Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 326: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 30

Chương 326: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 30Chương 326: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 30
Cũng đúng, sao ông ta quên mất Vạn quý phi đây chính là dưỡng mẫu của công chúa chứ, trước đó không lâu, hai cô công chúa còn ở với Lưu quý phi, cũng chính là cuộc sống trong cung điện của Lưu quý phi hiện tại, nghe nói sống cũng không như ý.
Quý phi là dưỡng mẫu của công chúa, nhưng bệ hạ mới là phụ hoàng của công chúa, nghĩ đến công chúa sẽ thiên về ai, vẫn rất rõ ràng.
Hai con trai kết hôn với hai công chúa quá mức dễ khiến người ta chú ý, ông ta và vợ cũng không hy vọng con trai trở thành phò mã, nhưng hôm nay xem ra, chỉ có hai con trai đều cưới công chúa, hoàng thượng mới có thể hoàn toàn yên tâm với Hoắc gia.
Hoắc Hoài An hít một ngụm khí lạnh, sao ông ta quên mất lần này tấn công bộ lạc Đại Xích, nếu chiến thắng trong những công thân như bọn họ đều phải luận công ban thưởng, Hoắc gia lại hướng lên trên đó chính là phong vương phong hầu, hoàng đế chỉ sợ cũng không muốn nhìn thấy cảnh tượng này, mà chỉ ban cho vàng bạc không khỏi có hiềm nghi đay nghiến công thần.
Bởi vậy, tứ hôn chính là lựa chọn tốt nhất, một nhà hai phò mã, đã cho Hoắc gia vinh quang, lại xếp hai cô công chúa đến Hoắc gia.
Bệ hạ chính là bệ hạ, chỉ sợ hôm nay nói ra chuyện ra căn bản không phải Vạn quý phi nói ra, có lẽ hết thảy đều là ý của hoàng thượng.
Hoắc Hoài An não bổ rất nhiều, cảm thấy mình cuối cùng nhiều lần rõ ràng các kiểu quan hệ, đối với chuyện tứ hôn, tuy rằng còn có chút bất đắc dĩ, nhưng cơ bản đã chấp nhận chuyện tương lai sẽ có hai cô công chúa trở thành con dâu của mình.
Cho nên Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi thỉnh thoảng sẽ lo lắng mình bị lộ tẩy, thật ra căn bản không tồn tại, cổ nhân tâm nhãn rất nhiều sẽ tìm được giải thích hợp lý cho bất luận hình vi khác người thay bọn họ. ...
Từ kinh đô chạy tới Nhạn Sơn quan cần trải qua nửa lãnh thổ Đại Khánh, cuối cùng ước chừng cần nửa tháng, buổi tối ngày đầu tiên hành quân, quân đội đóng quân ở một khe núi, Lăng Quốc Đống khẩn cấp xuống xe ngựa, thay áo giáp nặng nề trên người, tiến đến doanh trướng của Vạn Kim Chi.
Nghe nói bây giờ Phi Túc và Thiên Hữu bọn họ còn ở trong doanh trướng, anh ta phải đi hỏi một chút lúc bọn họ xuyên qua là tình huống gì, không biết khi nào thì bọn họ xuyên trở về.
Dù sao đối với một người đàn ông thật vất vả biết được một môn công pháp ôn dưỡng thân thể, gấp gáp muốn thực tiễn mà nói, ăn chay thật là một chuyện trời đất khó dung.
Khi Lăng Quốc Đống đi vào trong phòng cũng chỉ có người một nhà, nghĩ rằng những người khác Vạn Kim Chi vừa mới cho ra ngoài, Lăng Quốc Đống cũng không quan sát kỹ càng, theo ấn tượng ban đầu cho rằng Hoắc Hướng Thiên là Phi Túc, Hoắc Hướng Túc trở thành Tất Thiên Hữu.
"Con ngoan, thân thể lại khôi ngô không ít“
Lăng Quốc Đống rất thưởng thức hình thể cường tráng của con rể hai nhà mình, vừa đối mặt, đã vỗ bờ vai của cậu ta, tỏ vẻ hai chàng trai tốt.
"Cha, con là con rể lớn của cha."
Vẻ mặt Tất Thiên Hữu đau khổ, chiều hôm nay, cậu ta thế nhưng chịu sự ghét bỏ của mẹ vợ nửa ngày, cậu ta cũng không phải đồ ngốc Phi Túc, có thể điểm tô ánh mắt ghét bỏ thành thưởng thức. "Hả?"
Lăng Quốc Đống nhìn con rể lớn đen đúa một hồi, lại nhìn con rể hai trắng trẻo non mềm, bộ dáng không hề kém anh ta ở hiện đại chút nào, cảm thấy thế giới này có hơi kỳ dị huyền ảo.
"Hai đứa nhỏ các con, rất tốt rất tốt."
Anh ta hậm hực uống ngụm trà, cũng không biết nên nói như thế nào.
Phi Túc lại cảm thấy mình bị ghét bỏ, quả nhiên loại diện mạo tiểu bạch kiểm này, cũng không khiến người ta thích chút nào.
Phải biết rằng vừa nấy khi dàn xếp hạ trại, thế nhưng dì Vạn mang tất cả tuyết hoa cao mà cô ấy mang lần này cho anh rể, trước kia đây chính là đãi ngộ mà cậu ta mới được hưởng.
Ánh mắt Phi Túc vèo vèo bắn chết mỗi một tấc da thịt trên người Tất Thiên Hữu, trọng điểm dừng ở mấy hộp tuyết hoa cao trên tay cậu ta.
Con người luôn sau khi mất đi mới biết được quý trọng, sớm biết rằng sau khi đến cổ đại thì cũng không chiếm được kem dưỡng da của dì Vạn nữa, đời trước cậu ta không nên ngại phiền phức, chất đống mấy thứ đó tích bụi ở nhà, chỉ có ngày nào đó khi muốn khoe khoang mới có thể lấy ra khoe ở trước mặt cha già và anh rể một phen.
Phi Túc ai thán nhìn đỉnh doanh trướng, vẻ mặt phiền muộn.
Con rể trở nên đẹp dù là thở dài cũng đẹp như vậy, Vạn Kim Chi vui sướng thưởng thức thêm vài lần, suy nghĩ đợi khi trở vê, đứa nhỏ Phi Túc đó có thể thuận tiện mang túi da lần này đi hay không.
Nếu cậu ta có thể vẫn đẹp như vậy, trở về cô ta sẽ gả con gái cho cậu ta. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận