Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 291: Khiếp Sợ 2

Chương 291: Khiếp Sợ 2Chương 291: Khiếp Sợ 2
Nếu cậu nhớ không lầm, dưới tên của chủ nhân pháo đài thánh lễ Mi-sa này không chỉ có một pháo đài ấy, đương nhiên, pháo đài khác có thể sẽ nhỏ hơn một chút.
Vừa sinh ra cha cô ấy đã gây dựng nhiều giang sơn như vậy, thật sự là một cô gái hạnh phúc.
Bạn học Lăng Tráng thở dài ở trong lòng, tuy rằng cha cậu không có gây dựng giang sơn cho cậu, nhưng vẫn thương cậu.
Chờ khi rời khỏi pháo đài, Olivia có chút không yên nhìn Lăng Tráng, cô kéo đường viền hoa trên váy mình, muốn giải thích với đàn anh Lăng Tráng vì sao cô ấy mặc đẹp như vậy, cha cô ấy cũng chỉ là một thợ làm vườn.
Nếu không giải thích rõ ràng, đàn anh có thể nghĩ rằng cô ấy là cái loại con gái hư vinh bóc lột tiền tài của cha mẹ, chỉ lo ăn diện, cần phải giải thích rõ ràng, nói cho đàn anh pháo đài này chính là nhà cô ấy, đàn anh có thể bởi vì cô ấy lừa gạt cậu mà tức giận không.
Khi Olivia đang rối rắm, Lăng Tráng mở miệng.
"Olivia, không cần đưa, cám ơn em dẫn anh đến thăm nhà em hôm nay."
"Không cần cảm ơn, từ từ, đàn anh em..."
Trong lòng Olivia khiếp sợ, sao đàn anh biết đây là nhà cô ấy.
"Nhà em rất được, không biết có thể có vinh hạnh lại đến thăm hay không, đương nhiên, để hồi báo bài tập chuyên ngành của em anh sẽ nghiêm túc hướng dẫn."
Biết đây chính là nhà cô gái trước mắt này Lăng Tráng lại an tâm, nếu chỉ là cô gái nhỏ này rất thân quen với chủ nhân gia đình này, cậu thật sự ngại làm phiền cô ấy.
Về phần Olivia lo lắng vì bị lừa gạt mà phẫn nộ, trên thực tế loại cảm xúc này rất khó xuất hiện ở trên người Lăng Tráng.
Hơn nữa một cô gái, một cô gái ở trong gia đình gia tài bạc triệu, đối với người xa lạ che dấu thân phận thật sự của mình là một chuyện hết sức bình thường, Lăng Tráng hoàn toàn có thể hiểu cho cô ấy.
Lúc ấy cách nói của Olivia là cô ấy quen chủ nhân tòa pháo đài ấy, chủ nhân pháo đài là cha cô ấy cô ấy đương nhiên quen rồi, giải thích này không có khuyết điểm, bản thân Lăng Tráng lúc trước chính là đối xử với Tê Bân như vậy.
"Đương... Đương nhiên...
Olivia hạnh phúc thiếu chút nữa nhảy dựng lên, đàn anh thật sự là rất dịu dàng, rõ ràng cô ấy lừa gạt cậu cậu lại còn không tức giận. Olivia tuyệt đối sẽ không cho rằng Lăng Tráng bởi vì bối cảnh tài phú của nhà bọn họ mà dỗ dành cô ấy, cô ấy rất mẫn cảm với sự thay đổi trong lòng của người ta, từ đầu tới đuôi, thái độ của đàn anh với cô ấy đều giống nhau, cũng không có bởi vì biết thân phận của cô ấy mà thay đổi.
Điều này làm cho Olivia tiếp xúc rất nhiều người gọi là thanh niên tài tuấn vì gia tộc cô ấy đại biểu mà tiếp cận cô ấy cực kỳ cảm động.
Sau khi nói lời từ biệt với Lăng Tráng, Olivia gần như là nhảy một đường về, vui mừng nhảy nhót đều viết ở trên mặt.
"Con rất thích cậu ta?" Lão Lauren đã thay quần áo thoải mái, ngồi ở trong phòng khách rộng rãi.
"Cha."
Olivia ngượng ngùng gọi ông ta một tiếng.
"Cha cũng không ủng hộ, cậu ta dù sao cũng là người châu Á, nhưng mà, đó là một đứa nhỏ không tệ, tự con cố lên."
Lão Lauren cầm lấy tờ báo trên bàn, chải vuốt râu nơi khóe miệng hơi hơi nhếch lên.
Nhìn thấy pháo đài nhà bọn họ lại không kinh sợ, không được, ông ta phải mua một pháo đài lớn hơn nữa, cho cậu biết cô gái ưu tú cỡ nào thích cậu.
Trải qua một ngày dạo chơi pháo đài, bạn học Lăng Tráng rất nhanh đã thành lập tình hữu nghị thâm hậu với cha... của Olivia, lúc trước Lăng Tráng có ít hiểu biết về chủ nhân của pháo đài thành lễ Mi-sa, chỉ biết đây là một gia tộc quý tộc uy tín lâu năm, dưới tên có rất nhiều pháo đài cổ kính cùng với một vài nông trường, cậu cũng không biết được doanh nghiệp chính hiện tại mà gia tộc của Olivia sở hữu chính là sản nghiệp liên quan đến bất động sản.
Sau khi cậu biết được, trong nháy mắt, cậu lập tức cảm thấy hình tượng của ông cụ thích mặc rách rưới chăm sóc hoa cỏ cao lớn vĩ ngạn.
Trừ cái đó ra, gia tộc bọn họ ở châu Âu, nước Mỹ còn có người kinh doanh không ít nông trường, chỉ dựa vào diện tích để tính, chính là một vùng lãnh địa không nhỏ.
Lăng Tráng cảm thấy đây là mục tiêu phấn đấu của cậu, sớm muộn gì có một ngày, lãnh địa gì đó, cậu cũng sẽ có.
Mà lão Lauren vốn lấy tâm lý khủng hoảng để đối mặt với thanh niên mà con gái thích, trải qua thời gian dài ở chung, ông ta phát hiện đứa nhỏ này rất thuần thiện cơ trí, con gái nhỏ ngây thơ ở chung với cậu không cần lo lắng bị lừa gạt, nhưng hiện giờ ông ta lo lắng chính là, đứa nhỏ này như càng thích ông ta hơn con gái.
"Cha."
Bạn cần đăng nhập để bình luận