Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 72: Đi Học

Chương 72: Đi HọcChương 72: Đi Học
Tuy những thứ đó chẳng đáng tiền nhưng cũng không hợp với tính cách vốn có của bọn họ. Cũng chính vì chuyện này, vợ mình trả lại đồ nên Lăng Mỹ Lệ mới vui như thế nhỉ.
Trả lại đồ thì người bên nhà cũ không cần tiếc nữa, nhà mình cũng không cần phiền muộn nên xử lý như thế nào. Lăng Quốc Đống thở phào, cả nhà vui vẻ ăn sủi cảo, gánh nặng trong lòng lập tức tan biến. ...
Thái độ của người trong thôn đối với đứa nhỏ đến trường chủ yếu chia hai loại.
Một loại là ngại con nít choai choai chạy đầy khắp núi đồi mà phiền lòng, nhưng thật sự muốn để bọn nhỏ xuống đồng làm việc, trong đội cũng không có quá nhiều công việc của người lớn có công điểm cho bọn họ làm, rất nhiều đứa trẻ chính là ở nhà trông coi em trai em gái nhỏ hơn, hoặc là giúp đỡ người lớn trong nhà làm một ít việc lặt vặt như chẻ củi nấu cơm giặt giũ linh tỉnh.
Việc này chủ yếu không quá nhiều người chi được, hiện giờ nhà ai không phải bốn năm sáu đứa nhỏ, nếu tổ tông còn sống, thế hệ cha mẹ đó không ở riêng, trẻ con lại càng nhiều, một đám nhiều bao la cứ tranh cãi âm ï khiến người ta phiền lòng, bạn ngẫm lại xem bạn làm việc một ngày ở trong đồng ruộng không dễ dàng gì về nhà nằm nghỉ ngơi một chút, kết quả thằng nhãi con của nhà anh cả với thằng nhóc nhà chú ba ầm ï lên, con lớn nhất và đứa con út đánh nhau, vậy có thể nghỉ ngơi thư thái sao.
Học tiểu học không tốn nhiều tiền lắm, học phí một năm cũng chỉ sáu mao tiền, hơn nữa thêm sách giáo khoa lẻ tẻ linh tinh cũng sẽ không vượt qua một đồng tiền, đương nhiên, trong nhà bạn có tiền để không, vì giữ thể diện mua túi xách mới, mua bút chì cục gôm xinh đẹp cho đứa nhỏ, tiêu phí đó chính là một chuyện khác, ở trong thôn, không có hộ gia đình nào sẽ làm như vậy.
Dù sao so với một đám con nít càn rỡ phá phách ở trong thôn, phần lớn người càng nguyện ý ra chút tiên để bọn nhỏ gây tai họa cho thầy cô, chờ học tiểu học xong, cũng biết chữ, sẽ không mù chữ, hơn nữa con trai tuổi đó cũng có thể xuống đồng làm việc, con gái qua thêm vài năm cũng có thể lập gia đình, vừa lúc.
Về phần một loại khác sao, đó là loại trông con trai thành rồng, mong con gái thành phượng, mục tiêu của bọn họ không chỉ là học hết tiểu học là được, bọn họ hy vọng con cái mình một đường đi học lên, có thể thi đậu trường trung cấp là tốt nhất, kém nữa thì cấp 3 cũng được, nếu vận khí tốt, thành sinh viên công nông binh, quả thực chính là phần mộ tổ tiên bốc khói xanh, cả nhà đều có thể thơm lây lên như diều gặp gió.
Loại cha mẹ này càng coi trọng rất nhiều đối với thành tích của đứa nhỏ, con cái loại trước lấy trứng vịt vê, cha mẹ nhiều lắm cảm thấy mất mặt có chiều hướng đánh một trận, trên thực tế chỉ cần bọn họ không gây rắc rối ở trường học, mức độ tức giận của cha mẹ cũng có hạn, loại sau thì không giống vậy, nếu bọn nhỏ không lấy được thành tích tốt, cả một ngày nghỉ đều trôi qua không thoải mái, chỉ là những lời niệm linh tinh của cha mẹ cũng đủ khiến bọn họ đau đầu.
Đương nhiên, dù cho là loại nào trong cha mẹ ôm hai loại mục đích khác nhau trên đầu, bọn họ cũng tuyệt đối sẽ không tự mình đưa con cái đến trường, mặc dù đi bộ từ thôn Đường Thạch đến trường tiểu học duy nhất của công xã bọn họ chỉ phải tốn hơn nửa tiếng, bình thường đều là con nít có quan hệ tốt kết thành bạn, một đám đi đến trường.
Nghỉ hè trôi qua trong chớp mắt, rất nhanh đã tới ngày tiểu học công xã khai giảng, trước kia cho tới bây giờ người trong thôn không hề coi trọng chuyện này, nhiều lắm chính là cảm thấy cả ngày nghỉ hè lắc lư ở trong thôn, đến giờ còn phải kéo cổ họng quát mấy đứa nhỏ nên đến trường, cho nhà bớt lo một chút.
Năm nay với năm rồi lại có chút khác biệt, thêm hai giáo sư Hải Đại Phú và Lan Tú Mai muốn đến tiểu học công xã nhậm chức, dọc theo đường đi, chỉ có bọn họ trông coi đám đứa nhỏ kia.
"Chú Hải, Ngưu Ngưu nhà tôi cứng đầu, còn phải phiên chú trông coi một chút."
"Chú Hải, Đại Trụ nhà chúng tôi âm ĩ om sòm, nhưng nếu nó không nghe lời chú cứ việc đánh tay nó, đánh gãy chân chúng tôi cũng không trách chú."
"Thím Lan..."
Cổng thôn mênh mông, một đám cha mẹ chen chúc ở đằng kia, vây quanh Hải Đại Phú và Lan Tú Mai nói chuyện, còn thỉnh thoảng lại đẩy đứa nhỏ của mình tới trước người bọn họ.
Trước kia mỗi học kỳ khai giảng nhưng cho tới bây giờ chưa từng thấy bọn họ tích cực như vậy, bởi vì thêm hai giáo viên từng là giáo sư, tâm trạng của người lớn nhà này đều thay đổi, bọn họ cân nhắc trong lòng, giáo sư đều dạy sinh viên, nếu con trai / con gái mình có thể được hai người bọn họ dạy dỗ một chút, có kém đi nữa thi vào một trường trung cấp cũng có thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận