Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 419: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 9

Chương 419: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 9Chương 419: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 9
"Cô Điềm ở trên giường có dũng mãnh không?”
Ông ta thình lình nhớ đến vợ của con trai nhà mình là một người gầy yếu, thân thể không so được với người phụ nữ mạnh mẽ của nhà họ Vạn, người vợ này không bỏ sức thì 'ruộng" của con trai có tốt hơn nữa cũng không cày nổi.
"Đừng có im lặng chứ, ba còn có thể hại con sao." ông Phi đẩy cánh tay của con trai.
"Mạnh."
Phi Túc cũng không biết mình trả lời thế nào, cả người lơ lửng trên mây, có thể không mạnh sao? Anh ta cũng sắp bị Điềm Điềm vắt kiệt rồi, làm thế nào cũng không thấy đủ, bây giờ xem ra, mấy đêm trước có bao nhiêu sung sướng thì bây giờ có bấy nhiêu kinh hãi.
Anh ta trừng cái bụng của mình, lẽ nào trong đây bây giờ đã có một cục cưng rồi, là cục cưng của anh ta và Điềm Điềm, suy đoán này làm Phi Túc có hơi bối rối.
"Mạnh là tốt."
Ông Phi thở phào, ông ta lục tung ra một tờ giấy đã ố vàng, sau đó nhét vào tay Phi Túc.
"Mấy đứa em khác của con thì ba không lo, chỉ lo cho con. Sau khi con trở về thì len lén đi bốc bài thuốc này, ba có thể sinh 9 chị em các con chỉ dựa vào bài thuốc này thôi đó."
Ông Phi tự hào vô cùng.
Chỉ là Phi Túc chẳng nghe lọt tai lời nào của ông ta cả, ngơ ngơ ngác ngác nhận tờ giấy mà ông ta chuyển qua, lại ngơ ngơ ngác ngác cùng ông ta đi ra khỏi phòng.
Bây giờ Phi Túc đang suy nghĩ một vấn đề, nếu như đàn ông sinh con, vậy đợi đến lúc sinh con, rốt cuộc là đứa bé chui từ chỗ nào ra vậy? Đây là một việc rất đáng suy ngẫm.
Lăng Điềm là người rất nhạy bén, cô để ý sau khi Phi Túc cùng với ông Phi vào trong phòng rồi đi ra, trạng thái cả người Phi Túc có hơi khác khác, chỉ có điều ở trước mặt nhiều người như vậy, cô lại ngại hỏi.
Cơm no rượu say, khách khứa cũng từng người rời đi, đàn ông đã xuất giá không cần phụ nhà dọn dẹp, Lăng Điềm cầm quà đáp lễ của nhà họ Phi lên rồi dẫn Phi Túc về.
Trên đường đi, mấy lần cô hỏi dò Phi Túc vừa nảy trong phòng ông Phi đã nói gì với anh ta nhưng đều bị Phi Túc nói qua loa cho xong chuyện.
Anh ta có thể nói thế nào? Nói rằng ở thế giới này đàn ông là người mang thai, trong bụng của anh ta có thể đã có cục cưng rồi?
Phi Túc đang nghĩ, quả nhiên không thể đánh giá cao khí tiết của Thượng đế được, anh ta nói mà làm sao thế giới này để anh ta thuận lợi ăn thịt được cơ chứ, hóa ra gác ở đây để đợi anh ta. ...
"Mẹ, con hỏi mẹ một chuyện."
Buổi tối hôm đó, Phi Túc không giống mấy hôm trước, sắc trời vừa sập tối liên vội vã kéo Điềm Điềm của anh ta lên giường, sau đó làm chuyện xấu hổ. Đấu tranh suy nghĩ rất lâu, anh ta lựa chọn đi tìm mẹ vợ, người đã từng trải để xin chỉ dạy chuyện này.
Anh ta nghĩ rằng mẹ vợ thật ra giống anh ta, ở thế giới này người đảm đương mang nặng đẻ đau là đàn ông, nhưng sau khi bà ấy xuyên không đến một thế giới khác hoàn toàn không giống thế giới nữ tôn, lại cam tâm tình nguyện sinh ba đứa con cho ba vợ. Phi Túc cảm thấy thảo luận với mẹ vợ vấn đề này, chắc chắn có thể cho anh ta rất nhiều điều tâm đắc và kinh nghiệm.
Nghe xong lời khúc mắc của Phi Túc, Vạn Kim Chi ngay tức thì mỉm cười.
"Đây chẳng phải là chuyện rất đơn giản sao? Sinh con đau biết bao, thân thể của ba con mỏng manh, mẹ làm vợ đương nhiên phải khoan dung nhiều hơn chút, thực ra có thể thay ông ấy chịu nỗi đau của việc sinh con, trong lòng mẹ rất vui."
Lúc Vạn Kim Chỉ bàn luận về đề tài này, trên mặt bà ấy chẳng mảy may có tí không vui nào, ngược lại tinh thân phấn chấn, một chút băn khoăn do dự cũng không có.
"Hơn nữa, bất kể là ai trong hai người bọn mẹ sinh thì con sinh ra đều là con của ba mẹ, cục cưng trong tim của ba mẹ, bọn chúng từ trong bụng ai ra cũng sẽ không làm thuyên giảm đi tình yêu của ba mẹ dành cho chúng."
Vạn Kim Chi mừng rỡ trong lòng, lúc này bà ấy cuối cùng cũng nghĩ ra điểm tốt khi có một người con rể xấu, con rể xấu thân thể khỏe mạnh, chắc chắn có thể sinh sôi nảy nở nhiều con cháu cho nhà họ Vạn.
Lúc này ánh mắt bà ấy sáng như đèn pha nhìn vào bụng của Phi Túc, dường như cháu trai, cháu gái của bà ấy đã ở trong bụng của Phi Túc rồi.
Lời của Vạn Kim Chi đã chỉ rõ cho Phi Túc, anh ta bỗng nhận ra, đúng nhỉ, sinh con là chuyện đau đớn biết bao, Điềm Điềm mỏng manh như thế, cô có thể chịu được loại khổ sở này không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận