Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 69: Nhìn Thấu Tâm Tư 2

Chương 69: Nhìn Thấu Tâm Tư 2Chương 69: Nhìn Thấu Tâm Tư 2
"Cô, nhà anh hai của tôi sao không phải là nhà của tôi." Lăng Mỹ Lệ cười sượng trân, cũng trách cô ta quá xuất sắc, mới lần đầu gặp đã bị các nữ thanh niên trí thức nhỏ mọn ganh ghét rồi, chắc chắn bọn họ sợ đồng chí La thích cô ta nên cố ý chọc tức, cô ta sẽ không để bọn họ được toại nguyện đâu.
"Đồng chí nữ này, có phải cô có ý kiến gì với tôi không? Nếu cô có ý kiến gì thì có thể nói trước mặt tôi, đừng tỏ ra quái gở nữa."
Lăng Mỹ Lệ nói khóc là khóc, thở một hai cái, tròng mắt đã bắt đầu rưng rưng lệ rồi.
Lăng Điêm rùng mình, gặm nhấm chiếc bánh mè giòn tan như con chuột nhắt, còn không quên đưa cho chị cả và em trai mỗi người một miếng. Diễn xuất hơi cường điệu, giọng quá giả tạo, nhưng mài giũa thêm thì mấy năm nữa cũng có thể đè bẹp bạch liên hoa của web drama, sinh ở thời này đúng là thiệt cho cô ta.
"Khu khụ." Hải công công rất đau đầu, ông ta không ở hậu cung nữa, sao vẫn phải xem cung tâm kế chứ.
"Khi nấy chúng ta nói đến đâu rồi nhỉ?" Bây giờ ông ta là giáo sư già điềm đạm, học rộng hiểu cao, ông ta nhất định phải làm tấm gương sáng cho Tiểu Thái Tử, Hải công công kiềm chế những tiếng chửi của năm châu bốn bể học được khi còn làm thái giám ở trong cung, bình tĩnh chuẩn bị xem Lăng Mỹ Lệ như không khí.
Gần đây, ông ta và vợ cũng đã nghe được đại khái tình hình của nhà họ Lăng từ những người thôn đến xây nhà giúp, hiển nhiên biết những người trong ngôi nhà cũ đó là thế nào.
Người lớn thì không thương con trai, khiến Quốc Đống kiệt sức, người nhỏ thì nghịch ngợm, độc ác, suýt nữa đẩy Kiều Kiều và Điềm Điềm xuống hồ để dìm chết, những kẻ khác cũng không ra gì, ngày nào cũng muốn đến lợi dụng, nếu không phải Kim Chỉ bản lĩnh thì cả nhà đã bị ức hiếp đến chết rồi.
Bọn họ bị ức hiếp đồng nghĩa với việc Thái Tử bị ức hiếp. Trong con mắt bao che khuyết điểm của Hải công công và Lan cô cô, nhà bên đó là kẻ thù, ông ta tất nhiên sẽ không giúp Lăng Mỹ Lệ trách cứ các thanh niên trí thức.
"Nói đến câu số 3 rồi."
La Quán Thanh cũng đang đau đầu. Anh ta không biết Lăng Mỹ Lệ có ý gì với anh ta, chỉ là mặc nhiên không thích cô gái đêm khuya rảnh rỗi ném đá chơi này. Thấy Liễu Thị Tri và cô ta sắp chiến đến nơi, anh ta vội vàng hùa theo giáo sư Hải chuyển chủ đề.
Lăng Mỹ Lệ có xấu tính đến đâu thì cũng là người của thôn Đường Thạch, lại còn là em chồng của chị Kim Chi, không nhìn mặt tăng thì phải ngó mặt phật, không thể đánh nhau ngay tại nhà chị Kim Chi được.
Thanh niên trí thức đến nhà Vạn Kim Chỉ đều có thái độ ham học hỏi, không ai có ý định cự cãi với Lăng Mỹ Lệ, bao gồm cả Liễu Thị Tri không vừa mắt cô ta nhất. Hơn nữa, giáo sư Hải đã lên tiếng, cả nhóm vây quanh bàn ăn, rất nhanh khôi phục lại không khí học tập trước khi cô ta đến.
Người lớn vây quanh bàn ăn để học, ba đứa nhỏ thì ngồi quanh chiếc bàn nhỏ dùng ghế đẩu ghép lại và dùng những chiếc ghế đẩu thấp hơn để ngồi.
Lăng Kiều và Lăng Điềm làm bài tập phù hợp với học sinh lớp 1 do ông Hải ra đề, tất cả đều là những phép cộng trừ đơn giản và tập viết một số chữ thường dùng đơn giản. Hồn của cả hai là những người đã lớn, nhưng cái xác dù gì vẫn là đứa trẻ chưa đi học nên đành phải giả vờ ngu ngơ không biết và làm bài thật chậm.
Tiểu Thái Tử thì lại rất thoải mái, trước mặt bày một hộp bút màu do ông Hải tặng, vui vẻ vẽ tranh lên giấy, ngoài bản thân, trên tranh có ba mẹ và hai chị, bây giờ ở bên cạnh gia đình 5 người còn có thêm hai người già hiên từ phúc hậu, mọi người cùng đứng trên bãi cỏ.
Tiểu Thái Tử nghiêng đầu, nghĩ ngợi rồi cúi đầu viết 100000... 00, dường như muốn vẽ kín số 0 lên chỗ trống trên giấy. Gần đây ông bà dạy hai chị học, cậu cũng học theo được một ít, cậu biết đây là một số rất lớn rất lớn, cũng là một mục tiêu nhỏ mà cậu đặt ra cho mình, giang sơn mà tương lai cậu giành lại cũng phải lớn như thế này.
Nghĩ đến đây thật khiến người ta phiền não, Tiểu Thái Tử thở dài, đếm ngón tay, còn phải chờ rất lâu nữa cậu mới lớn lên.
"Ăn quýt nào."
Lăng Điêm đưa một múi quýt đã bóc vỏ cho em trai, Lăng Tráng không nghĩ gì lập tức há miệng ăn. Người cậu bé nên miệng cũng bé, ăn một múi quýt thôi miệng đã căng phồng, quýt giờ đã chín, chỉ cảm thấy ngọt chứ không còn vị chua. Rất ngon, Tiểu Thái Tử cười tít mắt, cậu vẫn là em bé mà, chuyện giành giang sơn thì để sau hãng nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận