Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 184: Ảo Tưởng Tan Vỡ 2

Chương 184: Ảo Tưởng Tan Vỡ 2Chương 184: Ảo Tưởng Tan Vỡ 2
Họ còn nhớ khi học mấy môn chuyên ngành, các giáo sư được du học ở đất nước mặt trời không bao giờ lặn đều rất tán thưởng trình độ khẩu âm của học trưởng Lăng, khen rằng khẩu âm của anh ta chẳng khác nào phát thanh viên, thậm chí có khi còn tốt hơn cơ.
Trong cuộc thi giữa các trường sư phạm khu vực Giang Chiết Thượng Hải lần này, đối mặt với hai đối thủ nặng ký là đại học sư phạm Giang Chiết và đại học sư phạm Thượng Hải, cũng may có vị học trưởng tài năng như học trưởng Lăng mới có thể hóa giải khó khăn, mọi người đều bảo là, nếu không có gì bất ngờ, sau khi tốt nghiệp anh ta hẳn sẽ được điều đến bộ ngoại giao, một vị học trưởng có tiền đồ rộng mở thế này, lúc còn trên ghế nhà trường thì nên cố gắng thiết lập mối quan hệ tốt đẹp với anh ta.
Bây giờ tiệm ăn ở ngoài cũng chẳng có mấy tiệm, chỉ tiêu của sinh viên cũng không ăn nổi mấy quán ăn tư nhân đó, mấy món trong nhà ăn tâng ba cũng rất thơm ngon, nếu nhờ đầu bếp nấu theo thực đơn riêng thì giá cả sẽ mắc hơn một chút, nếu một câu lạc bộ tổ chức liên hoan, chia đầu người ra tính tiên cũng chỉ mất tâm hai đồng, thỉnh thoảng ăn một bữa xa xỉ như này không phải là không thể.
"Tổ chức vào trưa mai hay tối mai, nếu là tối thì tôi thật sự không có thời gian rảnh."
Lăng Quốc Đống dọn dẹp sách vở và bút viết của mình, anh ta và vợ nhìn trúng một cửa hàng, chủ nhà ban ngày phải đi làm, chỉ buổi tối mới có thời gian bàn bạc nói chuyện.
"Có phải ở cùng chị dâu không, thực ra thì học trưởng, anh có thể đưa chị dâu đi cùng mà." Thật không may, buổi liên hoan ngày mai thực sự được tổ chức vào buổi tối, cô gái mở lời mời Lăng Quốc Đống đầu tiên có hơi gấp rồi.
"Trong nhà còn ba đứa nhỏ nữa, bám người lắm." Lăng Quốc Đống cười cười, từ khi tin tức thất thiệt là sau khi anh ta tốt nghiệp sẽ được mời đến bộ ngoại giao làm việc bị lan truyền, có không ít cô gái trẻ có trực tiếp, có âm thầm tỏ ý tán thưởng với anh ta, Lăng Quốc Đống cảm thấy đối với chuyện này bản thân anh ta cũng có chỗ làm không tốt, là do anh ta sơ sót, không lan truyền rộng rãi thân phận một người đàn ông đã cưới vợ và có con của mình.
Thời này phần lớn học sinh đều rất chất phác, không thể nói tất cả học sinh đều tốt vì dù ở đâu cũng sẽ có những thành phần rất này nọ, nhưng là nữ thì họ càng có tính tự tôn tự ái cao hơn, đặc biệt là nữ sinh đại học, trước mắt các cô ấy là tiền đồ sáng lạn thế nên hầu hết những cô gái đã biết anh ta có vợ con đều lựa chọn giữ khoảng cách an toàn chứ không tiếp tục dây dưa. Dù sao thì cho tới nay, Lăng Quốc Đống chưa từng gặp phải người bạn nữ nào sau khi biết anh ta đã kết hôn mà vẫn tiếp tục quấn lấy anh ta như cũ.
"Lần sau đi, lần sau tôi nhất định sẽ tới."
Lúc nói tới đây hình như Lăng Quốc Đống nhớ ra điều gì đó, anh ta lấy từ trong túi ra một xấp danh thiếp nhỏ do anh ta đặc biệt chi một khoản tiền lớn nhờ xưởng in làm giúp, trên đó có viết địa chỉ và tên tiệm thịt kho.
"Đây là tiệm thịt kho vợ tôi mở, mọi người đến đó báo tên tôi thì chắc chắn sẽ giảm giá cho mọi người." Lăng Quốc Đống đương nhiên không phải thần tiên chỉ hít hương khói nhân gian để sống, nhân lúc mọi người còn ở đây, anh ta mau chóng tuyên truyền cho tiệm ăn nhỏ nhà mình.
"Nhất Khẩu Hương là tiệm do nhà học trưởng mở à, tôi thích ăn đồ ăn trong tiệm đó lắm, nhất là món lòng xào cay, không ổn rồi, mới nghĩ thôi nước miếng đã ứa ra rồi."
Một thanh niên ở miền Bắc đang theo học trong trường thốt lên, theo anh ta nhớ thì chủ tiệm thịt kho này là một cô gái xinh đẹp cao gầy, thì ra cô gái đó là vợ của học trưởng, người vừa đẹp vừa nấu ăn ngon, học trưởng thật có phúc quái
"Thích ăn thì nhớ tới thường xuyên nhé, nhất định sẽ tính giá ưu đãi cho anh." Thấy người khác khen đồ ăn nhà mình ngon, đương nhiên là Lăng Quốc Đống rất vui vẻ: "Tôi đề cử cho cậu hai món ăn với cơm rất ngon, một là thịt heo hai là móng heo hầm, bản thân tôi rất thích hai món này."
Hình tượng bình thường của Lăng Quốc Đống trong lòng mọi người là một người rất lạnh lùng, sự lạnh lùng đó không mang nghĩa xấu mà là do tướng mạo của anh ta khiến mọi người có cảm giác như thế, chỉ riêng khí chất khi anh ta đứng trên bục giảng đọc một đoạn văn bằng tiếng Anh đã khiến họ có cảm giác như thế rồi, nhưng khi vị học trưởng cao cao tại thượng đó được gắn chung với món móng heo kho thì khí chất nhanh chóng tụt dốc không phanh, khoảng cách giữa đôi bên được rút ngắn đi không ít.
Bạn cần đăng nhập để bình luận