Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 199: Tìm Kiếm 1

Chương 199: Tìm Kiếm 1Chương 199: Tìm Kiếm 1
"Mấy người... muốn tìm giáo sư Hải và giáo sư Lan à?”
Đúng lúc hai vợ chồng đang chuẩn bị dắt con đi vào huyện tìm nhà khách ở tạm một đêm, sau lưng vang lên giọng nói có phần ngập ngừng của phụ nữ. ....
"Ở đây à?"
Kim Phượng bất giác quấn khăn quàng cổ chặt hơn một chút, vừa đi vừa ra sức dậm chân, mong rằng cơ thế ấm áp lên đôi chút. Cũng tại cô ta, lúc đầu cô ta còn tưởng tìm hai ông bà già lớn tuổi chẳng phải việc gì khó nhọc, lúc ra cửa chỉ mang đôi giày da xinh đẹp, đi giày cao gót, không những đi đường khó khăn mà còn chẳng hề ấm tí nào, mới có hai ba ngày mà đầu ngón chân với cả gót chân cô ta đã nứt không biết bao nhiêu đường, mọc không biết bao nhiêu bọc nước.
"Khu vực thành thị trong thành phố Bạch Châu không hề nhỏ, cô gái trẻ trong thôn lúc trước chỉ cho chúng ta biết một phạm vi đại khái, cứ tìm từng nhà từng hộ như này thì chẳng biết phải tìm tới bao giờ."
Ánh mắt Hải Bác Xương cũng lộ ra vẻ mệt mỏi, vì chuyến đi này anh ta xin nghỉ phép mười ngày bên xưởng, số ngày nghỉ đã qua quá nửa, bây giờ các thanh niên tri thức đã về cả rồi, thứ không bao giờ thiếu trong xưởng chính là công nhân, chẳng biết có đến bao nhiêu công nhân lão làng trong xưởng đang nhăm nhe vị trí công nhân trong xưởng cho đám trẻ nhà họ, thời gian anh ta xin nghỉ quá dài, rất dễ bị người ta nắm thóp, có khi phần công việc khó lắm mới kiếm được của anh ta sẽ bị mất như chơi.
"Đầu tại hai ông bà già đó, anh thử nghĩ lại lời cô bé đó nói coi, hai ông bà nhận đâu mấy đứa cháu gái cháu trai nuôi thì vứt luôn cháu gái cháu trai ruột sang một bên, theo tôi thấy hai ông bà ấy già cả lú lẫn hết rồi, chẳng biết có phải bị bọn người thấp hèn, không biết xấu hổ kia xúi giục không nữa, bán cả nhà mình cho người ngoài.'
Từ trước tới nay, Kim Phượng vẫn luôn không thích ba mẹ chồng của mình, cô ta có xuất thân bình thường, tuy ba mẹ đều là công nhân nhưng lại không được đi học tới nơi tới chốn, lúc đầu Hải Bác Xương sống chết muốn cưới cô ta cũng vì khuôn mặt xinh đẹp này của cô ta thôi.
Kim Phượng luôn cảm thấy ba mẹ chồng khinh thường cô ta, Lan Tú Mai vốn tặng cô ta một cái nhẫn vàng nhưng cô ta lại làm đỏng làm đảnh trách bà ta không tặng luôn cái vòng ngọc Lan Tú Mai đeo trên tay cho mình, Hải Bác Xương vốn đề nghị hai vợ chồng cùng đi bồi dưỡng, sau này khi đề bạt cũng thuận lợi hơn, Kim Phượng lại cho rằng ba chồng chê trình độ văn hóa của cô ta thấp, vòng và vòng vèo châm chọc cô ta, hai vợ chồng già sợ hai vợ chồng son không quen sống chung với họ thế nên cố tình phân một căn nhà nhỏ đã được trang hoàng đẹp đẽ cho hai vợ chồng sống riêng, cô ta lại oán trách ba mẹ chồng sao không để lại căn nhà tổ họ Hải vừa to vừa sang đó cho hai vợ chồng họ, từ đầu đến cuối không hề coi cô ta như người một nhà.
Tóm lại trong mắt cô con dâu này, hai vợ chồng già có làm gì cũng đều là sai, đều có ý xấu, hành động tố giác ba mẹ ruột một cách tuyệt tình của Hải Bác Xương phần nhiêu đều nhờ mấy lời thủ thỉ bên gối của người vợ này đây.
"Được rồi, em bớt nói mấy câu đi."
Hải Bác Xương vừa mệt vừa phiền, không cách nào chịu đựng được cô vợ đang lải nhà lải nhải, càm rà càm ràm bên cạnh.
Từ sau khi nghe cô gái trong thôn kia nói, anh ta bỗng cảm thấy có gì đó không ổn, dường như một thứ gì đó rất quan trọng đã hoàn toàn vụt khỏi tay anh ta. Anh ta vốn là một người ích kỷ, không thì dù vợ có ở bên xúi giục, một người đàn ông bình thường cũng sẽ không làm ra chuyện tố giác ba mẹ ruột của mình, nói thật thì những trường hợp như anh ta ở thời này cũng không ít, dưới tác động của môi trường sống và với thái độ bo bo giữ mình, cũng có rất nhiều người tương tự anh ta, chủ động tố giác ba mẹ ruột, hoặc là sau khi ba mẹ vợ con xảy ra chuyện thì ngay lập tức cắt đứt mọi quan hệ.
Nhưng người như Hải Bác Xương, sau khi ba mẹ được xử lại án vẫn mãi không tìm cách liên hệ, chỉ khi họ muốn bán số đất đai vốn thuộc về họ, anh ta mới làm như không có chuyện gì xảy ra, mặt dày mày dạn chạy tới tìm thì thật sự rất hiếm thấy.
Kết hôn hơn mười năm, sinh được hai đứa con, dù mấy năm nay Kim Phượng chẳng phải chịu khổ, dẫu sao thì, lúc đầu cả nhà họ nhờ vào việc cất giấu tài sản của hai vợ chồng già từ trước nên cuộc sống trôi qua cũng khá êm đẹp, nhưng tuổi tác vẫn cứ tăng dần lên, Kim Phượng sớm đã không còn tuổi trẻ xuân sắc như xưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận