Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 152: Học Tập 3

Chương 152: Học Tập 3Chương 152: Học Tập 3
Lực chú ý của Vạn Kim Chi quả nhiên bị kéo vê, nhìn chông mình lấy sách giáo khoa cấp hai ra mà chân mày nhíu chặt lại với nhau.
Cô ấy hối hận cả trăm vạn lần sao hồi đầu lại tùy tiện đồng ý cùng tham gia thi đại học với chồng làm gì, giờ thì hay rồi, từ sau khi vào thành phố, mỗi tối chồng cô ấy đều bắt học bài, nhưng cô ấy chỉ muốn ngủ thôi.
"Mỗi ngày làm mười bài."
Lăng Quốc Đống dụ dỗ vợ, anh ta đương nhiên không ngại trình độ văn hóa của vợ mình cao bao nhiêu, dù một chữ bẻ đôi cũng không biết thì anh ta vẫn yêu cô như thường, nhưng đối với Kim Chi mà nói chuyện này lại không phải điều gì tốt, dù sao thì ở đây cũng là thành thị, không phải thôn nhỏ đa phần mọi người đều không biết chữ như trước kia nữa.
"Hơn nữa, sau này em mà làm bà chủ tiệm, khách hàng tới tính tiên với em, em cũng phải tính tiên cho người ta mà, đúng không, ngoan." Lăng Quốc Đống hôn vợ: "Trước tiên cứ ôn lại mười bài hôm qua mới học, giống như lần trước, nếu em làm sai trên năm câu thì hôm nay anh muốn ở trên."
Lăng Quốc Đống như một con sói xám từ từ dụ dỗ vợ mình, anh ta liếm liếm môi, dưới ánh đèn trông càng thêm hương sắc, nhiệt độ cũng bất giác tăng lên.
Ở phía trên tuy là thắt lưng mỏi hơn nhưng Lăng Quốc Đống cũng tự nhận bản thân là một người đàn ông được tòa ký túc xá bảy lầu rèn dũa qua, sẽ không còn vô dụng như trước nữa.
"Không được, lần trước anh ở trên không bao lâu đã chịu không nổi rồi."
Vạn Kim Chỉ lắc đầu liên tục, đàn ông nằm trên thì còn ra gì nữa, nữ trên nam dưới, chuyện này đương nhiên phải do cô ấy làm chủ.
"Lần trước là ngoài ý muốn."
Vẻ mặt Lăng Quốc Đống trông có hơi xấu hổ, tuy anh ta là một người đàn ông có phần yếu đuối, lực eo không tốt nhưng nếu xét về sức bền thì Lăng Quốc Đống tự nhận cũng thuộc dạng hiếm trong số mấy thằng đàn ông.
Lúc mới kết hôn, hai người đều là lần đầu tiên, đương nhiên rất nhiều thứ phải đi lên từ giai đoạn tìm hiểu, dựa vào ưu thế về thể lực, hầu như lần nào Vạn Kim Chi cũng chiếm thế thượng phong, lâu dần, Lăng Quốc Đống cũng ngứa ngáy trong lòng, không thể lần nào cũng bị vợ đè đến gào khóc được, anh ta cũng muốn nhìn thấy vẻ mặt mê đắm, hoảng loạn của vợ khi ở dưới thân mình, dáng vẻ đó nhất định sẽ rất đẹp.
Là một người đàn ông, không ai chấp nhận được khi bị vợ mình nói không được, Lăng Quốc Đống muốn dốc sức chứng minh, bây giờ anh ta rất được rồi.
Sách bài tập bị ném sang một bên, kéo tắt đèn trên đầu giường, cái gì mà học hành với mở tiệm đều tạm gác sang một bên, giờ phải thể hiện năng lực của mình rồi nói.
"Mẹ, ba đâu?"
Lăng Điềm đang húp bát cháo nhỏ, sắp tới giờ lên lớp rồi, cô nhớ là sáng nay hình như ba có một lớp tự chọn tiếng Nga, chú tiểu Lý sắp ăn xong cơm sáng rồi sao ba còn chưa dậy.
"Lý Kiện, chú xin nghỉ cho anh hai một bữa đi, anh ấy không khỏe, hôm nay không đi học được." Vạn Kim Chi bình tĩnh khiêng một thùng nước vào phòng bếp, như thể không có chuyện gì mà nói với Lý Kiện. Lý Kiện ừ một tiếng rồi gật đầu đồng ý, trong lòng có chút buồn bực, chẳng phải hôm qua lúc ăn giò heo còn khỏe re à, sao sáng sớm nay lại đổ bệnh rồi.
Trong phòng, Lăng Quốc Đông giữ chặt vòng eo nhỏ của mình, cho anh ta thêm chút thời gian nữa, sau này, anh ta nhất định có thể phản khích thành công!...
"Điềm Điềm, chị Kiều Kiều đang học cấp hai ở khóa trên là chị ruột cậu à?”
Lăng Điềm vừa bước vào lớp thì bị cô bạn Hướng Bảo Lộ ngồi cùng bàn bổ nhào tới kéo vào góc tường, vẻ mặt thần thần bí bí hỏi.
Cô và chị cả mới chuyển tới trường trong học kỳ này, cô học lớp năm còn chị cả học lớp sáu, hai chị em mỗi ngày đều cùng nhau đến trường, vì lớp cấp một và cấp hai học ở hai khu khác nhau nên sau khi vào cổng trường, hai chị em sẽ tách nhau ra.
Còn về nhà ăn trong trường, nhà họ Lăng ở khá gần trường thế nên tới bây giờ hai chị em vẫn chưa ăn cơm ở trường lần nào, đương nhiên sẽ không có chuyện bị bắt gặp ngôi cùng nhau.
Nếu tính đúng thì Lăng Điềm cũng được coi là học sinh nhảy lớp, cùng học lớp năm nhưng cô bạn Hướng Bảo Lộ ngồi cùng bàn với cô lại lớn hơn cô ba tuổi, bình thường đều tự cho mình là chị lớn mà tung hoành khắp nơi, cô bé vô cùng chú tâm bảo vệ cô em gái ngồi cùng bàn này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận