Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 284: Du Học 3

Chương 284: Du Học 3Chương 284: Du Học 3
Hơn nữa mỗi ngày cậu đạp xe đạp đi học tan học, ở thời điểm không ít người trong mọi gia đình đều có xe máy cho tới bây giờ chưa từng thấy ai ở nhà bọn họ lái xe máy tới đón cậu, bởi vậy xác định vị trí của Lăng Tráng ở trong trường học chính là học sinh giỏi thành tích tốt, bộ dạng đẹp trai, chỉ gia cảnh không phải quá tốt.
Tề Bân nhìn Lăng Tráng thêm vài lần, thấy cậu vẫn không có phản ứng gì, trong lòng cũng cảm thấy không thú vị gì cả, hoa hậu giảng đường bỏ qua cậu ta là tổn thất của cô ta, sớm muộn gì có một ngày cậu ta sẽ chứng minh với mọi người, Tê Bân cậu ta mạnh hơn Lăng Tráng ngàn lần vạn lần. ...
Vào ban đêm, khi cả nhà cơm nước xong xuôi, bạn học Lăng Tráng gọi tất cả người lớn lại.
"Con không định tham gia thi đại học lần này, cha mẹ, ông nội bà nội, chị cả chị hai, con muốn ra nước ngoài du học."
Quyết định này của Lăng Tráng khiến cho người trong nhà có chút giật mình, nhưng bọn họ ngẫm lại từ nhỏ cậu đã thể hiện rõ sự hứng thú với ngôn ngữ, ra nước ngoài dường như cũng không phải một chuyện vô cùng kỳ lạ.
Đương nhiên, bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Lăng Tráng muốn ra nước ngoài, càng nhiều hơn chỉ là vì trốn tránh tiêm mà thôi.
Lăng Tráng trốn được xét nghiệm máu thi đại học, trăm triệu không nghĩ tới, ra nước ngoài vẫn phải kiểm tra sức khỏe, cho nên hoãn lại vài ngày, cậu đúng là vẫn còn cảm nhận được tư vị được các chị y tá bảo vệ.
"Ha ha ha, vẫn một đứa nhỏ."
Chị y tá, không đúng, nên là dì y tá, nhìn thiếu niên trước mắt cao gầy, khi lấy máu nhắm chặt con mắt, sắc mặt tái nhợt, tựa như cố nén sợ hãi, nhịn không được phát ra tiếng cười mẹ hiền.
"Không đau, giống như muỗi chích vậy."
Đứa nhỏ cao gầy, ngũ quan lại tuấn tú, quan trọng nhất là đứa nhỏ này mặc áo sơmi quần dài quy củ, vừa nhìn chính là kiểu đứa nhỏ vô cùng ngoan, khiến dì y tá đau đầu với đứa nhỏ mê luyến quần ống loe, quần bò rách nhà mình đều khỏi phải nói yêu thích cỡ nào.
Động tác của y tá rất nhanh nhẹn, hơn nữa thể trạng của Lăng Tráng gầy, mạch máu trên cánh tay rất dễ dàng có thể tìm được, gần như không tốn bao nhiêu thời gian, năm ông máu đã rút xong, hơn nữa từ đầu tới đuôi giống như dì ấy nói, căn bản là không đau.
Lăng Tráng rối rắm nhìn bông gòn trên cánh tay mình, có hơi phân không rõ chẳng lẽ đoạn trí nhớ lúc nhỏ chính là ảo giác của cậu sao, nếu rút máu chỉ là mức độ đau đớn ấy, cậu né tránh thi đại học lựa chọn ra nước ngoài lại là vì cái gì.
Cậu vẫn không hiểu rõ, tuy rằng đều là tiêm, nhưng đau đớn tiêm ở mông và đau đớn của xét nghiệm máu hoàn toàn không ở trong một cấp bậc, hơn nữa lúc trước tuổi cậu nhỏ, lại bị vây trong hoàn cảnh sợ hãi, cảm giác đau đớn đương nhiên chính là nhân lên mấy lần.
"Ha ha ha, thật sự là một đứa nhỏ đáng yêu."
Nhìn thấy Lăng Tráng ở bên kia ngẩn người nhìn lỗ kim nhỏ trên cánh tay, y tá lớn tuổi trực tiếp vỗ tay lên mông cậu, đừng nhìn gây, thịt trên mông thật đúng là rắn chắc, nảy nở, xúc cảm vô cùng tốt, khiến người ta muốn vỗ cậu thêm cái nữa. "Thiếu niên nhỏ, ngay cả tiêm cháu cũng sợ, như vậy là không cưới được vợ đâu, ha ha ha ha."
Y tá trong trạm y tá đều nở nụ cười, Lăng Tráng cũng chưa phản ứng lại, đã bị người ta ăn một miếng đậu hủ thật lớn.
Cậu nhìn bộ dáng nóng lòng muốn thử của các y tá khác, sợ tới mức chạy trối chết, quả nhiên tiêm vẫn rất khủng bố, cho dù tiêm không đáng sợ thì các dì y tá cũng đáng sợ.
Nhưng máu cũng xét nghiệm rồi, giai đoạn chuẩn bị trước cũng hoàn thành, ra nước ngoài đã là chuyện chắc chắn.
Lăng Tráng vẫn là học sinh cấp ba, hơn nữa tình hình cũng không thoải mái như hiện đại, con đường đi do nhà nước cử xuất ngoại chắc chắn là không thể thực hiện được, quan trọng nhất là do nhà nước cử xuất ngoại nhiều hạn chế, cuối cùng vẫn là người một nhà nhờ quan hệ khắp nơi, gấp rút lo liệu thỏa đáng tất cả thủ tục.
Con đường không do nhà nước cử xuất ngoại, toàn bộ tiên trợ cấp sinh hoạt đều không có, nhưng cũng may nhà họ Lăng cũng không thiếu những trợ cấp này.
Tiếng Anh của Lăng Tráng là một tay Lăng Quốc Đống dạy dỗ, tuy rằng giai đoạn trước không có chuẩn bị gì, thi TOEFL vẫn là chuyện rất đơn giản.
Thành tích TOEFL của cậu rất cao, gần như là max điểm, về phần thư đề cử, là Lăng Quốc Đống hoàn thành, bây giờ ông ấy đã là phó giáo sư, bởi vì phiên dịch hơn mười bộ sách và luận văn tiếng Anh rất đủ uy tín, chuyển chính thức cũng là chuyện sớm muộn, ông ấy có không ít bạn bè ở trường học, bạn bè nhờ bạn bè, còn có may mắn xin được một người có quyền tự mình viết thư đề cử cho bạn học Lăng Tráng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận