Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 210: Ra Tay 1

Chương 210: Ra Tay 1Chương 210: Ra Tay 1
Khi Phi Túc nói chuyện âm cuối đều bay lên, cậu không nỡ buông tay ra, trong lòng nhịn không được cảm thán cô bé hoàn hồn quá nhanh, nếu cô bé ngơ ngác chút nữa, để cậu ôm thêm một lát sẽ tốt biết bao.
"Họ Hải, anh lại bán tôi, tôi nói sao vừa nãy cảm giác như mắt cá chân bị móc lấy, đứng không vững chứ."
Kim Phượng cũng là một người không có đầu óc, ngay sau đó lại cứ kêu la ra tiếng như thế, giương nanh múa vuốt vươn tay cào tới Hải Bác Xương ở bên cạnh.
Cái trán của Hải Nhất Thần nổi gân xanh, nếu không phải hiểu rõ ông nội bà nội cậu ta dường như thật sự không còn lại bao nhiêu tình cảm với đứa cháu trai là cậu ta, cậu ta thật sự muốn tách khỏi quan hệ với cặp cha mẹ ngu xuẩn này, sống chung với ông nội bà nội.
Hai người này, một người hiểm độc, lại ở trước công chúng hãm hại vợ mình đi tính kế mấy đứa con nít, một người ngu đần, sau khi chuyện xảy ra không giúp đỡ che dấu, ngược lại theo bên kia thừa nhận lý do thoái thác vừa nãy của thanh niên đó, xác nhận hành động của cha cậu ta, bây giờ hay rồi, đừng nói lấy được thông cảm, dù là những người vây quanh bên cạnh, đều sẽ nhìn bọn họ như con rệp.
"Đủ rồi!"
Hải Nhất Thần siết chặt nắm tay hét lớn một tiếng, hai vợ chồng vốn thiếu chút nữa muốn xô xát nhau bỗng chốc ngừng động tác, kinh ngạc nhìn con trai bên cạnh.
"Ông nội bà nội thực xin lỗi, sau này cháu và em gái sẽ không đến quấy rầy ông bà nữa, đối với hành vi lúc trước của cha cháu, cháu ở đây xin nhận lỗi thay bọn họ."
Núi xanh vẫn còn đó, lo gì không có củi đốt, Hải Nhất Thần cho rằng, ông nội bà nội không muốn nhận cậu ta phần lớn vẫn là bởi vì có thành kiến oán hận quá nặng với cha mẹ cậu ta, hiện giờ càn quấy không chỉ làm cho xấu đi, mà sẽ chỉ khiến hai ông bà cụ càng thêm chán ghét bọn họ, kéo theo đó cậu ta và em gái cũng sẽ bị liên lụy.
Còn không bằng làm thoáng một chút, chừa lại chút tốt đẹp ở trong lòng ông bà cụ, về sau thời gian lâu, chưa hẳn không có cơ hội.
Cậu ta đỏ viên mắt, cúi một cái thật sâu, còn kéo kéo em gái bên cạnh, mịt mờ liếc mắt cảnh cáo cô bé một cái, Hải Nhất Huyên không sợ trời không sợ đất, sợ nhất người anh này, ở dưới ánh mắt ra hiệu của cậu ta, cũng cúi người với vợ chồng Hải Đại Phú, lầu bầu một tiếng thực xin lỗi.
Sau khi em gái nhận lỗi xong, Hải Nhất Thần trực tiếp lôi kéo em gái từ trong đám người rời đi, người vây xem cũng không nguyện ý khó xử hai đứa nhỏ, tránh ra một đường cho bọn họ.
Không thể không nói, cách làm này của cậu ta thật sự cực kỳ cao minh, nếu bây giờ người chiếm giữ thân thể này vẫn là ông nội bà nội ruột của cậu ta, mặc dù không thể tha thứ cho con trai mình, đối với đứa cháu trai này, cũng sẽ không dứt bỏ được.
Lan Tú Mai cảm thán ở trong lòng một phen, rõ ràng nhìn tình huống của nhà họ Hải cũng không phức tạp, sao lại sinh ra một đứa con lòng dạ phức tạp như vậy chứ.
Bà ta nhìn tiểu thái tử ở bên cạnh, bà ta già rồi, vẫn thích đứa nhỏ sạch sẽ ngây thơ một chút như thế này.
Nhìn thấy con trai con gái đi rồi, Hải Bác Xương cũng ý thức được hôm nay không đòi được chỗ tốt gì, oán giận của cha mẹ anh ta với anh ta quá nặng, không phải có thể dễ dàng hóa giải như thế, hơn nữa, vừa nãy anh ta còn thiếu chút nữa ức hiếp con cái của cửa tiệm này, cha mẹ người ta đã trở lại, tiếp tục chờ đợi là muốn bị đánh hay sao.
Hai vợ chồng chán nản, cũng muốn rời đi từ trong đám người.
“Tôi cho các người đi chưa."
Vạn Kim Chỉ đao to búa lớn, trực tiếp túm áo của hai người Hải Bác Xương và Kim Phượng. Đều coi cô ấy chết rồi, đến trong tiệm cô ấy gây sự, lại thiếu chút nữa ức hiếp con gái và con trai bảo bối của cô ấy, võ mông lập tức chạy lấy người, nào có chuyện tốt như vậy.
"Cô làm gì, mau buông tay, tôi không đánh phụ nữ."
Hải Bác Xương ngoài mạnh trong yếu quát lớn nói, nhìn thấy Vạn Kim Chi cũng chỉ là phụ nữ, dùng chút sức muốn túm áo về từ trên tay cô ấy, nhưng tốn hết sức bú sữa mẹ, áo vẫn bị túm ở trong tay người ta, cũng không có dấu hiệu bị kéo về chút nào.
“Thật sự là trùng hợp, trước kia tôi cũng không đánh đàn ông.”
Vạn Kim Chi đẩy Kim Phượng qua một bên, một tay túm áo Hải Bác Xương, một tay tóm áo sau eo ông ta, trực tiếp giơ người lên đỉnh đầu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận