Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 141: Người Giàu 3

Chương 141: Người Giàu 3Chương 141: Người Giàu 3
Vạn Kim Chi nghĩ bên ngoài có rất nhiều người có điều kiện tốt, người đàn ông của cô ấy nhất định không được thua người khác, cô ấy phải sửa soạn cho chồng mình, để người ta biết người vợ như cô ưu tú biết bao nhiêu, cho nên chuyến vào thành phố lần này còn phải mua một ít vải tốt một chút, may thêm vài bộ quần áo mới cho Lăng Quốc Đống.
Thật ra những bộ quần áo hiện giờ của anh cũng không coi là cũ, nhưng mà Vạn Kim Chi muốn cho anh ta thứ tốt nhất, mặc dù kiếp trước cô ta cũng là một người săn thú dữ, không có bao nhiêu kiến thức, nhưng mà cô biết trên đời này có vài người quan trọng vẻ bề ngoài, chồng nhà cô ấy yếu ớt quá, cô ấy sợ mình không ở bên bảo vệ anh ta, đến lúc đó sẽ bị người ta ức hiếp, cho nên dứt khoát ăn mặc cho người khác kinh sợ, để người ta cảm thấy đây không phải là người dễ đụng vào.
Cả nhà vừa bước vào cửa hàng bách hóa thì liền đi thẳng đến quầy đồng hồ đeo tay.
"Đồng hồ Longines này, của nam có giá 350, nữ thì 330, có phiếu công nghiệp được giảm hai mươi." Ngay khi nhân viên giao dịch tại quây nhìn thấy vợ chồng Vạn Kim Chi xuất hiện, chiếc radar trên đầu liền phát ra tiếng chuông báo động.
Chính là cặp vợ chồng này, mỗi lần đến chỉ hỏi giá chứ không mua, toàn là hỏi về chiếc đồng hồ đắt nhất của quầy, cô ta bực bội rồi, người nhà nào mà rảnh rỗi, lần nào đến cũng lấy cô ta ra trêu đùa.
Trải qua đợt giáo huấn lần trước, cô ta nhớ rồi, vẫn chưa đợi Vạn Kim Chi lên tiếng hỏi nữa, cô ta đã trực tiếp báo một lượt về giá của đồng hồ, còn đắc ý nhìn cả nhà người ta ở phía đối diện, nghĩ lần này thế nào cô ta cũng thắng rồi nhỉ.
"Ồ, được, đồng chí, gói đồng hồ nam kia lại cho tôi, tôi mua"
Vạn Kim Chi nghĩ cô gái này thật kì lạ, họ đã đến quầy hàng này rất nhiều lần rồi, cô ấy có thể không biết giá cả của chiếc đồng hồ này sao, không cần phải nhắc cô ấy một lượt như thế đâu.
"Lần sau các người, cái gì, các người mua chiếc đồng hồ này, đồng hồ nam có giá 350 đấy!" Cô nhân viên đang định nói bọn họ, lần sau có trêu đùa thì mời sang quầy khác, ví dụ như quầy bán tivi màu kế bên, nhân viên của quầy đó có chút xích mích với cô ta, cô ta thật sự rất muốn giới thiệu cả nhà họ qua bên đó, nhưng không ngờ lần này người ta đến mua đồng hồ thật.
"Tôi biết mà, không phải chúng tôi đã đến hỏi nhiều lần rồi sao, cô gái, vừa nấy cô cũng nói giá của đồng hồ rồi." Vạn Kim Chi móc số tiên đã được chuẩn bị từ lâu ra, chiếc đồng hồ này là chiếc mà cô ấy đã quyết định mua từ sớm rồi, mặc dù bây giờ trong nhà cũng không phải giàu có sung túc gì, chỉ có thể mua được mười mấy chiếc đồng hồ như thế này, nhưng mà người đàn ông của cô ấy bây giờ là sinh viên đại học rồi, đông hồ bình thường cũng không làm nền cho anh ta được.
"Đồng chí, gói luôn đồng hồ nữ lại, chúng tôi cũng mua chiếc đồng hồ này." Lăng Quốc Đống nhìn nữ đồng chí kia đứng ngây người ở đó, anh ta lại nhắc thêm một câu.
"Em làm việc ngoài đồng, không cần đồng hồ tốt như thế đâu." Vạn Kim Chi lắc lắc đầu, phải để dành tiền cho con cái đấy, mấy đứa con lớn lên nhanh lắm, đặc biệt là hai cô con gái, tương lai cưới chồng đẹp trai cho chúng, họ phải chuẩn bị không ít tiền đấy.
"Anh muốn đeo đồng hồ giống với em, như thế ra ngoài người ta sẽ biết ngay mối quan hệ của chúng ta" Lăng Quốc Đống cười dịu dàng với Vạn Kim Chi, làm Vạn Kim Chi say mê đến choáng váng, đương nhiên là anh ta nói gì thì là vậy rồi.
Cô nhân viên trẻ tuổi kia đã sửng sốt hoàn toàn rồi, vừa nấy người phụ nữ này nói cô ấy làm ngoài đồng, năm nay làm nông mà cũng có thể mua được đồng hồ mấy trăm tệ rồi, đã thế còn mua đến hai chiếc?
Cô nói xem thử nhà cô làm ruộng ở đâu thế, còn thiếu người làm ruộng không!...
"Đi đường cẩn thận chút, đi theo đám người chú Hải, nghe nói thành phố rộng lớn lắm, không cẩn thận lạc đường là toi đấy." Hôm nay là ngày mà Lăng Quốc Đống đến trường, rất nhiều người trong thôn vây quanh lại, tiễn anh ta đi trước khi ra đồng làm việc.
"Cũng đừng dẫn Kiều Kiều với mấy đứa nhỏ đi theo làm gì, đến lúc đó nhiều người hỗn loạn, mấy đứa cũng không lo được." Uông Hữu Quý nhìn ba đứa nhỏ và nói với Vạn Kim Chi, đồng thời nhìn chiếc ba lô trên người Lăng Quốc Đống, và hai túi xách lớn nặng mấy chục cân trên người Vạn Kim Chi mà ông ta cảm thấy có chút nhức mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận