sủng ái cũng không có †ư cách nhúng tay vào.
Lưu Quý phi vội vã đuổi đến, trông thấy Vạn Kim Chi đang khom lưng, dáng vẻ dường như muốn đỡ Nghiên Quý nhân thì nói một cách kiêu căng và không hài lòng.
Sự tức giận hôm nay vốn dĩ chính là do người ở trước mặt này khơi dậy, thế nào mà bây giờ mình xử lý một quý nhân nho nhỏ bị Hoàng thượng chán ghét vứt bỏ, cô ta cũng muốn đến thọc gậy bánh xe vậy, chứng tỏ địa vị bây giờ của mình hả?
Vạn Kim Chi nhớ ra người trước mặt này, người đàn ông của cô ấy đã nói chuyện cung điện của con trai nhà họ bốc cháy, người phụ nữ này là người bị tình nghi lớn nhất, cứ cho là không phải cô ta ra tay thì chắc chắn cũng là người trong cuộc.
Cô ấy không đi tìm cô ta, cô ta ngược lại tự mình tìm đến cửa rồi.
"Lưu Quý phi dẫn nhiều người như vậy truy đuổi một quý nhân nhỏ bé, cô ta rốt cuộc đã phạm phải tội gì mà để cô tức giận đến mức thi hành tư hình vậy?"
Kẻ địch của kẻ địch chính là bạn, Vạn Kim Chỉ lật lại ký ức của nguyên thân, người phụ nữ lúc này đang ngã dưới đất dường như chính là một người quý nhân khá được tên Hoàng đế cặn bã trước đây sủng ái.
Bởi vì được sủng ái nên khó tránh kiêu căng ngạo mạn một chút, chỉ có điều ngực to nhưng không có não, chỉ là thanh kiếm trong tay Lưu Quý phi chỉ đâu đánh đó mà thôi, đối phương không dám để cô ta động tay động chân vào việc xấu xa thâm độc thật sự.
Do đó người phụ nữ này nhiều lắm cũng chỉ làm người ta ghét bỏ một chút, còn xa mới đến trình độ muốn giết người, giữ lại cũng chẳng có gì đáng ngại.
"Cô ỷ vào mình đang được sủng ái nên cố tình gây khó dễ cho tôi?"
Lưu Quý phi liếc nhìn Vạn Kim Chi một cách dữ tợn, chuyện này nếu phải tính toán so đo thì Nghiên Quý nhân gọi thẳng tên cô ta quả thật là không kính trọng cô ta, nhưng không đến mức phạt 50 trượng.
Chưa kể quyền trừng trị cung phi phạm lỗi chỉ Hoàng hậu mới có, bây giờ ở trong hậu cung cô ta và Vạn Kim Chỉ là lớn nhất, cho dù muốn trừng phạt Nghiên Quý nhân cũng phải báo cho Vạn Kim Chỉ biết mới được.
Đối phương gán cho cô ta tội lạm dụng tư hình thật ra cũng chẳng có vấn đề gì.
"Vạn muội muội, tỷ chỉ là muốn dẫn Nghiên Quý nhân về cung chữa trị vết thương trên mặt, tại sao muội ngăn cản thế?"
Còn chưa đợi Vạn Kim Chỉ nói xong, Lưu Quý phi đột nhiên lại đổi giọng. Đôi mắt đẹp của cô ta đầy vẻ trìu mến, ánh mắt lúng liếng vô cùng dịu dàng.
"Đầu tại Lưu Quý nhân ra tay quá nặng, tuy rằng Nghiên Quý nhân không kính trọng tỷ nhưng cũng không thể đánh hỏng mặt của cô ấy. Nghiên muội muội là người phụ nữ Hoàng thượng yêu quý, tính cách khó tránh khỏi có hơi kiêu căng, tỷ làm chị, lẽ ra phải chỉ bảo cô ấy tận tình mới là chuyện đúng đắn."
Yên Đế và Vạn Kim Chi kinh ngạc với màn tuyệt kỹ lật mặt của người phụ nữ này, đặc biệt là sau khi nghe thấy tiếng hành lễ thỉnh an Hoàng thượng truyền đến từ nơi cách đây không xa, càng hiểu rõ hơn nguyên nhân đối phương bỗng nhiên lật mặt.
Vẻ mặt Yên Đế cứng đờ, sau khi hắn ta rời xa thể xác của chính mình thì đây là lần đầu tiên gặp kẻ trộm đã chiếm lấy thân thể của mình.
Lăng Quốc Đống từ xa đi lại, nhìn thấy vợ mình bị một đám người vây quanh, phản ứng đầu tiên chính là cô ấy bị bắt nạt rồi.
Tuy rằng ở thế giới này người có thể bắt nạt Vạn Kim Chi phỏng chừng còn chưa ra đời nhưng ai bảo người ta đau lòng vợ chứ, dùng mấy cái ánh mắt xấu xa kia nhìn vợ anh ta thêm mấy cái đó cũng là bắt nạt.
"Hoàng - thượng -'
Lưu Quý phi không ngừng liếc mắt đưa tình với Lăng Quốc Đống: "Vừa nãy thần thiếp và Vạn muội muội xảy ra một chút tranh chấp nhỏ, chỉ trách thần thiếp không dạy dỗ tốt phi tân trong cung để quấy nhiễu đến muội muội, xin hoàng thượng hãy thứ tội cho thần thiếp."
Cô ta khuyu nhẹ đầu gối, một bước đi hay đấy, lấy lùi làm tiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận