Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 380: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 42

Chương 380: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 42Chương 380: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 42
Bởi vì Phi Túc hào phóng giúp đỡ, cả nhà rất nhanh đã dọn từ quán trọ ra ngoài, ở trong căn nhà đã được sang tên đến dưới tên bọn họ.
Trước khi rời đi, Phi Túc vốn muốn nói với con hổ kia một tiếng, bất đắc dĩ động tác của bọn họ quá nhanh chóng, Côn còn tiến hành kiểm tra ở học viện Rhine, cũng không có trở về.
Nghĩ sớm hay muộn cũng gặp mặt ở trường học, Phi Túc không có rối rắm, lập tức quên người bạn này ở sau đầu.
Một tuần sau đó, cả nhà bận rộn đến khí thế ngất trời, thế nhưng gà anh rể cả nhìn như vô dụng nhất cũng đã phân công công dụng lớn.
Lăng Điềm ngoài ý muốn phát hiện anh rể cả khống chế độ lửa còn rất lợi hại, lửa đốt trong bếp lò, chỉ cần nó ở bên cạnh nhìn chằm chằm, có thể điều khiển tự động độ lửa lớn nhỏ, nhưng không thể dùng lửa nó phun ra, có một lần Tất Thiên Hữu nhất thời không chú ý, lửa tắt trong bếp lò, cậu ta đã phun một quả cầu lửa về phía chỗ ấy của mình, kết quả trực tiếp đốt thủng bếp lò, nước muối nấu đã lâu ở bên trong không còn một mảnh.
Rõ ràng trước kia, lửa Tất Thiên Hữu phun ra cũng không có lợi hại như vậy, ngay cả mặt bàn cũng không có cách nào hoàn toàn đốt thủng, sau đó bản thân nó cũng lười phun lửa, ai cũng không biết rốt cuộc là khi nào thì xảy ra thay đổi.
Lăng Quốc Đống đoán rất có thể con rể cả của mình là loại ma thú có thể tiến hóa, sau khi giữa đường ăn vài lần món ăn ma pháp mà Lăng Điềm nấu, bất tri bất giác đã tiến hóa, lửa phun ra đương nhiên cũng sẽ lợi hại hơn.
Một suy đoán này khiến lòng tin của Tất Thiên Hữu tăng nhiều, cho cậu ta vài phần hy vọng tương lai có thể khôi phục hình người.
Bởi vì có nhà thuộc về mình, bây giờ món cả nhà ăn đều là món ăn ma pháp của Lăng Điềm nấu, tuy rằng bởi vì thực lực bản thân của chính cô bé, chỉ có thể xử lý ma thú cấp một, nhưng góp gió thành bão, hiện giờ cả nhà dưới sự tẩm bổ tương đương với ma hạch cấp hai cấp ba cuồn cuộn không dứt, ma lực cũng tăng tiến không ít.
Ví dụ như Lăng Kiều, từ ban đầu chỉ có thể phóng ra một quả câu lửa nhỏ, hiện giờ cô bé đã có thể đồng thời phóng ra hơn mười mấy quả cầu lửa mà không đến mức ma lực suy kiệt.
Đây đều là công lao của bạn học Lăng Điềm, mấy ngày nay cô gái nhỏ rất kiêu ngạo, cảm thấy mình được ánh sáng nữ chính bao phủ.
Cách cuộc thi chiêu sinh kéo dài của học viện Rhine kết thúc không còn xa nữa, mấy ngày nay, càng ngày càng nhiều người từ bốn phương tám hướng đi về phía học viện Rhine.
Có một lần, không biết có phải hoa mắt hay không, Lăng Quốc Đống còn thấy Tinh Linh thường lui tới.
Đối phương mặc áo choàng màu ngân bạch, chỉ lộ ra cái cằm tinh xảo, nếu không phải lúc ấy vừa lúc thổi qua một trận gió, Lăng Quốc Đống cũng không nhìn thấy lỗ tai cương quyết giấu dưới mũ choàng của anh ta.
Nhưng phản ứng của đối phương quá nhanh, đến bây giờ, Lăng Quốc Đống cũng không xác định được, mình nhìn thấy rốt cuộc là Tinh Linh, hay là lỗ tai của Thú Nhân loài mèo.
Nhận thức của anh ta đối với Tinh Linh chỉ đến từ chính thơ ca mà nhà thơ ngâm cùng với một vài miêu tả của lính đánh thuê từng nhìn thấy Tinh Linh trong truyền thuyết, cũng không chuẩn xác, bởi vậy chuyện này, Lăng Quốc Đống cũng không có nói với ai.
Về chuẩn bị mở quán cũng không kém nhiều lắm, cả nhà dự định mở quán lúc lưu lượng người hiện giờ vừa lúc, bắn phát súng danh tiếng ra ngoài.
Phải biết rằng người hiện giờ đến học viện Rhine nơi nào cũng có, nếu đối phương ăn món kho của nhà bọn họ, đợi lát nữa khi đến quê nhà bọn họ, còn không phải tuyên truyền thật tốt giúp bọn họ sao.
Yêu cầu của Vạn Kim Chi không cao, tốt nhất chính là kinh doanh quán món kho nhà mình trở nên nổi tiếng như quán vịt nướng Toàn Tụ Hiền của thủ đô, làm cho người ta đi vào thủ đô, giống như suy nghĩ đầu tiên chính là ăn vịt nướng, khiến người ở địa phương khác tới chủ thành Rhine, nghĩ đến chính là món kho của nhà bọn họ.
Làm người phụ nữ đời trước mở chuỗi quán món kho, đầu óc kinh doanh hiện tại của Vạn Kim Chi thế nhưng tốt hơn trước kia không ít.
Mọi chuyện đã chuẩn bị, ngày hôm sau trời tờ mờ sáng, cửa hàng món kho nhà họ Lăng lặng yên không một tiếng động đã mở.
"Mùi vị gì, thơm như vậy.'
Bao nhiêu người trong lúc ngủ mơ bị hương vị của món kho đó thơm tới tỉnh, cũng trách ngũ cảm của ma pháp sư và võ đấu sư rất tốt, tỉnh trước nhất chính là bọn họ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận